Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2142 - Chương 2142: Cơm

Chương 2142: Cơm

Hiển nhiên.

Hành vi suy đoán dựa theo những truyền thuyết trong dân gian này là sai lầm.

Khi Dương Gian cầm lấy cơm, lệ quỷ cũng không hề dừng tập kích.

Con quỷ kia tiếp tục đi đến, đã gần ngay trong gang tấc.

"Vô dụng sao?"

Dương Gian lập tức thay đổi phương pháp, hắn trực tiếp cầm cơm trong tay bỏ vào miệng, chỉ ngậm không nuốt.

Nhưng quỷ vẫn không hề ngừng hành động.

Giờ khắc này một nửa thân thể kia đã dính vào da thịt của Dương Gian. Con lệ quỷ khủng bố, âm lãnh, đang thoát khỏi cõ thân thể lúc trước, chuẩn bị di dời sang sinh trưởng cùng Dương Gian.

Dương Gian vẫn tỏ ra thờ ơ, còn có khởi động lại, nên dù lệ quỷ có xâm lấn đến thân thể đến mức nào đi nữa, hắn cũng đều có thể nghịch chuyển trong truyệt cảnh. Trở về thời điểm khi chưa bị lệ quỷ tập kích.

"Vẫn vô dụng, như vậy cũng chỉ còn lại một phương pháp cuối cùng."

Dương Gian trực tiếp nhổ cơm vào trong tay, không muốn lãng phí hết.

Số lượng cơm vẫn như vậy, không hề giảm bớt.

Quỷ cũng không hề dừng xâm lấn.

Dương Gian cảm thấy nửa thân thể đã mất đi tri giác. Giống như thân thể hắn đã biến thành của người khác vậy. Một cái đầu của người chết, khủng bố, âm u đầy từ khí dán sát bên cạnh đầu của hắn.

Cảm giác âm lãnh, cứng ngắc khiến cho người ta không rét mà run.

Nhưng Dương Gian vẫn bình tĩnh như cũ. Không chút do dự, hắn liền cắt rách ngón tay, máu tươi lập tức nhỏ xuống.

Cơm trắng bị dính máu tươi, dần dần biến thành đỏ đậm.

Giờ khắc này.

Cảnh tượng không thể tin đột nhiên xuất hiện.

Con lệ quỷ đang xâm lấn thân thể của Dương Gian đột nhiên ngừng hành động. Sau đó, một cánh tay âm lãnh sờ dọc theo cánh tay của Dương Gian, đưa về phía bàn tay của hắn, kế đó nó lấy đi một hạt cơm bị dính máu tươi.

Ngay sau đó.

Hành vi tập kích của lệ quỷ lập tức bị nghịch chuyển. Vốn đã xâm lấn một nửa, quỷ đột nhiên dừng lại, sau đó đó lui trở về, lần nữa quay lại trên cỗ thi thể hôi thối kia.

Cuối cùng, thân hình của con quỷ này nhạt dần.

Nhưng nó cũng không hoàn toàn biến mất, mà chỉ để lại một bóng dáng mơ hồ. Giống như nó đang ở bên trong một quỷ vực nào đó.

"Thành công?"

Con ngươi của Dương Gian khẽ co lại, cảm thấy phương pháp này đã phát huy tác dụng.

Cơm này cần phải dính lấy máu tươi, sau đó đưa cho lệ quỷ ăn.

Không thể cách người quá xa, nếu không dù quỷ có ăn hết cũng vô dụng. Hơn nữa còn nhất định phải là dính lấy máu của người sống. Trước đó, chén cơm của Chu Đăng bị đổ, nhưng vì không dính máu tươi, thiếu khuyết môi giới, nên sau khi ăn xong, lệ quỷ cũng không hề rời đi.

Cơm ở trong tay bị thiếu mất một hạt, con lệ quỷ trước mắt liền bị ngăn cách, không thể tiếp tục giết người.

Nhưng không đợi cho Dương Gian kịp suy nghĩ nhiều.

Lại có một cánh tay khác vươn ra. Phía trên cánh tay này quấn rất nhiều rễ cây cùng bùn đất, giống như vừa mới chui ra khỏi mộ vậy, Cánh tay này cứ thế đưa đến, sau đó cầm lấy một hạt cơm bị dính máu ở trong lòng bàn tay của Dương Gian.

Sau đó cánh tay này liền biến mất.

Không những thế.

Ở sau lưng.

Dương Gian cảm thấy sau ót có thứ gì đó dị thường xuất hiện, một cỗ khí tức âm lãnh gần trong gang tấc. Có thứ gì đó đang đưa tay qua, chỉ nhoáng qua,

Một hạt cơm trong tay hắn bị biến mất. Sau đó thứ đằng sau lưng nhanh chóng rời đi và biến mất.

Dương Gian kinh hãi, mồ hôi lạnh đổ đầy trán.

Bản thân hắn cũng không phát hiện ra loại dị thường kia. Nếu không phải đã tìm ra phương pháp sử dụng cơm chính xác mà nói, vừa rồi hắn đã gặp phải hai con lệ quỷ kia tập kích.

Số lượng lệ quỷ tiếp cận càng ngày càng nhiều.

Cùng là một thân ảnh quỷ dị, nhưng lại có khá nhiều cánh tay khác nhau vươn đến.

Lệ quỷ không tập kích Dương Gian, mà lấy đi một hạt cơm dính máu trong tay cửa hắn.

Sau khi lấy cơm, lệ quỷ cũng không biết mất, mà thân hình nó dần trở nên mơ hồ. Mặc dù đã mất đi năng lực hành động, nhưng nó vẫn như cũ đứng sừng sững tại chỗ, không hề nhúc nhích.

- Đã tìm ra phương pháp, Dương Gian thành công.

Ở bên trong quỷ vực, đám người cũng nhìn thấy cảnh tượng này. Bởi vì Dương Gian không ảnh hưởng đến ánh mắt cùng cảm giác của bọn họ, mà chỉ ngăn cách với bên ngoài, nên bọn họ có thể nhìn thấy mọi thứ. Chỉ là hình ảnh này không phải là thực tế, mà nó là hình ảnh được hiện ra sau khi đã thông qua từng tầng quỷ vực.

Lý Dương nói:

- Những hạt cơm dính máu này có thể cho lệ quỷ ăn, để chúng ngừng hành động trong quãng thời gian ngắn.

- Thì ra là như vậy. Không trách được lúc trước, cơm của tôi bị quỷ ăn, nhưng nó vẫn tập kích.

Chu Đăng không nói nhiều lời, lập tức đưa tay, xé rách da thịt, máu tươi nhuộm đó bát cơm.

Liễu Thanh Thanh vội vàng ngăn cản.

- Đủ rồi, không nên dùng hết toàn bộ cơm. Tốt nhất là chia ra, cứ như vậy mọi người đều có thể an toàn. Nếu không thứ này chỉ bảo vệ một mình cậu không bị tập kích, còn người khác vẫn sẽ bị lệ quỷ xử lý như thường.

Lý Dương nói:

- Không sai, là như vậy. Chúng ta hẳn nên phân chia cơm cho mọi người.

- Được, cùng nhau sống sót đương nhiên là tốt nhất. Tôi không có ý kiến.

Chu Đăng cũng không hề ích kỉ, lập tức phân chia cơm cho đám người. Sau đó mỗi người đều tự dùng máu tươi của bản thân để nhuộm đỏ cơm.

Bình Luận (0)
Comment