Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2145 - Chương 2145: Lòng Tin Không Đủ

Chương 2145: Lòng Tin Không Đủ

- Chỉ là tôi muốn biết Dương Tiểu Hoa có còn sống hay không? Hiện tại cũng không còn lại mấy ngày, chúng ta cần tìm một thời gian thả cô ta xuống.

Lý Dương nói:

- Hết hôm nay tôi sẽ thả cô ta xuống. Hiện tại còn chưa phải lúc, tiệc quỷ vẫn còn tiếp tục. Cô ta chỉ là một người bình thường, xác suất bị lệ quỷ để mắt đến là rất lớn.

Chu Đăng nói:

- Nói không chừng cô ta đã chết rồi.

Dương Gian đáp:

- Chưa, mức độ mới mẻ của thân thể vẫn rất cao, không hề xuất hiện thi ban cùng dấu hiệu bị hư thối. Nếu cô ta chết rồi, hiện tại thân thể phải bốc mùi lên mới đúng. Thi thoảng tôi vẫn chú ý đến tình huống của cô ta.

Ở thời điểm này, mọi người cũng chỉ ngồi nói chuyện trời chuyện đất với nhau để giết thời gian.

Trong tay mỗi người đều cầm một nắm cơm bị dính máu.

Số lượng cơm đang không ngừng giảm bớt, mà theo đó bóng dáng lệ quỷ trong cổ trạch cũng biến mất, để lại một hình bóng quỷ dị.

Ba bát cơm chung vào một chỗ có rất nhiều hạt.

Mà một côn lệ quỷ chỉ lấy đi một hạt, nên ba bát có thể để cho bọn họ dùng rất lâu.

Nhưng…

Sau khi những lệ quỷ kia biến mất, từ phía cửa của cổ trạch lại có mới lệ quỷ tràn vào.

Tuy nhiên số lượng không nhiều như lúc trước.

Mọi người tiếp tục chống đỡ, không có người tử vong. Dường như đây là tin tức tốt duy nhất trong mấy ngày ngày.

Thời gian từng giờ trôi qua.

Nửa giờ, một giờ, hai giờ... Nháy mắt liền đến buổi chiều của ngày thứ năm.

Số lượng lệ quỷ tràn vào cổ trạch càng ngày càng ít.

Đương nhiên, cơm trong tay đám người cũng càng ngày càng ít.

Bên trong cổ trạch tối tăm, âm lãnh, từng hình bóng quỷ dị lít nha lít nhít, chen chúc nhau ở xung quanh. Cứ như muốn nuốt hết tất cả mọi người ở trong này vậy.

Nhưng những hình dáng lệ quỷ mơ hồ này lại không có cách nào can thiệp đến người sống bên trong cổ trạch.

Giống như hai bên đang ở hai thế giới khác nhau, không thể tiếp xúc, đụng chạm.

Mà trong khoảng thời gian này, quỷ ảnh của Dương Gian đã khôi phuc, vết thương trên người cũng khép lại.

Nhưng bàn tay rơi xuống đất, không đó động tĩnh kia lại khiến cho Dương Gian để ý.

Đây là cánh tay bị hắn chém từ con lệ quỷ đằng sau ghế bành màu đen.

Mặc dù chỉ là một bàn tay, nhưng đây cũng là một phần ghép hình của lệ quỷ.

Cho đến bây giờ, con lệ quỷ bên trong cổ trạch cũng không tìm đến nó.

"Cầm về, khả năng sẽ có lúc cần dùng đến."

Dương Gian lập tức đi qua, đưa tay nhặt bàn tay kia lên.

Hắn không định dùng quỷ ảnh ghép nó lên trên người. Bởi vì ghép quá nhiều lệ quỷ sẽ khiến thân thể dễ bị mất cân bằng.

Phương pháp tốt nhất chính là mang thứ này chế tạo thành một món đồ linh dị.

Bàn tay khủng bố cùng móng tay màu đen kia chỉ là một loại hình tượng của lực lượng linh dị.

Đối với loại ngự quỷ nhân đỉnh phong như Dương Gian mà nói, hắn hoàn toàn có thể thay đổi hình dạng của lực lượng linh dị.

Tình huống ở ngày thứ năm xem như đã ổn định.

Ở ngày thứ năm, toàn bộ lệ quỷ tràn vào cổ trạch từ ngày thứ tư đồng loạt mất khống chế. Dưới tình huống không còn sự áp chế của ông lão bên trong quan tài. Những con lệ quỷ này bắt đầu giết người một cách không kiêng nể. Chỉ cần mọi người đứng ở bên trong cổ trạch liền sẽ bị lệ quỷ tập kích.

Cũng may bọn họ đã tìm ra phương pháp sống sót cho ngày thứ năm.

Cơm bị nhuốm máu dường như có thể triệt tiêu tập kích của lệ quỷ, khiến cho đám người bên trong cổ trạch có thể sống sót.

Tình hình chuyển biến tốt đẹp, lệ quỷ trong cổ trạch không ngừng biến mất, chỉ để lại hình bóng mơ hồ, không đủ nguy hiểm.

Giờ phút này tất cả mọi người đều đang trầm mặc.

Bầu không khí rất ngột ngạt.

Bởi vì phần lớn người không chỉ đi qua đi lại một lần giữa hai bên bờ vực sinh tử. Có thể sống đến hiện tại đã nói bọn họ cực kỳ may mắn. Nhưng chuyện này còn chưa kết thúc, tiếp theo còn có hai ngày.

Không ai biết được trong hai ngày này sẽ còn phát sinh hung hiểm gì.

Chính bởi vì vậy, lòng tin sống sót của đám người trở nên có chút không đủ.

Thời gian bảy ngày này đối với bọn họ mà nói là một loại dày vò. Những người có ý chí không đủ mạnh, hiện tại đã bắt đầu nảy sinh ý nghĩ cam chịu.

Tuy nhiên, Dương Gian vẫn như cũ, bình tĩnh, lạnh lùng.

Tuyệt vọng cùng khốn cảnh không đủ để dao động ý nghĩ của hắn. Hắn vẫn như trước, cố gắng hết sức cầu sinh.

Dương Gian tin tưởng, chỉ cần sống qua nhiệm vụ đưa thư lần này, hắn hoàn toàn có thể xử lý xong chuyện của bưu điện quỷ, thậm chí còn có thể tiếp xúc đến rất nhiều chuyện từ thời kỳ dân quốc.

Chỉ cần hắn tiếp tục lần mò dọc theo con đường này, hắn liền biết được chân tướng.

Bình Luận (0)
Comment