Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2098 - Chương 2098: Bảo Vệ

Chương 2098: Bảo Vệ

Bên trong chuyện linh dị, điều không thể tin tưởng nhất chính là trùng hợp. Có một số việc nhìn qua thì thấy giống như trùng hợp, nhưng thực tế đó là do chưa biết rõ chân tướng mà thôi. Sau khi hiểu rõ sẽ biết cái gọi là trùng hợp kia chính là kết quả tất yếu.

Dương Gian nhìn Lý Dương một cái.

- Cậu cảm thấy là có người cố ý mang Chu Đăng ra bìa rừng để cho chúng ta phát hiện ra và cứu hắn ta trở về?

Đại Mạnh cũng gật đầu nói:

- Suy đoán này cũng không quá, xác suất rất lớn. Nếu không, khu rừng này lớn như thế, tên Chu Đăng này sao có thể may mắn chạy đến bìa rừng.

Chu Đăng cúi đầu suy nghĩ.

- Tôi cũng cảm thấy chuyện này quá trùng hợp. Chẳng lẽ nữ quỷ kia coi trọng tôi? Nên mới cứu tôi một mạng?

Dương Gian nói:

- Quỷ chỉ biết giết người. Tôi chưa thấy quỷ cứu người bao giờ, trừ phi…

Lý Dương biến sắc.

- Trừ phi đây không phải là quỷ.

Dương Gian nhìn chằm chằm Chu Đăng rồi hỏi:

- Còn có thể tìm ra con quỷ kia sao?

Nếu có thể tìm tới và xác nhận rõ thân phận của con quỷ kia mà nói, khả năng cái này sẽ có trợ giúp rất lớn đối với chuyện tiếp theo. Thậm chí còn có thể từ nữ quỷ kia giải khai ra được những bí mật có liên quan đến thời kỳ dân quốc.

- Hẳn vẫn có thể tìm ra được. Nếu mấy người muốn tìm mà nói, có thể học theo tôi, cầm đèn lồng chui vào trong khu rừng kia. May mắn khả năng có thể đụng phải, nhưng nếu xui, có lẽ sẽ giống như tôi, chết ở bên trong. Tuy nhiên, nếu muốn tìm, mấy người tự đi mà tìm, tôi không qua đó nữa đâu.

Chu Đăng vội vàng lắc đầu, biểu thị bản thân không muốn chui vào trong khu rừng kia.

Ưng Ca nói:

- Nếu sau khi báo tang xong là đến ngày phúng viếng mà nói, khả năng con lệ quỷ sẽ đến phúng viếng người chết.

Sắc mặt Dương Gian khẽ động. Hắn đưa mắt nhìn về khu rừng già cách đó không xa, giống như muốn tìm kiếm thân ảnh con lệ quỷ kia. Nhưng, lúc trước hắn từng đi mấy vòng xung quanh cổ trạch đều không thể nhìn thấy, đương nhiên lần này chỉ tùy tiện liếc mắt cũng sẽ không thấy cái gì.

"Cũng chỉ còn cách xem xét tình hình của mấy ngày sau rồi tính."

Hắn thu hồi ánh mắt, không quá cưỡng cầu, bởi vì lúc này hắn còn có chuyện quan trọng hơn cần phải làm.

Mặc dù trước đó Chu Đăng gây rối, suýt chút nữa hại chết tất cả mọi người. Nhưng hiện tại đang là thời điểm mấu chốt, tất cả mọi người đều hiểu rõ, thêm một vị ngự quỷ nhân sẽ gia tăng xác suất sinh tồn. Đây không phải là thời điểm chỉ trích lẫn nhau, gây ra nội chiến. Lúc này, việc khẩn cấp chính là nghĩ cách cùng nhau sống sót qua bảy ngày.

Có chuyện gì chờ đến khi qua bảy ngày rồi lại nói sau.

- Còn nữa, Chu Đăng, tiếp theo đây cậu phải nghe theo sự chỉ huy của tôi. Nếu còn dám làm xằng làm bậy, tôi sẽ ngay lập tức xử lý cậu.

Lúc này, ánh mắt Dương Gian trở nên cực kỳ lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào Chu Đăng.

- Tôi không hi vọng mấy ngày tiếp theo sẽ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Chu Đăng lập tức giơ hai tay lên, vội vàng nói:

- Cậu là đội trưởng, tôi chỉ là đội trưởng đề danh, đương nhiên là nghe theo cậu. Dựa theo quy củ của tổng bộ, bên trong chuyện linh dị, cậu có quyền lợi yêu cầu tất cả chúng tôi phải phối hợp hành động.

Dương Gian nói:

- Đừng nên nhắc đến tổng bộ ở đây. Ở chỗ này, tôi có xử lý cậu đi nữa tổng bộ cũng không biết,

- Tôi hiểu, tôi hiểu.

Chu Đăng cười ngượng một tiếng.

Những người khác đều nhìn Chu Đăng với ánh mắt quái dị. Mặc dù khá bất mãn với gia hỏa này, nhưng không nói thêm gì.

Hôm qua đã chết quá nhiều người.

Hiện tại đang cần bổ sung thêm nhân số, nếu không một khi gặp nguy hiểm sẽ không đủ người để chống đỡ.

Chu Đăng phạm sai lầm, nhưng ở thời điểm then chốt, tên này là một trợ thủ không hề tệ.

Mà có dùng được tên này hay không thì còn phải xem liệu Dương Gian có trấn áp được tên này không. Nếu không hắn ta lại biến thành tai tinh, hại người hại mình.

Dương Gian bổ sung thêm.

- Tiếp tục đi báo tang cùng thảo luận xem nên làm gì để sống sót trong ngày thứ tư, phúng viếng.

Trong lòng mọi người đều hiểu, hôm nay có lẽ là ngày cuối cùng bọn họ được an toàn. Chỉ cần đến 12 giờ đên nay, ngày thứ tư vừa đến, chỗ này sẽ xuất hiện hung hiểm. Vì thế, bọn họ cần phải tận dụng quãng thời gian này để nghĩ ra biện pháp nhằm sống sót trong ngày thứ tư.

Nghĩ không ra.

Bọn họ không thể đi đến ngày thứ năm, tiệc quỷ. Vậy coi như ba bát cơm trắng kia trở nên vô dụng.

- Nếu có tang phục mà nói chúng ta hoàn toàn có thể thử một lần. Đáng tiếc là bên trong cổ trạch không có.

Phiền Hưng lắc đầu:

- Tiếp theo có lẽ nên ngồi dựa sát vào quan tài. Khả năng thứ kia sẽ bảo vệ, để cho chúng ta không bị quỷ giết chết. Dù sao khi thực hiện phúng viếng, người thân trong nhà cũng bồi tiếp ở bên cạnh quan tài.

Bình Luận (0)
Comment