Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2072 - Chương 2072: Hữu Hạn

Chương 2072: Hữu Hạn

- Oa!

Nhưng đúng lúc này, một vị ngự quỷ nhân đột nhiên biến sắc. Sau đó kêu rên một cách đầy thống khổ, tiếp đến người này quỷ trên mặt đất, phun từng ngụm máu. Máu tươi sền sệt, nhưng người này cứ phun từng ngụm, từng ngụm một. Cứ như hắn ta muốn phun hết toàn bộ máu từ trong người ra ngoài vậy.

Trong thân thể người này có thứ gì đó đang ngọ nguậy.

Hẳn là bị con lệ quỷ nào đó xâm lấn.

Dương Gian khẽ quát một tiếng:

- Không có thời gian nữa, mau hành động.

Không chút do dự, Lý Dương lập tức bước đi theo con đường đen sì, âm lãnh kia, tiến về phía đại sảnh ở trước mặt.

Hiện tại tất cả mọi người đang phải liều mạng. Mặc dù hắn ta chỉ hành động một mình, nhưng hắn ta cảm thấy nguy hiểm của bản thân không phải nguy hiểm nhất.

Có quỷ nến và con búp bê gỗ trong tay, ít nhiều gì Lý Dương cũng có chút tự tin.

Trong bóng tối rất dễ mất phương hướng.

Nhưng bước chân của hắn ta giống như bị thứ gì đó khống chế, để cho hắn ta từ đầu đến cuối không hề đi lệch lộ tuyến.

Quỷ ảnh đang ảnh hưởng đến hành động của Lý Dương, giúp hắn ta tiến lên một đoạn đường.

Nhưng ở bên trong cổ trạch, quỷ ảnh của Dương Gian cũng gặp phải ảnh hưởng. Bởi vì trước mắt chỗ này đang là quỷ vực của một con lệ quỷ khủng bố nào đó. Hắn sử dụng quỷ ảnh ở bên trong quỷ vực của nó, việc này chẳng khác gì là hắn đang đối kháng với nó, cho nên quỷ ảnh không kéo dài được quá xa.

Chỉ chừng mười mét, đấy đã là cực hạn của quỷ ảnh.

Chỗ này vừa vặn đưa Lý Dương đến giữa đại sảnh.

Ngay khi cảm thấy hai chân khôi phục tự do, không còn bị khí tức âm lãnh quấy nhiễu, Lý Dương liền biết quỷ ảnh đã đến cực hạn.

"Đoạn đường còn lại chỉ phải dựa vào bản thân."

Lý Dương hít sâu một hơi. Ngay tại thời khắc này, hắn ta không chút do dự mà thắp sáng quỷ nến.

Lập tức.

Ngọn nến đỏ đậm ở trong tay tỏa ra ánh sáng màu xanh lục, âm u, đầy quỷ dị.

Ngay khi ánh sáng của quỷ nến xuất hiện, hắc ám ở xung quanh lập tức tan ra, khiến hắn ta khôi phục tầm mắt, nhìn thấy cảnh tượng ở xung quanh.

Nhưng ngay khi quỷ nến vừa mới thắp sáng, lông tơ trên người Lý Dương lập tức dựng đứng, cảm giác muốn nổ tung.

Bởi vì hắn ta nhìn thấy một khuôn mặt trắng bệch đang dán ngay trước mặt. Khuôn mặt kia rất lớn, so với người bình thường mà nói, nó còn lớn hơn mấy phần. Nhưng ngũ quan lại khá mơ hồ, không rõ. Dù vậy, hắn có thể nhìn ra được, người kia đang há hốc miệng, dường như đang phát ra một tiếng thét thê lương. Nhưng hiện tại hắn ta không hề nghe thấy tiếng thét kia..

Ánh nến cũng lập tức phồng lên, nhanh chóng thiêu đốt.

Sau một giây.

Hắn ta liền nhìn thấy một bóng người trắng bệch, gầy gò, quỷ dị, giống như không mặc quần áo ở trước mặt. Nhưng thoáng cái nó đã chui vào bóng tối ở bên cạnh. Không biết là do bị quỷ nến dọa sợ hay vì nguyên nhân khác nào đó.

"Chết tiệt."

Trán Lý Dương đổ đầy mồ hôi lạnh. Trong lòng còn thầm sợ hãi. Nếu không phải thân thể không còn là người bình thường, thì vừa rồi có lẽ hắn ta đã bị dọa chết tươi.

Vừa nghĩ đến nó hắn ta không nhịn được mà cảm thấy sợ hãi.

Hắn ta cúi đầu nhìn xem cây quỷ nến ở trong tay.

Nó đã cháy mất gần một nửa.

Nói cách khác.

Vừa rồi hắn ta đã bị con lệ quỷ kia tập kích, chỉ là quỷ nến đã ngăn cản tập kích giúp hắn ta.

"Một lần tập kích liền tiêu tốn gần một nửa quỷ nến. Đúng là đáng sợ."

Trong lòng Lý Dương cảm thấy lạnh lẽo, nhưng không dám có chút chần chờ. Hắn ta muốn nhân lúc quỷ nến còn chưa bị dập tắt mà xông ra cửa chính lấy đèn lồng.

Tốc độ của hắn ta rất nhanh.

Thế nhưng tốc độ thiêu đốt của lệ quỷ cũng nhanh không kém.

Ở trong cổ trạch, bất cứ chỗ nào cũng có quỷ, nên quỷ nến tiêu hao cực kỳ lớn.

Lý Dương biết, bản thân nhất định phải đi ra bên ngoài cổ trạch trước khi quỷ nến dập tắt. Nếu không hắn ta sẽ bị mất tích ở trong khu vực hắc ám này.

Dù chỉ cách cửa ra vào có một bước chân đi nữa, nếu quỷ nến bị tắt, khả năng hắn ta sẽ không thể nào đi ra ngoài được.

Dù sao lực lượng linh dị cũng quỷ dị như thế.

Rất nhanh, Lý Dương đã vượt qua đại sảnh, đi vào sân vườn, theo đó nhanh chóng tiến về tiền viện.

Trong bóng tối.

Ngay khi đi đang qua sân vườn, trong lúc vội vội vàng vàng, Lý Dương nhìn thấy một thân ảnh quỷ dị đang đứng ở bên cạnh lối đi nhỏ. Thân ánh này tương đối quen thuộc đối với hắn ta, hình như là một bà lão lưng gù, trong tay còn cầm một cái giỏ trúc.

Nhưng khi hắn ta muốn nhìn kỹ để xác nhận thì không thấy gì nữa.

Phạm vi chiếu sáng của quỷ nến là hữu hạn.

Lý Dương không muốn dừng bước, cho nên chỗ vừa rồi chỉ là thoáng qua. Hắn ta vừa cất bước, chỗ kia lập tức trở lại hắc ám, không thể nhìn rõ.

Bình Luận (0)
Comment