Suy đoán của Dương Gian là chính xác. Trên người Liễu Thanh Thanh có bí mật. Lệ quỷ bên trong chúng ta thế mà không tập kích cô ta.
Liễu Thanh Thanh cũng choáng váng. Lúc này, cô ta vừa khẩn trương vừa bất an, căn bản không nghĩ đến trên người lại xảy ra chuyện như vậy.
"Quả nhiên, cô gái từ thời kỳ Dân quốc kia có lưu hậu thủ ở trên người Liễu Thanh Thanh. Liễu Thanh Thanh đã được cô gái kia để mắt đến, nên người kia chắc chắn sẽ không để cho cô ta chết dễ dàng như vậy."
Ở bên trong quỷ vực, Dương Gian nhìn thấy rõ mọi thứ.
Trước đó hắn chỉ là suy đoán mà thôi, còn hiện tại đã có thể khẳng định.
Dù sao tòa cộ trạch này cũng là do đám ngự quỷ nhân thời kỳ Dân quốc kia xây dựng. Nếu ở trong nhà của mình mà bị quỷ giết chết, vậy ngự quỷ nhân thời kỳ Dân quốc cũng không khỏi quá kém.
"Đáng tiếc, Liễu Thanh Thanh không hiểu gì, bị mơ mơ màng màng, không chịu tin mình."
Dương Gian lập tức thu hòi ánh mắt.
Bởi vì quỷ đã xâm lấn vào trong năm tầng quỷ vực.
Một bóng đen vặn vẹo dần đi đến. Con lệ quỷ này đang không ngừng xâm lấn quỷ vực. Ánh sáng màu đỏ ở xung quanh không ngừng bị dập tắt, trở nên ảm đạm.
"Giống như mình đã suy đoán, năm tầng quỷ vực không thể nào ngăn cản toàn bộ lệ quỷ tập kích. Cho nên mình còn lưu lại một ít."
Dương Gian không nói gì, chỉ mở bàn tay, trên đó còn lại mười mấy hạt cơm dính máu.
Bất chợt.
Cơm lại bị mất một hạt.
Con lệ quỷ đang xâm nhập vào quỷ vực tầng thứ năm kia chậm rãi lui lại, sau đó biến mất, không thấy gì nữa.
Hắn không có dùng hết toàn bộ cơm, bởi vì như vậy quá ngu xuẩn.
Số lượng lệ quỷ xâm lấn tầng năm quỷ vực cũng không phải chỉ có một con.
Còn có lệ quỷ khác.
Cơm trong tay Dương Gian vẫn đang không ngừng giảm bớt. Đồng thời cơm ở trong tay Chu Đăng và Lý Dương cũng thế. Chỉ là tốc độ tiêu hao rất chậm. Một phút đồng hồ, chỉ giảm mất có một hạt.
Cứ như vậy.
Mười hai giờ đến.
Cổ trạch chuyển sang ngày thứ sáu.
Ngày này, tên của nó là đưa tang.
…
Ngày thứ sáu, đưa tang đã đến.
Đây là cái tên mà Dương Gian đặt cho nó.
Khi ngày này vừa đến, bên trong cổ trạch không có bất cứ dị thường nào phát sinh. Điểm không thích hợp duy nhất chính là lệ quỷ bên trong cổ trạch đã tiêu tán. Những thứ khủng bố này giống như mất đi mục tiêu, bắt đầu tự rời đi.
Nguy cơ đang được tiêu trừ dần dần.
Dương Gian nhìn thấy bóng lệ quỷ mơ hồ ở trên vách tường cũng đã bắt đầu rời đi. Con lệ quỷ này di chuyển ở trên vách tường, đi ra phía bên ngoài cổ trạch, cuối cùng biến mất ở vị trí giếng trời, dường như nó đã rời đi dọc theo lỗ hổng kia.
Mà những hình dáng mơ hồ ở xung quanh cũng đang tiêu tán, bóng dáng khẽ lắc lư, dần dần rời xa chỗ này.
- Quỷ đang rời đi.
Ưng Ca nhìn viên xúc xắc trước mặt.
Sau khi chuyển động thêm mấy vòng, cho ra điểm số, liền không tiếp tục chuyển động.
Lệ quỷ đổ xúc xắc đã rời đi, không biết là con quỷ này cưỡng ép thoát ly trò chơi, hay là do Ưng Ca đã thắng trận này, nên con lệ quỷ kia mới tuân thủ theo quy tắc của trò chơi, lựa chọn rời đi.
Tuy nhiên tất cả những cái đó đều không quan trọng.
Cái quan trọng là ngày khủng bố này đã trôi qua.
Liễu Thanh Thanh nhíu nhíu mày. Cô ta còn sống sót, không bị lệ quỷ tập kích. Trước đó, cơm trong tay cô ta đã bị ăn sạch, nhưng nhờ một loại lực lượng linh dị nào đó che chở nên không bị lệ quỷ tập kích.
Ở bên trong quỷ vực, Dương Gian mở miệng nói:
- Quỷ đã rời đi. Tôi có thể cảm nhận được, lực lượng lệ quỷ quấy nhiễu ở xung quanh càng ngày càng ít.
Năm tầng quỷ vực.
Có thể ngăn cách moi thứ. Trừ phi là lệ quỷ cực kỳ lợi hại mới có thể xâm lấn vào trong.
Nhưng hiện tại, chẳng những không có lệ quỷ xâm lấn vào, mà ngay cả quỷ vực tầng thứ ba cũng không tồn tại lực lượng linh dị.
Thấy vậy, Dương Gian lập tức rời khỏi quỷ vực tầng năm. Hắn không thu hồi quỷ vực ngay, mà từng bước cắt giảm số tầng của quỷ vực, đề phòng chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
- Bên trong quỷ vực tầng thứ hai cũng không thấy lệ quỷ.
Chu Đăng nói:
- Tiệc quỷ kết thúc, lệ quỷ rời đi. Chuyện này hoàn toàn phù hợp với nội dung của ngày hôm nay.
Lý Dương nói:
- Nửa đêm là lúc an toàn, nhưng cũng là thời điểm nguy hiểm. An toàn là vì hung hiểm của ngày trước sẽ biến mất, còn nguy hiểm chính là vì phải nghênh đón khủng bố của ngày mới.
Dương Gian nói:
- Sắp đến ngày thứ bảy, chẳng mấy chốc nữa liền có thể hoàn thành nhiệm vụ đưa thư. Mặc dù quá trình khá hung hiểm, nhưng rốt cục cũng sắp hoàn thành.
Trong lúc nói chuyện, hắn động lại một con mắt quỷ.
Quỷ vực thối lui đến tầng thứ ba.
Một lát sau, quỷ vực đã đến tầng thứ nhất, nhưng vẫn không tìm thấy lực lượng linh dị quấy nhiễu. Đồng thời phạm vi của quỷ vực cũng đã khuếch trương, lần này nó không còn giới hạn trong đại đường nữa, mà nó đã bao phủ đến tận tiền viện. Dù vậy hắn cũng chỉ cảm nhận được một chút ít lực lượng linh dị quấy nhiễu, mà những sự quấy nhiễu này còn đang không ngừng giảm bớt.