Một cái cầu thang xuất hiện trước mặt.
Cầu thang này khác hẳn so với ban ngày, cầu thang ban ngày có chút sứt mẻ nhưng cái này lại hoàn hảo không một vết nứt, dường như có thể thông qua chiếc cầu thang đặc biệt này để đi xuống tầng bốn, tầng ba, tầng hai…
“Hay là đi xem thử?”
Dương Gian nảy ra ý tưởng này, bởi vì đây là một phát hiện, nếu điều tra kĩ càng có lẽ sẽ có chút thu hoạch.
Nhưng rồi ánh mắt anh lại hướng về phòng 501.
Trên cánh cửa của căn phòng có một lỗ hổng còn mới có vẻ chỉ vừa mới được tạo ra trước lúc bưu cục tắt đèn, đôi mắt ma quái của anh nhìn qua lỗ hổng để xem một chút tình hình bên trong.
Phòng 501 vậy mà lại không sáng đèn.
Dương Gian khẽ rùng mình:
“Phòng 501 không sáng đèn, quả nhiên căn phòng này đã bị chiếm giữ biến thành một căn phòng ma quái.”
Anh lại nhìn sang phòng 502 bên cạnh, căn phòng cũng yên tĩnh đến đáng sợ, xem ra nghi vấn lúc chiều đã có lời giải.
Có vấn đề chính là phòng 501.
Nhưng đây cũng chỉ là phán đoán tạm thời, đối với anh mà nói bất kể là căn phòng cũng có thể ẩn chứa nguy hiểm, trước khi nhìn rõ triệt để cả hai căn phòng anh sẽ không tin lời nói của bất kì ai.
Dương Gian thu lại ánh mắt lần nữa liếc nhìn về phía bức tranh sơn dầu có người đàn ông với ánh mắt hung dữ ban nãy.
Dù thế nào đi nữa, ánh mắt ác ý trên bức tranh này đều không thể né tránh, nó giống như nhìn chằm chằm vào anh, chỉ chực chờ anh sơ ý sẽ không ngần ngại giáng cho anh một đòn tấn công khủng khiếp nhất, làm cho anh đứng ngồi không yên, không thể lơi lỏng cảnh giác.
“Ở đây, ở đây!”
Lại có chuyện quái lạ khác thu hút sự chú ý của Dương Gian, một giọng nói thì thầm kỳ lạ đột nhiên xuất hiện bên tai anh, thanh âm này mang theo tính dẫn đường rất mạnh, dường như muốn chỉ dẫn Dương Gian đi đến nơi nào đó.
“Thanh âm phát ra từ một trong số những bức tranh sơn dầu.”
Dương Gian nhìn về phương hướng thu hút anh.
Đó là một bức tranh phong cảnh được treo ở một vị trí tương đối cao nhưng bên trong không hề có người.
Tiếng nói phát ra từ bức tranh này.
…
Một bức tranh to lớn treo trên bức tường ở đại sảnh của tầng năm bưu điện.
Đây là bức tranh phong cảnh với khu rừng già quỷ dị được bao phủ bởi một mặt trăng màu đen.
Số lượng cây cối trong rừng già rất thưa thớt, không có lá cây, thân cây giống như một thi thể khô héo cắm trên mặt đất, cứ như là vừa trải qua một trận hỏa hoạn vậy, nhưng điều đáng chú ý chính là trong số những cái cây khô màu đen kia thì có một cánh tay bị cháy đen, cắm ở dưới mặt đất.
Dường như cánh tay này rất muốn leo ra khỏi mặt đất.
Nhưng cánh tay bị cháy đen kia không hề động đậy, cắm nguyên một chỗ, nếu không chăm chú quan sát thì sẽ tưởng nó chỉ là một nhánh cây. Tiếng kêu quỷ dị vẫn vang lên.
Âm thanh này mang theo tính mê hoặc rất cao, có thể khiến cho người ta không nhịn được mà đi vào bên trong bức tranh.
Đầu óc Dương Gian rất tỉnh táo, hiện tại hắn là dị loại nên không cảm nhận được loại ảnh hưởng này, nhưng mà điều đáng sợ là thân thể của hắn đang không tự chủ được mà đi về phía bức tranh.
Lúc khoảng cách càng ngày càng gần thì bỗng cánh tay cháy đen bên trong bức tranh cử động, lúc này cảnh vật bên trong bức tranh dường như trở thành hiện thực vậy, cánh tay cháy đen duỗi ra càng lúc càng dài, làm cho bức tranh bị biến dạng, cuối cùng có mấy ngón tay cháy đen duỗi ra khỏi bức tranh.
Ban đêm, chuyện linh dị trong bức tranh bắt đầu xâm lấn tầng năm của bưu điện.
Khi nhìn thấy cảnh này thì vẻ mặt Dương Gian biến đổi, hắn lập tức dùng quỷ ảnh để cưỡng ép khống chế thân thể, dừng bước chân lại, đồng thời cũng ngăn cách sự ảnh hưởng của linh dị.
Sau khi quỷ ảnh màu đen bao phủ thân thể thì loại cảm giác mất khống chế kia lập tức biến mất.
Loại linh dị có thể mặc kệ suy nghĩ của người mà trực tiếp ảnh hưởng đến thân thể này tạm thời không tranh nổi quyền khống chế với quỷ ảnh.
Sau khi Dương Gian hành động như vậy, tiếng thì thầm bên tai hắn lập tức biến mất.
Hắn nhìn qua bức tranh kia thì thấy bức tranh to lớn ấy đã trở lại bình thường, cánh tay cháy đen bên trong bức tranh trở lại tư thế vươn ra khỏi mặt đất như lúc trước, dường như tất cả mọi chuyện vừa rồi chỉ là ảo giác vậy, khiến người ta cảm thấy không chân thực.
"Bức tranh này khá nguy hiểm, nhân vật trong những bức tranh khác chỉ nhìn mình chằm chằm thôi chứ cũng không có ý đồ tấn công mình, vậy mà bức tranh này lại có thể ảnh hưởng tới ngự quỷ nhân, nếu người đưa tin ở tầng năm đi ra khỏi phòng vào ban đêm, chắc chắn sẽ bị bức tranh này hấp dẫn tới rồi bị con quỷ ẩn giấu bên trong bức tranh giết chết."