Lý Dương cũng cảm thấy lệ quỷ trong người đang rơi vào trạng thái ngủ say. Hắn ta nói:
- Tại ngày phúng viếng trước đó, lệ quỷ xâm lấn cổ trạch, cỗ thi thể bên trong quan tài chỉ cần ngồi dậy liền có thể ngăn cản toàn bộ lệ quỷ, thiết lập lại cân bằng. Chính vì vậy chúng ta mới có thể sống qua ngày hôm đó.
- Hiện tại, loại áp chế này bắt đầu rơi xuống trên đầu của chúng ta. Mà lượng người của chúng ta chỉ có chừng này, chắc chắn không thể đối kháng được với loại áp chế này.
Chu Đăng nói:
- Dưới tình huống như này, chúng ta sao có thể rời khỏi đây? Chẳng lẽ là bay?
Bay?
Lời này vừa ra, Lý Dương, Dương Gian, còn có Liễu Thanh Thanh đều đồng loạt nhìn về phía Dương Tiểu Hoa.
Nói cho đúng thì là bọn họ đang nhìn vào quả bóng bay màu đỏ đậm trong tay cô ta.
Lúc rời khỏi bưu điện quỷ, bọn họ liền biết đại khái tác dụng của quả bóng bay màu đỏ đậm này.
Nhìn qua nó giống như một quả bóng bay nho nhỏ, nhưng lại có thể mang một người sống bay lơ lửng trên không trung.
Dương Tiểu Hoa cũng lập tức ý thức được.
"Có lẽ đây chính là thời điểm mà quả bóng bay màu đỏ đậm này phát huy tác dụng."
- Quả bóng bay màu đỏ đậm này có thể mang theo tất cả mọi người bay lên từ sân vườn.
Chu Đăng nghi ngờ hỏi.
- Bốn người, có thể bay được sao?
Dương Gian nói:
- Nếu không được mà nói, tôi có thể đi dọc theo vách tường để leo lên trên. Chỉ là tôi không biết liệu dùng cách thức này thì có thể hay không rời khỏi đây một cách thuận lợi. Có lẽ mới đi được nửa đường liền mất tích. Nhưng sử dụng bóng bay màu đỏ đậm là phương pháp tốt nhất. Bởi vì một khi bị ngăn cản, bóng bay sẽ không tiếp tục bay lên cao, không thể bị mất tích.
Bản thân bóng bay màu đỏ đậm là một món đồ linh dị, nên xác suất bị quấy nhiễu là rất nhỏ.
Sau đó Dương Gian lại nói tiếp.
- Bóng bay màu đỏ đậm cần cột vào người mới có thể phát huy tác dụng. Mà người đó còn nhất định phải là ngự quỷ nhân mới được. Trong mấy người, ai đến?
Hắn vẫn quyết định sử dụng bóng bay màu đỏ đậm, bởi vì như vậy ổn thỏa hơn một chút.
Với lại hắn tin tưởng, nếu bưu điện quỷ đưa cho bọn họ bóng bay màu đỏ đậm, chứng tỏ nó đã sắp xếp sẵn đường lui. Một con đường lui được sắp xếp từ trước đương nhiên sẽ ổn thỏa hơn rất nhiều so với phương pháp hắn tự tìm ra.
Dù sao, nếu không sử dụng con đường lui này mà nói, toàn bộ người đưa thư sẽ bị đoàn diệt. Mà giết chết người đưa thư sau khi đưa thư thành công sẽ tạo ra xụng đột với mục đích nào đó của bưu điện quỷ, không phù hợp với tình huống của nó. Chu Đăng cực kỳ tò mò.
- Để tôi đến đi, vừa vặn tôi muốn thử cái này xem sao.
Dường như hắn ta rất muốn thử xem quả bóng bay màu đỏ đậm này có tác dụng gì. Vì sao mấy ngày này Dương Tiểu Hoa vẫn cầm chặt lấy nó, không chịu buông ra một lần.
Tuy nhiên Chu Đăng có thể khẳng định, cầm vào quả bóng bay màu đỏ đậm này chắc chắn không có nguy hiểm gì.
- Dược, đưa bóng bay cho hắn ta.
Dương Gian cũng không do dự, lập tức lựa chọn Chu Đăng.
Dương Tiểu Hoa lập tức đưa bóng bay màu đỏ đậm cho hắn ta.
Ánh mắt Chu Đăng sáng lên, hưng phấn nhận lấy bóng bay màu đỏ đậm. Nhưng vừa cầm vào tay, sắc mặt hắn ta liền biến đổi. Hắn ta nhìn thấy sợi dây nhỏ phía dưới bóng bay màu đỏ đậm trực tiếp quấn ở trên cánh tay của bản thân, sau đó, lực lượng linh dị ở trong người nhanh chóng biến mất.
Dường như bản thân hắn ta sắp sửa biến thành một người bình thường.
Cùng lúc đó, hắn ta cảm thấy thân thể dần mất trọng lượng, sắp sửa thoát ly mặt đất, chuẩn bị bay lên không trung.
Rất nhanh.
Chu Đăng thật sự bay lên. Lệ quỷ trong thân thể hắn ta bị áp chế, cả người mất đi tri giác, không có cách nào động đậy.
"Mẹ nó."
Hắn ta trợn tròn hai mắt, giống như cỗ thi thể treo lơ lững giữa không trung, không ngưng bay lên.
- Túm lấy Chu Đăng, để hắn ta mang chúng ta rời đi.
Dương Gian cõng lấy Lý Dương, một tay túm lấy tay của Chu Đăng.
Dương Tiểu Hoa cũng không khách khí, đưa tay ôm chặt Chu Đăng. Ngay cả Liễu Thanh Thanh cũng bám lấy bờ vai của hắn ta. Tuy nhiên thân thể của Liễu Thanh Thanh có hơi nhẹ, bởi vì số lượng bộ phận cơ thể sống trên người cô ta không nhiều.
Mặc dù có khá nhiều người treo ở trên thân thể Chu Đăng, nhưng bóng bay màu đỏ đậm vẫn không hề hạ xuống, ngược lại tiếp tục bay lên không trung.
Là người bình thường, thân thể Dương Tiểu Hoa cũng đang bay lên. Bởi vì cô ta không chạm đến bóng bay màu đỏ đậm, mà là đang bị thân thể Chu Đăng mang lên không trung.
Lý Dương nói:
- Một quả bóng bay nho nhỏ lại có thể gánh chịu trọng lượng nhiều như vậy. Quả nhiên, không nên xem xét vật phẩm linh dị theo lẽ thường.