Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2097 - Chương 2097: Không Phải Trùng Hợp

Chương 2097: Không Phải Trùng Hợp

Nhưng cuối cùng hắn ta vẫn bị nhận ra.

Có thể nói quá trình này tương đối đặc sắc và kích thích.

Dương Gian hỏi:

- Cậu có nhìn thấy rõ bộ dạng của con quỷ kia là như thế nào không? Hoặc nói hình tượng của nó như thế nào?

Chu Đăng nói:

- Hẳn mấy người đều rất quen thuộc với bộ dạng của con quỷ kia. Chính là cô gái lên xe cùng mấy người, là cô gái mặc bộ sườn xám màu đỏ.

- Liễu Thanh Thanh?

Con ngươi Ưng Ca khẽ co lại.

Chu Đăng nói:

- Không, không phải là Liễu Thanh Thanh, chỉ là bộ dạng giống mà thôi. Bởi vì tôi có thể khẳng định, người đó không phải cô ta. Trước đó tôi từng đi đến khu rừng phía sau cổ trạch. Đằng sau hậu đường có một con đường nhỏ kéo dài đến một khu đất trống ở khu rừng phía sau. Bên trên khu đất trống kia có năm ngôi mộ, mà ngôi mộ thứ hai là của một cô gái.

- Bộ dạng của con quỷ kia giống như đúc với di ảnh trên bia mộ.

Ưng Ca lập tức nói:

- Không phải ngôi mộ thứ hai kia đã bị sụp đổ rồi sao? Trên bia một không còn gì cả. Chỉ còn lại một mảnh trống không, căn bản không hề có bất cứ tấm di anh nào.

Chu Đăng nói:

- Không thể nào, khi tôi đi qua đó cả năm ngôi mộ đều còn đang hoàn hảo. Ngôi mộ thứ hai căn bản không hề bị sụp đổ, bia mộ vẫn còn, chính mắt tôi nhìn thấy mà.

Phiền Hưng nói:

- Vậy thì mọi việc giống như suy đoán lúc trước của bọn tôi. Sau khi cậu rời đi, ngôi mộ thứ hai đã bị sụp, quỷ bên trong chạy ra ngoài.

Chu Đăng trầm ngâm.

- Là như thế sao…

Hắn ta cũng không biết những chuyện đã xảy ra ở chỗ khi sau khi rời đi.

Dương Gian hỏi:

- Trước đó cậu đã làm gì với ngôi mộ thứ hai nữa không? Hay chỉ là cắm một cây nhang trước bia mộ?

Chu Đăng nói:

- Không, chỉ cắm nhang thôi.

Dương Gian nói:

- Thế sao lúc đó cậu lại làm ra hv như thế? Là do bản thân cậu muốn hay bị lực lượng linh dị ảnh hưởng?

Chu Đăng nói:

- Không rõ lắm. Chẳng qua khi đó tôi cảm thấy hẳn nên thắp một nén nhang mà thôi, không có bất cứ ý nghĩ nào khác. Mà khi đó trong tay tôi cũng chỉ có một cây nhang, cho ngôi mộ nào mà không phải là cho. Chủ nhân của ngôi mộ thứ hai là một cô gái, trông khá xinh đẹp, nên tôi dứt khoát cho cô ta.

Dường như hắn ta cũng không bị lực lượng linh dị quấy nhiễu, mà chỉ là tiện tay làm.

Đây là trùng hợp sao?

Dương Gian nói:

- Cho nên sau đó cậu đã gặp được cô gái kia ở trong rừng và bị cô ta nhận ra là đang giả trang thành quỷ?

Chu Đăng nói:

- Là như thế này. Tôi bị con quỷ kia truy sát, nên một đường bỏ trốn. Sau đó nó đuổi kịp và cướp đi cây đèn lồng trong tay của tôi. Khi đó, tôi không còn cách nào khác đành học theo con lệ quỷ trên xe buýt quỷ, cầm giấy vàng dán lên trên mặt, hi vọng có kỳ tích gì gì đó phát sinh cũng không chừng. Còn kết quả thì như mọi người đã thấy rồi đó.

- Tôi bị hôn mê, đồng thời cũng đã hiểu đại khái tác dụng của tấm giấy vàng kia.

Dương Gian nói:

- Nói thử xem, tờ giấy vầng này làm được gì?

Chu Đăng nói:

- Giả chết.

Dương Gian nói:

- Hả? Chỉ cái này, không còn gì nữa sao?

Chu Đăng nói:

- Như vậy đã là rất lợi hại rồi đó. Loại giả chết này ngay cả cậu cũng không nhìn thấu. Nó chẳng những ngăn chặn lệ quỷ khôi phục, hơn nữa còn có thể duy trì sinh mạng cho ngự quỷ nhân, duy trì trạng thái ngủ say. Chỉ cần có người gỡ tờ giấy vàng ra khỏi khuôn mặt, như vậy ngự quỷ nhân sẽ lập tức thức tỉnh.

- Ngoại trừ cái đó ra, sau khi giả chết, ngự quỷ nhân sẽ không bị bất cứ lệ quỷ nào tập kích, rơi vào trạng thái an toàn tuyệt đối.

Dương Gian nói:

- Nghe qua không tệ. Khuyết điểm duy nhất chính là cần có người khác gỡ giấy vàng xuống, còn bản thân không thể nào làm được.

- Khả năng chính là như vậy.

Phiền Hưng nói:

- Cho nên hai ngày này của cậu cứ thế trôi qua? Nằm ở trong mảnh rừng già kia đến giờ?

Chu Đăng đáp:

- Đúng thế.

Ưng Ca liền hỏi:

- Thế con quỷ nhận ra cậu giờ ở đâu? Tôi cảm thấy con quỷ này rất đặc biệt. Bởi vì toàn bộ lệ quỷ trong cổ trạch đều là từ chỗ khác xâm lấn đến. Chỉ có con quỷ này là chui từ trong mộ phần ra ngoài. Vả lại còn là cùng một chỗ với khu đất mà ông lão kia chuẩn bị dùng để chôn cất.

Lúc này Lý Dương giống như nghĩ đến cái gì đó.

- Tôi có lý do để nghi ngờ con lệ quỷ đó không phải là lệ quỷ. Mà chính là lệ quỷ khôi phục do ngự quỷ nhân bị chết. Khả năng lúc còn sống, người này cũng có quen biết với chủ nhân bên trong cổ trạch, biết được nhiều bí mật ở chỗ này.

- Với lại vị trí mà Chu Đăng xuất hiện cũng tương đối khả nghi. Vì sao lại xuất hiện ở ven đường, mà không phải là giữa khu rừng. Nếu hắn ta xuất hiện ở chỗ khác mà nói, chúng ta không thể nào phát hiện ra. Có lẽ chỉ có trời mới biết thân thể hắn ta bị chôn cho đến năm tháng nào. Không thể nào xảy ra chuyện có ai đó đến và gỡ tờ giấy vàng kia xuống giúp hắn ta.

Hắn ta cho rằng việc này không phải là trùng hợp.

Bình Luận (0)
Comment