Chừng mười giờ sáng.
Một chuyện nho nhỏ xảy ra khiến cho đám người cảm thấy bất an.
Vốn thi thể của ông lão đang ngồi thẳng ở trong quan tài màu đỏ đậm, nhưng lúc này đột nhiên hơi nghiêng. Thân thể lão không còn ngồi thẳng tắp nữa, mà đã hơi ngửa ra sau, giống như muốn nằm xuống một lần nữa.
Nhưng mà người cùa ông lão kia cũng không nằm xuống, chỉ duy trì tư thế hơi ngửa ra sau, có chút quái dị.
Với lại, khi dị thường này xuất hiện, cân bằng bên trong cổ trạch cũng bị phá vỡ.
Toàn bộ lệ quỷ gần như đồng loạt tiến về phía trước hai bước.
Hắc ám xông tới, lần nữa tiếp cận.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Chu Đăng giật mình, nhanh chóng lùi ra sau.
Dương Gian dùng mắt quỷ quan sát qua, sau đó lạnh lùng nói:
- Thi thể của ông lão bên trong quan tài không có cách nào áp chế được những lệ quỷ kia.
Chu Đăng nói:
- Không thể nào, chẳng phải cách đầu thất càng gần, thi thể của ông lão bên trong quan tài sẽ càng lợi hại hay sao? Bởi vì thi thể của ông lão kia đang ở trong trạng thái khôi phục lại.
Dương Gian nói:
- Ông lão kia đang khôi phục, nhưng sau khi quỷ ở chỗ này bị mất khống chế, chúng cũng đang thức tỉnh. Cậu nói xem, là ông lão kia thức tỉnh nhanh hay là đám lệ quỷ này khôi phục nhanh hơn.
- Tất cả mọi thứ đều đã được tính toán sẵn từ trước. Ngày thứ tư, lệ quỷ của ông lão kia sẽ khôi phục và những lệ quỷ khác sẽ xâm lấn vào trong này. Đồng thời, ngay từ đầu ông lão kia rất mạnh, lệ quỷ khác yếu. Nhưng theo thời gian dần trôi qua, cán cân kia sẽ dịch chuyển, đến cuối cùng cân bằng sẽ bị phá vỡ. Mà thời gian cuối cùng kia hẳn là 12 giờ khuya của ngày hôm nay.
- Cho nên, đến ngày thứ năm sẽ là thời điểm bắt đầu tiệc quỷ.
- Lệ quỷ đồng loạt khôi phục. Đến khi đó, cổ trạch sẽ trở thành tuyệt địa. Tất cả mọi người sẽ bị chết thảm, giống như đây là một trận thịnh yến dành cho lệ quỷ vậy.
Nghe hắn nói như vậy, tâm tính của những người còn lại đều chìm đến đáy cốc.
Sắc mặt Dương Gian trở nên nghiêm túc.
- Hiện tại điều tôi lo lắng nhất không phải là đám lệ quỷ này, mà chính là ông lão kia không chống đỡ được đến 12 giờ khuya. Cục diện mất khống chế sẽ xuất hiện, nhưng dù nó chỉ xuất hiện trước nửa giờ, không, chỉ chừng mười phút thôi đã đủ khiến cho chúng ta đoàn diệt ở chỗ này.
Chu Đăng nói:
- Nếu tất cả đều đã nằm trong tính toán, như vậy hẳn sẽ không có vấn đề gì. Hiện tại ông lão kia còn chưa nằm xuống, điều này chứng tỏ đối kháng vẫn còn tiếp tục.
Mắt quỷ của Dương Gian khẽ chuyển động.
- Nếu chỉ là lệ quỷ đến từ bên ngoài cổ trạch, sự tồn tai của ông lão này đã đủ để duy trì sự cân bằng. Nhưng không nên quên, lúc trước, khi chúng ta xuống xe, chỗ này còn có lệ quỷ từ bên ngoài xâm lấn đến. Cho nên, rất có thể những lực lượng linh dị đến từ bên ngoài kia sẽ là cọng cỏ tại điểm cực hạn.
Điều khiến hắn chú ý ở trong lòng chính là môi giới mà hắn phát động được lúc trước.
Chính là bà lão xách theo giỏ trúc.
Khả năng chính là lệ quỷ cùng xuống khỏi xe buýt quỷ với bọn họ, đồng thời là ngọn nguồn của chuyện linh dị phòng 301 bên trong thành phố Đại Xuyên.
Mà Dương Gian có thể khẳng định được, bà lão kia đã tiến vào bên trong cổ trạch.
Đây là một mối nguy hiểm tiềm ẩn.
Còn việc mối nguy hiểm kia bạo phát vào lúc nào, hắn không hề biết.
"Lệ quỷ từ bên ngoài sao?"
Lý Dương nghe hắn nói như vậy liền biến sắc. Hắn ta lập tức nghĩ đến bà lão cầm theo giỏ trúc.
Lúc trước, khi hắn ta đi lấy đèn lồng màu trắng cũng từng thấy bà lão quỷ dị kia khi đi ngang sân vườn.
Mặc dù chỉ là nhìn thoáng qua, nhưng hắn ta tuyệt đối không quên được.
Mà hiện tại, Lý Dương cũng không phát hiện ra bóng dáng của bà lão kia. Cứ như sau khi tiến vào bên trong cổ trạch, bà lão kia liền biến mất. Tuy nhiên, hắn ta tin chắc rằng, bà lão kia vẫn còn ở đâu đó trong cổ trạch.
Âm thanh nỉ non của trẻ sơ sinh vang lên sau đó lại biến mất lúc nãy khả năng có liên quan với bà lão kia.
Theo thời gian tiếp tục trôi qua.
Mỗi một giờ qua đi, thi thể của ông lão bên trong cỗ quan tài màu đỏ đậm sẽ ngửa ra sau một chút. Mặc dù ngay từ đầu biên độ ngửa ra sau không lớn. Nhưng qua 12 giờ trưa, ông lão kia giống như sắp sửa nằm xuống bên trong quan tài.
Cái giá phải trả khí mất đi cân bằng chính là lệ quỷ xâm lấn cổ trạch càng sâu.
Vốn trước đó khoảng cách giữa đám người và quỷ là năm mét.
Nhưng hiện tại nó chỉ còn hơn một mét.
Dường như chỉ cần thêm mấy tiếng, tòa cổ trạch này sẽ hoàn toàn bị xâm lấn.
- Với tốc độ mất cân bằng như hiện tại, tuyệt đối không thể nào chống đỡ đến 12 giờ khuya.
Mấy người Dương Gian, Chu Đăng, Lý Dương, Phiền Hưng, còn có Ưng Ca ở trong góc đều đã ý thức được điểm này. Bởi vì bọn họ đều biết tính toán. Bất kể là xem xét theo góc độ nào, bọn họ đều không có cơ hội đối kháng qua hôm nay.