- Ý nghĩa của việc đưa tang chính là ở chỗ này. Điều này cực kỳ phù hợp với quy luật sinh tồn của cổ trạch. Nhưng hiện tại, chúng ta cần mang thứ này đến khu rừng phía sau… Trên đường đi nhất định sẽ gặp phải nguy hiểm.
Dương Gian nói:
- Tôi biết. Hiện tại nguy hiểm không còn ở bên trong cổ trạch, mà chính là cỗ quan tài màu đỏ đậm này. Trước đó tôi vẫn muốn mọi người cùng chờ đợi ở bên trong cổ trạch, hi vọng có thể kéo dài thêm một chút thời gian, tranh thủ cho mấy người nghỉ ngơi dưỡng sức, điều chỉnh trạng thái. Thế nhưng điều kiện không cho phép chúng ta ở lại bên trong chúng ta quá lâu.
- Tôi có dự cảm, đưa tang càng trễ, cỗ quan tài này sẽ càng nguy hiểm. Vừa rồi cửa sau cổ trạch bị mở ra, đó là một tín hiệu báo cho chúng ta biết cần phải đưa tang. Không biết cậu có tin hay không, nếu chúng ta lại chờ ở bên trong cổ trạch thêm chừng 6 tiếng nữa, khả năng cao cỗ quan tài này sẽ biến thành một cỗ quan tài hung hiểm. Mức độ nguy hiểm của nó sẽ còn vượt qua mấy ngày trước đó.
- Lời phân tích này rất có lý. Tôi cảm thấy mọi thứ ở chỗ này đã được sắp xếp từ trước. Chúng ta cần phải làm việc theo những trình tự kia. Một khi xuất hiện sai lầm, khả năng sẽ bị đoàn diệt.
Chu Đăng khẽ gật đầu. Sau khi trải qua mấy ngày vừa rồi, suy nghĩ của hắn ta đã trở nên rõ ràng hơn.
Tòa cổ trạch này cùng với ông lão đã chết kia, tất cả đều đã được bố trí từ trước, đã được định sẵn kế hoạch.
Chỉ cần làm việc theo trình tự, sẽ không có người phải chết.
Cho nên đây không phải là một chuyện linh dị đơn thuần hay một nhiệm vụ đưa thư đơn giản, mà phía sau nó còn ẩn giấu rất nhiều thứ phức tạp.
Chu Đăng không muốn suy nghĩ nhiều. Hắn ta đến đây đơn giản là trùng hợp. Hiện tại mục đích của hắn ta chỉ là sống sót và rời khỏi đây, rời khỏi chỗ quỷ quái này. Việc đưa thư không có bất cứ quan hệ nào đối với hắn ta cả.
Trên đường di chuyển, mọi người vừa khiêng quan tài vừa nói chuyện, thảo luận với nhau.
Rất nhanh.
Đám người đã rời xa tòa cổ trạch kia, dọc theo con đường đất nhỏ kia dần dần tiến vào khu rừng già quỷ dị.
Vừa tiếng vào khu rừng.
Bọn họ lập tức cảm nhận được một cỗ khí tức âm lãnh bao phủ. Ở chỗ sâu của khu rừng già cứ như đang xuất hiện sương mù vậy, âm trầm, tối tăm cùng một cảm giác tà tính nói không nên lời.
- Phía dưới khu rừng này đều chôn lấy một đống thi thể. Những thi thể này không phải là thi thể bình thường, khả năng đều là lệ quỷ đang ngủ say. Những thi thể mà chúng ta đào được lúc tìm tang phục sau đó cũng đã tràn ra… Hi vọng lúc này tang phục còn phát huy tác dụng.
Dương Gian sử dụng mắt quỷ thăm dò xung quanh.
Nhưng không thấy gì cả.
Tầm mắt của hắn bị ngăn cả, không có cách nào nhìn xuyên qua khu rừng để thấy rõ mọi thứ bên trong.
Loại tình huống này rất bình thường. Ở phía dưới mỗi gốc cây bên trong khu rừng đều chôn một con lệ quỷ. Trong tình trạng bị nhiều lực lượng linh dị quấy nhiễu như vậy, không thể thăm dò cũng là điều đương nhiên.
Nhưng việc tầm mắt bị ngăn cản lại nhắc nhở cho Dương Gian biết chỗ này rất nguy hiểm.
"Quỷ vẫn chưa xuất hiện."
Hắn khiêng lấy cỗ quan tài màu đỏ đậm, không chút hoang mang đi về phía trước. Con đường vẫn còn rất dài, còn một chút thời gian. Cho nên hiện tại dù có sốt ruột cũng vô dụng. Đến lúc cần xuất hiện, nguy hiểm sẽ xuất hiện, nếu là thời điểm không cần xuất hiện cũng không phải dựa vào việc đi nhanh thêm một chút liền có thể tránh né.
Với lại, nếu lúc này mà vội vàng hấp tấp, lỡ trên đường đi không cẩn thận làm rơi quan tài xuống thì phải làm sao bây giờ?
Năm người cứ thế khiêng lấy một cỗ quan tài màu đỏ đậm di chuyển trên đường.
Tiếp tục đi thêm một lát.
Mọi người hoàn toàn chui vào bên trong khu rừng già kia. Phía sau lưng đã không còn nhìn thấy vị trí của cổ trạch. Toàn bộ đều đã bị khu rừng hai bên che kín tầm mắt.
Kể từ đó, khu rừng già liền trở nên càng u ám.
Cây cối ở xung quanh dường như đang chập chờn.
Rõ ràng xung quanh không có gió, nhưng cây cối tự lay động, phát ra từng tiếng xào xạc. Âm thanh này nghe giống như có người nào đó đang cố ý lay động thân cây, mà tần suất lay động rất có quy luật, một lần lại một lần.
- Không thích hợp.
Chu Đăng nhíu mày. Hắn ta vừa khiêng quan tài di chuyển vửa nói.
Dương Gian nói:
- Không cần để ý đến chúng, chờ khi nào nguy hiểm xuất hiện hẵng tính. Việc xuất hiện một số hiện tượng linh dị cũng là chuyện bình thường, dù sao bên dưới chỗ này cũng chôn lấy vô số lệ quỷ. Đương nhiên cũng không bài trừ khả năng những lệ quỷ rời khỏi cổ trạch lúc trước vẫn còn đang lảng vảng quanh đây, chưa hề đi xa. Hiện tại chúng ta xuất hiện, nói không chừng lại hấp dẫn lệ quỷ tiến đến.