Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2146 - Chương 2146: Hạt Cơm

Chương 2146: Hạt Cơm

- Dù hôm nay có hung hiểm đi nữa, nó cũng sẽ xuất hiện tại thời điểm tiếp cận đến 12 giờ khuya, giống với mấy ngày trước. Cho nên chúng ta cần nhân lúc này, cố gắng nghỉ ngơi nhiều một chút, điều chỉnh lại trạng thái.

Dương Gian ngồi ở một bên, trong tay hắn đang cầm một nắm cơm nhuốm máu.

Chỉ cần có quỷ, cơm trong tay sẽ giảm bớt một hạt.

Bởi vậy, chỉ cầm đám người cầm lấy một nắm cơm dính máu ở trong tay là có thể giữ được tính mạng.

Cho nên hiện tại việc mà bọn họ cần làm chính là thường xuyên để ý đến lượng cơm ở trong tay. Bởi vì quỷ ăn cơm luôn diễn ra trong vô thanh vô thức, bọn họ không thể nào phát hiện ra. Nếu chỉ vì sai lầm, không kịp gia tăng số lượng cơm mà bị quỷ giết chết, vậy cũng quá xui xẻo.

Sắc mặt Liễu Thanh Thanh căng cứng:

- Còn nghỉ ngơi cái gì nữa? Chỉ còn lại hai ngày, dù mệt chúng tôi cũng phải cố mà vượt qua.

Dương Gian nói:

- Cô có thể không ngủ, cái này không sao. Nhưng điều đó không có nghĩa là những người khác cũng không cần nghỉ ngơi.

Lúc này, Ưng Ca đột nhiên hỏi:

- Ngày mai đưa tang cần phải rời khỏi cổ trạch. Như vậy ngày thứ bảy hoàn hồn, cậu định ở chỗ nào để vượt qua nó.

Dương Gian chỉ chỉ vào nơi này:

- Đương nhiên là ở bên trong cổ trạch. Cậu nghĩ ngày hoàn hồn còn có thể đi đâu được? Kiểu gì khu rừng ở bên ngoài cũng sẽ nguy hiểm hơn chỗ này. Lúc trước, khi đào gốc cây mấy người cũng đã nhìn thấy tình huống của khu rừng già kia rồi đó. Phía dưới đều là lệ quỷ. Có thể nói, chỗ kia là một cấm địa. Cho nên, ở bên ngoài chắc chắn cực kỳ nguy hiểm.

Ưng Ca nói:

- Nhưng tại ngày thứ bảy, cổ trạch cũng không an toàn. Bên trong sẽ có không ít lệ quỷ.

Dương Gian lập tức phản bác.

- Sai rồi. Ngày thứ bảy, bên trong cổ trạch chắc chắn sẽ có cực kỳ ít lệ quỷ. Thậm chí sẽ còn không có lệ quỷ. Trực giác nói cho tôi biết, chỉ cần chúng ta vượt qua đêm nay, toàn bộ lệ quỷ sẽ rời khỏi cổ trạch.

Liễu Thanh Thanh hỏi:

- Vì sao lại nói như vậy?

Dương Gian nói:

- Cái này còn cần phải hỏi sao? Ngày mai là ngày đưa tang, chúng ta cần rời khỏi cổ trạch, quan tài cũng cần khiêng ra ngoài. Như vậy bên trong này chẳng còn lại bất cứ thứ gì, cho nên quỷ cũng không cần thiết phải ở lại. Ngoài ra, năng lực áp chế lực lượng linh dị khôi phục của cổ trạch đã không đủ.

Nói xong, hắn hơi liếc nhìn Chu Đăng một chút.

- Trong tình huống như vậy, bên trong này còn có cái gì để hấp dẫn lệ quỷ đến nữa chứ?

- Chẳng lẽ mấy người đã quên những gì chúng ta từng trải qua trong mấy ngày này. Hôm nay lệ quỷ bị mất khống chế là từ ngày hôm qua quỷ đến phúng viếng. Mà nguyên nhân khiến lệ quỷ của ngày hôm qua đến phúng viếng lại là do ngày thứ ba báo tang. Quỷ bị đèn lồng màu trắng hấp dẫn đến… Mà nguyên nhân khiến đèn lồng màu trắng xuất hiện chính là do ông lão kia bị chết. Tất cả những cái này nối tiếp nhau, một vòng lại một vòng.

- Ngày mai, chỉ cần chúng ta khiêng cỗ quan tài này rời đi. Lệ quỷ chắc chắn cũng sẽ lần lượt tản đi. Đương nhiên không loại trừ khả năng sẽ còn một vài con lệ quỷ lưu lại ở đây, nhưng tuyệt đối số lượng của chúng sẽ không nhiều.

Hiện tại mạch suy nghĩ của Dương Gian đã càng ngày càng rõ ràng. Thậm chí hắn đã hiểu ra được một chút quy tắc an bài của bảy ngày này.

Cho nên, càng về sau, hắn càng tin tưởng vào suy đoán của bản thân.

Chu Đăng nhún nhún vai, tỏ vẻ không quan trọng.

- Cậu cứ quyết định là được. Dù sao, nếu xảy ra vấn đề, tất cả mọi người sẽ phải chết cùng nhau.

Đây cũng không phải do hắn ta qua loa, chủ quan, mà là tin tưởng vào năng lực cùng kinh nghiệm của một người đội trưởng như Dương Gian. Với lại, lúc này, Dương Gian cũng không có lý do gì để tự hãm hại bản thân hắn cả. Dù sao, nếu làm bậy làm bạ, tất cả mọi người đều sẽ gặp phải nguy hiểm, không một ai tránh thoát được.

Lúc này, Dương Gian khẽ nhìn Lý Dương, sau đó nói:

- Tiếc là lúc trước tôi đã ném thi thể của Đại Mạnh ra ngoài. Nếu không hiện tại tôi hoàn toàn có thể ghép tay chân lại cho cậu.

Lúc này Lý Dương coi như đã thành người tàn phế vì thiếu tay thiếu chân.

Trước khi đến đây hắn không mang theo sợi dây chuyền trên người Hoàng Tử Nhã. Nếu không lợi dụng năng lực của quỷ lừa gạt mà nói, mắt quỷ của hắn sẽ không thể nào tự chế tạo ra thân thể người.

Lý Dương nói:

- Tạm thời tôi không có gì đáng ngại, chỉ là hành động có chút bất tiện mà thôi. Chứ lực lượng linh dị vẫn còn, ở thời điểm then chốt vẫn có thể phát huy được tác dụng. Chờ chuyện này kết thúc, rời khỏi đây, đương nhiên có thể khôi phục lại.

Dương Gian gật gật đầu.

Nhưng ngay lúc này, Liễu Thanh Thanh chợt nói.

- Đúng rồi, mấy người có để ý không? Dường như quỷ đang lặp lại, chúng tiếp tục ăn hết cơm trong tay của chúng ta. Lúc trước có một bàn tay gầy yếu, trắng bệch của người chết đã lấy đi một hạt cơm trong tay của tôi. Nhưng vừa nãy cánh tay kia lại xuất hiện và lấy đi hạt thứ hai.

Bình Luận (0)
Comment