Hai người từng gặp nhau ở tầng ba của bưu điện quỷ, từng có hợp tác, cũng từng mâu thuẫn. Liễu Thanh Thanh từng trợ giúp Dương Gian, mà Dương Gian cũng giúp đỡ Liễu Thanh Thanh. Nhưng không ngờ được, ở nhiệm vụ đưa thư cuối cùng của tầng bốn, hai bên vẫn nảy sinh xung đột, cuối cùng đứng ở thế đối lập nhau.
Nếu hai bên cùng sống sót qua nhiệm vụ đưa thư lần này.
Không khó để biết.
Ở lần gặp mặt sau, hai bên sẽ lập tức động thủ, mà còn là cuộc chiến một mất một còn.
Ưng Ca thầm thở dài trong lòng, cảm thấy rất đáng tiếc.
Những người đưa thư không quá đoàn kết, nên bên trong quá trình đưa thư nảy sinh mâu thuẫn là chuyện thường. Trước kia hắn ta cũng từng gặp phải, nên không cảm thấy kỳ quái. Điều hắn ta cảm thấy đáng tiếc chính là hiện tại sắp sửa đến tầng cuối cùng của bưu điện quỷ. Có thể đi đến hiện tại đã không dễ dàng, nếu chỉ vì ân oán cá nhân khiến bản thân bị chết, vậy quá thua thiệt.
Chu Đăng sờ sờ cằm, trong lòng thầm nghĩ.
"Đặt ân oán ra một bên tính sau hay sao? Như vậy là tốt nhất. Nếu động thủ ở chỗ này, đều không tốt cho bất kỳ ai. Tuy nhiên, cô gái tên Liễu Thanh Thanh này cũng không nên. Đắc tội với người đội trưởng như Dương Gian, cho dù là \thành công leo lên trên bưu điện quỷ cũng sẽ không hề sống khá giả. Chỉ cần tuyên bố một cái lệnh truy nã, cô ta liền trở thành chuốt dưới cống, phải trốn đông trốn tây."
Dương Gian không chỉ có được thực lực và danh tiếng đỉnh phong ở trong giới linh dị, mà người khác còn kiêng kỵ vị đội trưởng của tổng bộ, bởi vì hắn có được sức ảnh hưởng không tưởng.
Nếu không phải như vậy, thì sao lúc trước hắn lại có thể trấn trụ được đám liều mạng xuống khỏi xe buýt quỷ kia chứ?
Sau đó, Dương Gian lại nói:
- Tiếp theo, mấy người định nghe theo tôi, hay là giống Liễu Thanh Thanh, tự mình quyết định.
Chu Đăng cười nói:
- Cậu là đội trưởng của tổng bộ, tôi đương nhiên sẽ nghe theo mệnh lệnh của cậu. Với lại tôi căn bản không có quen biết gì với người đưa thư cả, đội trưởng Dương cậu cũng đừng giận chó đánh mèo. Chu Đăng tôi không có bất cứ ý đồ xấu nào đâu.
Hắn ta vẫn kiên định đứng cùng một phía với Dương Gian.
- Tôi chỉ là một kẻ sắp chết, lời của tôi không quá quan trọng.
Ưng Ca cũng cười cười, bên trong nụ cười xen lẫn một chút bất đắc dĩ.
Lý Dương cũng nói:
- Đội trưởng, anh cũng biết tôi rồi đó.
Sau khi ba người mở miệng, Dương Gian liền hiểu ý nghĩ cửa bọn họ.
Ưng Ca trung lập, Chu Đăng và Lý Dương tiếp tục đi theo Dương Gian, còn Dương Tiểu Hoa đang không rõ sống chết kia chỉ là râu ria.
Sắc mặt Liễu Thanh Thanh khẽ biến.
Cô ta biết, ở một mức độ nào đó mà nói, lời của Dương Gian là không hề sai. Bởi vì những người khác nhờ nghe theo sự sắp xếp của hăn nên mới có thể sống đến bây giờ, mà không phải bị đoàn diệt. Chỉ là hiện tại lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn của cô ta, trong tình huống như này mà Ưng Ca cũng không muốn trở mặt với Dương Gian.
Nhìn về phía Ưng Ca.
Ưng Ca hơi hơi lắc đầu.
Đến giờ hắn ta vẫn chưa quên cảnh tượng xảy ra tại ngày thứ hai, gác đêm. Lúc đó Dương Gian một mình xông vào bên trong hành lang đen tối, đơn độc ngăn chặn toàn bộ lệ quỷ xâm lấn.
Người như thế thực sự có năng lực thay đổi cục diện.
Vừa rồi hắn chỉ là an bài cho tình huống bết bát nhất, cũng không phải cố ý muốn hi sinih một người nào đó.
Giờ phút này, Chu Đăng đột nhiên nói một câu.
- Mười một giờ ba mươi.
- Tôi biết, quỷ còn đang lấy cơm. Tiệc quỷ vẫn còn chưa kết thúc.
Dương Gian cúi đầu nhìn xem cơm ở trong tay.
Hiển nhiên chừng này không đủ dùng.
Đã không còn lại bao nhiêu, nhưng thời gian vẫn còn nửa giờ.
Dương Gian nhìn Chu Đăng:
- Đưa cơm dư của cậu cho tôi.
- Được.
Chu Đăng nhún nhún vai, biểu thị không quan trọng, sau đó đưa bát thanh hoa đang đựng cơm đến.
Trong tay hắn ta còn thừa lại một ít, mà trong chén cũng chỉ có một chút xíu.
Dương Gian không nói lời nào. Sau khi nhận lấy, liền đổ hai chén vào cùng một chỗ rồi nhìn Lý Dương và nói:
- Tiếp theo cậu không cần lại tiêu hao cơm, toàn bộ dồn cho tôi là được.
Lý Dương cũng gật gật đầu:
- Đội trưởng, anh định làm gì?
Hắn ta hiểu được, lúc này cần phải tập trung cơm để cung cấp cho một người. Đây không phải là tham sống sợ chết, mà là tự vệ. Hiện tại cần có một người đứng ra kháng trụ toàn bộ tập kích của lệ quỷ, cố gắng chống đỡ nửa tiếng còn lại.
Dương Gian nói:
- Ngay khi cơm trong tay hai người gần hết, tôi sẽ mở ra năm tầng quỷ vực bao bọc hai người. Đến lúc đó chúng ta lại ở bên trong năm tầng quỷ vực chống đỡ lệ quỷ tập kích, đến khi chuyển sang ngày thứ sáu.
- Ba người chúng ta liên thủ, vẫn còn có cơ hội.