Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2085 - Chương 2085: Chỉ Vừa Qua

Chương 2085: Chỉ Vừa Qua

Ưng Ca mở miệng nói. Đồng thời viên xúc xắc màu đen đại diện cho lệ quỷ ở trước mặt hắn ta không còn tiếp tục chuyển động nữa.

Dường như lệ quỷ tham gia vào trò chơi này đã rời đi, đồng thời không có lệ quỷ mới vào thay thế.

Lý Dương quan sát bên trong phòng. Hắn ta nhìn thấy dgmh, Ưng Ca, Dương Tiểu Hoa, cũng thấy Phiền Hưng và một vị ngự quỷ nhân lạ lẫm, nhưng không hề nhìn thấy Dương Gian.

Lý Dương vội vàng hỏi:

- Đội trưởng đâu?

Ưng Ca nói:

- Đang liều mạng với lệ quỷ ở phía trước. Một mình hắn ngăn cản toàn bộ lệ quỷ bên trong cổ trạch. Hiệu quả rất tốt, nếu không phải nhờ hắn mà nói, thậm thamajct còn không chờ đến lúc cậu đến.

Mặc dù Lý Dương trở về cũng rất kịp lúc. Gần như là đồng bộ với hành động của Dương Gian, chỉ trễ chừng 30 giây.

Nhưng 30 giây này lại đủ đoàn diệt tất cả mọi người bên trong hậu đường.

Bởi vì, Lý Dương đến cũng không có nghĩa là đoạn thời gian tiếp theo sẽ an toàn. Hắn ta cầm theo đèn lồng màu trắng chỉ ổn định được mỗi lệ quỷ bên ngoài cổ trạch. Còn bên trong vẫn cần có người đi xử lý chúng.

Sắc mặt Lý Dương khẽ đổi.

- Vừa rồi tình huống bên trong đã nghiêm trọng đến mức độ này sao?

Ngay cả đội trưởng cũng cần phải liều mạng. Chỉ nhiêu đó thôi đã đủ hiểu chuyện gì đang xảy ra.

- Không còn cách nào. Ở trong tình huống như vừa rồi, có thể còn sống sót đã xem như cực kỳ may mắn.

Ưng Ca lắc lắc đầu, tỏ vẻ bất đắc dĩ, đồng thời cúi đầu nhìn viên xúc xắc trên mặt đất.

Hắn ta đổ được ba điểm.

Mà điểm số của con quỷ kia đổ được trước khi nó rời đi là 4.

Ván cuối cùng, người thua lại là hắn ta. Nhưng nhờ có sự tồn tại của đoạn nhạc quỷ dị bên trong đầu ngăn cản sự mạt sát của quy tắc trò chơi, nên dù thua hắn ta cũng có thể tiếp tục đổ xúc xắc với lệ quỷ.

Lý Dương vội vàng nói:

- Hiện tại tôi không thể ở chỗ này mãi, tôi nhất định phải dẫn lệ quỷ rời đi. Nếu không chúng vẫn sẽ tiếp tục xâm lấn cổ trạch.

- Chuyện ở chỗ này cũng chỉ nhờ vào đội trưởng.

Nói xong, hắn ta không dám chần chờ, lập tức cầm theo đèn lồng màu trắng, nhanh chóng rời đi.

Hắn ta vừa rời đi.

Toàn bộ hiện tượng linh dị ở bên ngoài hậu đường cũng tản đi. Ngay cả đôi giày vải màu đen cũng biến mất, không thấy đâu nữa.

Tất cả mọi thứ đều khôi phục lại vẻ bình tĩnh.

"Quả nhiên báo tang của ngày thứ ba đã được bắt đầu trước thời hạn. Cái suy đoán này đã chính xác. Tiếc là hiện tại mới ngày thứ hai, bằng không đám người cũng sẽ không chết nhiều như vậy."

Ưng Ca trầm mặc không nói gì, chỉ cúi đầu nhặt hai viên xúc xắc quỷ lên.

Đằng sau thứ này khả năng còn có lúc cần dùng.

- Xem ra là không còn việc gì nữa.

Phiền Hưng thấy vậy liền thở phào một hơi. Hắn ta cũng vừa mới nhảy xuống từ trên chiếc quan tài màu đỏ đậm kia.

Mà bám vào quan tài, lúc này Dương Tiểu Hoa cũng từ từ hạ hai chân ở giữa không trung xuống đất.

Mặc dù chân đã chạm đất, nhưng nó lại không mang cho cô ta quá nhiều cảm giác an toàn.

"Không biết sao Dương Gian có thể làm được điều này. Bên trong cổ trạch có nhiều hiện tượng linh dị như vậy. Thế mà hắn chỉ qua một lát liền có thể xử lý toàn bộ…"

Sau đó Phiền Hưng lại quay đầu nhìn về phía đại sảnh.

Năng lực khủng bố như vậy. Không trách được người trong giới linh dị đều tỏ ra kiêng kỵ đối với mắt quỷ Dương Gian.

Không ra tay thì thôi, vừa ra tay là có thể thay đổi cục diện.

Vị ngự quỷ nhân lạ lẫm ở bên cạnh hạ giọng nói:

- Dường như bên kia Dương Gian cũng đã dừng tay. Hắn đã xử lý xong rồi sao?

Tên này tỏ ra rất khẩn trương, bởi vì hắn ta sợ bản thân Dương Gian đã xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn.

Sắc mặt Ưng Ca khẽ động:

- Không rõ lắm. Dương Tiểu Hoa, cô qua đó xem một chút.

- Tôi sao?

Sắc mặt Dương Tiểu Hoa khẽ đổi.

Phiền Hưng ở một bên liền bổ sung:

- Cô đi nhìn thử đi. Mấy người bọn tôi còn phải ở lại trông coi cỗ quan tài này. Không ai dám chắc sẽ không có cá lọt lưới, cho nên chúng tôi không thể rời đi nửa bước.

- Yên tâm đi, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Chỉ có một đoạn ngắn mà thôi. Chẳng lẽ cô còn sợ đoạn chừng đó lại có lệ quỷ xông ra giết chết cô hay sao? Cô cứ đi dọc theo đường mà Dương Gian vừa đi là được, đảm bảo sẽ không có việc gì.

Dương Tiểu Hoa không nói lời nào. Cô ta chỉ biết cầm thật chặt sợi dây buộc quả bóng bay màu đỏ đậm trong tay. Cuối cùng không còn cách nào khác, cô ta đành phải rời xa cỗ quan tài, đi về phía đại sảnh.

Lúc này, cô ta rất khẩn trương.

Bởi vì nguy hiểm chỉ vừa mới qua đi.

Lúc này mà qua đó kiểm tra tình huống sẽ có nguy cơ cực lớn. Không cẩn thận là sẽ chết người.

Tuy nhiên lời bọn họ nói cũng đúng.

Bình Luận (0)
Comment