Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2180 - Chương 2180: Chôn Đi

Chương 2180: Chôn Đi

Dương Gian nhìn cô ta, không nói gì, chỉ đang hồi tưởng lại chuyện vừa rồi.

Sau khi khởi động lại kết thúc, quỷ ảnh của hắn thiếu chút nữa liền bị mắc kẹt ở bên trong thi thể kia, không có cách nào đi ra ngoài. Không phải là hắn không muốn ra, mà là quỷ ảnh không muốn đi ra. Bởi vì thân thể của ông lão kia còn thích hợp với quỷ ảnh hơn của hắn.

Đây là một loại bản năng của nó.

Dương Gian thiếu chút nữa đã không khống chế được thân thể của hắn.

Nhưng cuối cùng, hắn lựa chọn khởi động lại bản thân, cưỡng ép tách khỏi thi thể, trở lại thân thể của hắn.

Thi thể của ông lão kia đúng là khủng bố, nhưng nó không thích hợp hắn. Nếu ở lâu trong đó hắn sẽ bị lạc, không thể tự điều khiển. Đến cuối cùng liền trở thành một bộ phận ghép hình của ông lão kia.

Mặc dù lực lượng linh dị mà hắn khống chế kém hơn so với thi thể của ông lão kai, thế nhưng ít nhất hắn cũng có thể hoạt động một cách tự do tự tại.

Dương Gian thở dài.

"Tám tầng quỷ vực, khởi động lại toàn bộ khu vực. Đây đúng là lực lượng của cấm kỵ."

Ngay cả bản thân hắn cũng đều cảm thấy có chút không chân thật.

Bởi vì những người chết đi kia thật sư xuất hiện ở trước mặt hắn một lần nữa. Bọn họ không có bất cứ chỗ nào không hài hòa, thực sự là người sống.

Còn bà lão vốn sẽ xuất hiện và chắn đường đi đã bị hắn mượn dùng thi thể bên trong quan tài màu đỏ cưỡng ép xóa bỏ.

Cho nên sau khi khởi động lại, trên đường không xuất hiện lệ quỷ ngăn cản.

Bởi vậy trên đường mới hữu kinh vô hiểm.

Tốc độ đào huyệt của Chu Đăng tương đối nhanh.

Không đầy một lúc, một hố đất có thể chôn vừa cỗ quan tài xuất hiện.

Chu Đăng nhìn về phía Dương Gian hỏi dò.

- Được chưa? Có cần đào sâu thêm một chút không? Nếu đào sâu thêm một chút mà nói, có thể bảo đảm hơn, tránh cho thứ bên trong quan tài lại chạy ra ngoài.

Dương Gian nói:

- Vậy thì đào thêm một chút. Hiện tại thời gian cũng đang dư giả.

Chu Đăng nói:

- Tôi cũng nghĩ như vậy.

Sau đó hắn ta lại tiếp tục đào sâu thêm.

- Lần này được rồi chứ. Nếu được tôi sẽ mang quan tài đến lấp đất.

Dương Gian nói:

- Chôn đi.

Một mình Chu Đăng liền bê cỗ quan tài không nặng kia bỏ vào trong hố, sau đó dùng xẻng sắt bắt đầu vùi đất.

Quan tài màu đỏ không xuất hiện bất cứ dị thường nào.

Điều này khiến cho Lý Dương và Dương Tiểu Hoa đang đứng nhìn chằm chằm ở bên cạnh thở phào một hơi.

Sau khi dừng lại ở trên bãi đất trống này chừng hai giờ, một ngôi mộ đất mới toanh xuất hiện.

Đây là ngôi mộ thứ sáu.

Cuối cùng, Chu Đăng lại mang tấm bia đặt ở phía trước ngôi mộ, sau đó vỗ vỗ tay.

- Đại công cáo thành. Hôm nay vận khí tương đối tốt, không có nguy hiểm gì cả. Xem ra ngày đưa tang là ngày an toàn nhất. Không biết ngày mai sẽ như thế nào.

- Chỗ tôi cũng đã chôn xong.

Lúc này, người Liễu Thanh Thanh vô cùng bẩn. Cô ta đã mai táng xong cho Ưng Ca, cho hắn ta một nơi chôn thây, không để hư thối ở bên ngoài.

Lý Dương hỏi:

- Đội trưởng, tiếp theo chúng ta nên làm gì bây giờ? Là nên trở về cổ trạch hay là chờ ở ngoài này xem xét tình hình?

Chôn cất xong xuôi. Quan tài màu đỏ mang theo thi thể của ông lão kia được vùi sâu vào trong lòng đất. Một ngôi mộ mới được đắp, như tuyên cáo cho sự kết thúc của một thời đại.

Sáu ngôi mộ ở chỗ này đang chôn cất một đoạn quá khứ không muốn người biết đến.

Có thể tưởng tượng, đã từng có lúc, sáu người bên dưới mộ tề tụ với nhau, thậm chí là cùng nhau trải qua những chuyện linh dị khủng bố cùng đặc sắc.

Nhưng hiện tại, người cuối cùng của đoàn đội kia cũng đã ra đi.

Chết vào sáu ngày trước.

Cuối cùng, ngoại trừ mấy ngôi mộ này có thể chứng minh đám người bọn họ từng tồn tại ra. Ở giới linh dị bên ngoài, không một ai biết đến cô sự của đám ngự quỷ nhân thời kỳ Dân quốc này nữa. Thậm chí sau khi chết, bọn họ cũng không được đề tên, chỉ có một bức di ảnh, cũng một khoảng trống trên bia.

Đám người Dương Gian không lập tức rời đi.

Bọn họ dừng lại ở đây quan sát tình huống, nhìn xem sau khi chôn cất, liệu xung quanh có phát sinh dị thường nào nữa không.

Chu Đăng nhìn lấy ngôi mộ đã được đắp hoàn chỉnh, cảm khái nói.

- Mấy người nói thử xem, chúng ta, nhưng ngự quỷ nhân của giới linh dị, sau này có thể cũng sẽ như này không? Tìm một chỗ, hoàn thành hậu sự cho bản thân? Đến cuối cùng, không hề lưu lại bất cứ thứ gì.

- Cậu cứ yên tâm, sẽ không như thế đâu.

Dương Gian ngồi dựa vào phía trước bia mộ, chậm rãi nói.

- Ngự quỷ nhân bình thường sẽ không sống lâu được như thế đâu. Mặc dù những ngôi mộ này cũ mới không đồng đều, nhưng người được chôn cất ở bên trong tối thiểu cũng phải sống trên 10 năm. Mà ông lão chúng ta vừa chôn kia chỉ sợ còn sống lâu hơn, khả năng cả trăm năm.

- Một vị ngự quỷ nhân thời kỳ Dân quốc sống cả thế kỷ. Điều này có ý nghĩa như thế nào hẳn không cần tôi nhiều lời chứ.

Chu Đăng tặc lưỡi nói.

Bình Luận (0)
Comment