Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2071 - Chương 2071: Thứ Mấu Chốt

Chương 2071: Thứ Mấu Chốt

- Nếu đã báo tang sớm, nhảy đến công đoạn của ngày thứ ba. Như vậy dứt khoát bỏ qua ngày thứ hai, bỏ qua việc gác đêm, điều chỉnh thời gian đến ngày thứ ba luôn. Chúng ta muốn đối kháng với quỷ của việc gác đêm ngày thứ hai và quỷ của việc báo tang ngày thứ ba là điều không thực tế. Cho nên chỉ có thể từ bỏ, không quan tâm đến quỷ ngày thứ hai.

Lý Dương vội hỏi:

- Đội trưởng, phải làm như thế nào?

Đám người Phiền Hưng cũng nhìn lấy Dương Gian, dường như chỉ cần hắn nói chuyện, bọn họ sẽ lập tức hành động.

Dương Gian nhanh chóng nói:

- Nếu nội dung của ngày hôm này là báo tang mà nói, chúng ta nên làm gì thì cứ làm như thế. Cần phải ổn định được những lệ quỷ chỉ xuất hiện ở ngày thứ ba. Sau đó lại toàn lực đối kháng với lệ quỷ của ngày thứ hai. Chỉ cần chống đỡ đến mười hai giờ đêm của ngày hôm nay, như vậy chúng ta hoàn toàn có thể sửa đổi lại thời gian.

Có người trợn tròn hai mắt, rùng mình một cái, cảm thấy lạnh sống lưng.

- Chống đỡ đến mười hai giờ đêm? Trời ạ, Dương Gian, cậu không nói đùa đó chứ. Hiện tại đang là 4 giờ sáng, muốn chống đỡ đến 12 giờ khuya cũng chính là gần 20 tiếng nữa. Chúng ta là ngự quỷ nhân, không phải chúa, không thể nào kiên trì lâu như thế.

Phương pháp này nghe qua thì cảm thấy nó có thể hóa giải tử cục này, nhưng mức độ khó khăn của nó quá lớn. Có thể nói là vô pháp thực hiện.

Ưng Ca bình tĩnh nói:

- Dương Gian, đồ vật mấu chốt nhất của việc báo tang ngày thứ ba chính là đèn lồng. Hiện tại chúng ta phải lấy được đèn lồng đã. Lúc này, đèn lồng đang treo ngoài cửa chính, muốn quá đó, chúng ta phải đi vòng từ cửa sau qua, hoặc là xông thẳng vào trong đại sảnh, đi ra sân vườn rồi đến cửa chính. Mà bất kể chúng ta đi con đường nào, đều sẽ gặp phải lập tức tập kích.

Vương Phong bổ sung thêm một câu.

- Ngoại trừ cái đó ra, chúng ta vẫn phải để người ở lại trông coi cỗ quan tài kia. Một khi cỗ thi thể của ông lão trong quan tài xảy ra vấn đề. Như vậy đầu thất có khả năng sẽ đến sớm. Đếm lúc đó cổ trạch hoàn toàn mất khống chế, việc đưa thư cũng bị thất bại. Bảy ngày hoàn hồn… Không thể nào có cơ hội sống sót.

- Cho nên phương pháp duy nhất lúc này chính là để phần lớn người ở lại trông coi quan tài, sau đó cho một người đi lấy đèn lồng. Hơn nữa người kia nhất định phải lấy thành công, không thể thất bại. Bởi vì nếu thất bại, tất cả mọi người sẽ phải chết.

- Hiện tại ai sẽ nhận nhiệm vụ này?

Lời này vừa ra.

Tất cả mọi người đều biến sắc.

Không phải bọn họ sợ chết, mà là bọn họ không có lòng tin bản thân có thể còn sống để trở về. Cho nên việc này chẳng khác gì đi chịu chết.

Dương Gian lạnh lùng nói:

- Nếu tôi đi lấy đèn lồng, tôi cam đoan có thể cầm nó về. Nhưng mấy người ở lại liệu có thể thủ được quan tài không?

Nghe vậy, đám người lần nữa trầm mặc.

Đáp án đương nhiên không quá khó đoán.

Thủ không được.

Bởi vì Dương Gian vừa đi, đám người phải đối kháng với lệ quỷ, chẳng mấy chốc thôi cả đám sẽ chết vì lệ quỷ khôi phục. Khi đó hậu đường sẽ trở thành căn cứ của quỷ. Dù cho lúc đó Dương Gian có cầm đèn lồng trở về đi nữa cũng đã muộn.

Dương Gian thấy vậy liền nhìn về một bên.

- Lý Dương, cậu đi đi.

- Vâng, đội trưởng.

Lý Dương hít một hơi thật sâu. Hắn ta không hề cự tuyệt mà đáp ứng ngay lập tức.- Không nên đi ra bên ngoài. Cậu đi xuyên qua đại sảnh đi, sau khi lấy được đèn lồng lại vòng qua cửa sau đi vào, nhưng không nên vòng quá xa. Làm như vậy cậu có thể cầm đèn lồng giả bộ như đang báo tang, lệ quỷ sẽ không tập kích. Còn nếu cậu trở về theo đường cũ, lệ quỷ trong cổ trạch chắc chắn sẽ tập kích cậu.

Nói xong, Dương Gian ném cho hắn ta một thứ.

Là một con búp bê gỗ, cực kỳ cũ kỹ, hiện đầy vết thương.

Sau đó nói tiếp:

- Hẳn cậu biết cách dùng của thứ này chứ. Với lại, còn có một cây quỷ nến cuối cùng ở trong tay cậu. Lúc cần thiết không nên keo kiệt.

- Tiếc là không còn búp bê thế mạng, nếu không sẽ không cần phải bị động như này.

Lý Dương tiếp lấy con búp bê gõ kia, sau đó trịnh trọng gật đầu.

- Tôi sẽ cho quỷ ảnh tiến lên trước, mở đường giúp cậu. Nhớ kỹ, vừa rời khỏi phạm vi của quỷ ảnh, lập tức thắp quỷ nến.

Nói xong, quỷ ảnh dưới chân Dương Gian khẽ lắc lư, sau đó kéo dài về phía đại sảnh của cổ trạch.

Lý Dương không nói hai lời, lập tức dẫm lên con đường được bóng đen bao phủ kia, nhanh chân bước về trước. Hắn ta cảm thấy dưới chân cực kỳ âm lãnh, nhưng loại âm lãnh này lại cho hắn ta một chút cảm giác an toàn. Bởi vì quỷ ảnh có thể ngăn cách rất nhiều lực lượng linh dị, để bản thân hắn ta không bị lệ quỷ để mắt đến.

Bình Luận (0)
Comment