Dương Gian hơi nheo mắt, hắn lui về phía sau, rời xa bức tranh.
Hắn đang nghĩ nếu một người không có Quỷ Nhãn mà đi lang thang trong tầng năm này thì sẽ cực kì nguy hiểm nha.
"Những bức tranh ở bên trên bức tường chia làm ba loại, loại thứ nhất là nhìn thì không có ý nghĩa gì cả, nhưng thực tế lại ẩn giấu lệ quỷ bên trong, loại thứ hai thì tuy nhìn rất quỷ dị, nhưng thực tế lại không có gì nguy hiểm, về phần loại thứ ba..... đó là một số bức tranh vẽ những đồ vật không thể đánh giá được, cũng không biết vẽ mấy thứ đó để làm gì nữa."
Dương Gian thấy trên bức tường có một vài bức tranh vẽ đồ vật.
Bức tranh rất nhỏ, kích cỡ chỉ bằng một tấm hình, treo ở nơi không ai chú ý.
Ngoài ra, những bức tranh vẽ đồ vật này dường như cũng chưa từng xuất hiện vào ban ngày.
Nghĩ kĩ lại thì quả thật ban ngày không có những bức tranh vẽ đồ vật này.
"Tóm lại, tạm thời không thể tới gần những bức tranh này, mặc dù không phải tất cả những bức tranh này đều có lệ quỷ ở bên trong, nhưng đoán chừng số lượng những bức tranh có quỷ cũng không ít, lúc này mình không cần thiết phải lãng phí thời gian ở đây."
Dương Gian thầm nghĩ.
Hắn nhìn chằm chằm vào ánh mắt của những nhân vật trong bức tranh quỷ dị, sau đó đi một vòng quanh đại sảnh, quan sát mấy phòng còn lại.
Phòng số 501 và 502 có thể có vấn đề.
Phòng số 507 là do Dương Gian cùng Lý Dương chiếm giữ.
Còn lại bốn căn phòng số 503,504,505,506 thì không biết tình hình như thế nào, cần phải tiếp tục quan sát mấy căn phòng này.
Dương Gian đi ngang qua bốn căn phòng này, phát hiện cả bốn căn phòng đều sáng đèn, dù ánh đèn có màu vàng nên cũng không sáng mấy, nhưng vẫn có thể nhìn thấy ánh sáng xuyên qua khe cửa, đồng thời cực kì bắt mắt.
Hắn cố gắng lắng nghe một chút.
Trong đó, dường như căn phòng số 505 có âm thanh truyền đến, âm thanh kia hẳn là phát ra từ trong phòng ngủ của phòng số 505, cách hai cánh cửa nên tiếng cũng không lớn, lúc truyền ra bên ngoài thì đã rất bé, nhưng Dương Gian vẫn có thể miễn cưỡng nghe được âm thanh kia là cái gì.
Đó là một bài hát, giống như là một khúc hí kịch vậy.
Một cảm giác rất hoài niệm, rất xa xưa.
"Trước đó khi ở tầng bốn của bưu điện, mình đã từng nghe được có người hát hí kịch, chỉ là lúc đó âm thanh truyền tới từ bên ngoài bưu điện, chứ không phải là từ trong bưu điện, vậy âm thanh bên trong căn phòng số 505 này có phải là đầu nguồn của âm thanh hí kịch hay không?"
Dương Gian hơi tò mò, muốn điều tra thử.
Nhưng không biết từ lúc nào, cửa phòng số 502 đã mở ra một nửa, một người đàn ông trung niên có sức khỏe không tốt lắm, ho khan đứng ở cửa phòng, lộ ra nửa người, vẻ mặt hơi quỷ dị nhìn về phía bên này.
Điều đáng chú ý là ánh đèn của phòng số 502 mờ hơn các phòng khác, bên trong dường như đã tắt bớt đèn đi, những ngọn đèn còn lại không đủ để chiếu sáng cả căn phòng, mà thỉnh thoảng còn nhấp nháy vài cái, lộ ra vẻ quỷ dị.
"Buổi tối thì đừng mở cửa bừa bãi, sẽ gây họa đấy."
Người đàn ông trung niên mở miệng.
Dương Gian lập tức nhìn sang:
"Lại là ông? Ban ngày tôi còn tưởng ông là quỷ cơ, hiện tại thì phòng số 501 đã tắt đèn, mà ánh đèn trong phòng của ông mặc dù hơi nhấp nháy nhưng ít ra thì vẫn sáng.... Vậy nên khả năng ông là quỷ tương đối nhỏ, nhưng mà vì sao ông lại nói rằng ban đêm không được mở cửa bừa bãi thế, có thể nói nguyên nhân được không?"
Người đàn ông khoảng năm mươi tuổi kia im lặng một lát rồi nói:
"Trong quá trình người đưa tin làm nhiệm vụ đưa tin thì sẽ không tránh khỏi việc trêu chọc phải một vài lệ quỷ đáng sợ, mặc dù bưu điện rất đặc biệt, có thể ngăn cản sự tấn công của đa số lệ quỷ, đảm bảo sự an toàn của người đưa tin, thế nhưng không phải lúc nào cũng là tuyệt đối."
"Bưu điện tồn tại đã lâu nên thỉnh thoảng cũng có một số trường hợp đặc biệt xuất hiện, đã từng có lệ quỷ đuổi giết người đưa tin lên tận tầng này, mà loại tình huống đặc biệt này không chỉ phát sinh một lần."
Con ngươi của Dương Gian khẽ chuyển động, hắn cảm thấy những lời người này nói khá hợp lý.
Người kia nói tiếp:
"Sau khi quỷ đi đến tầng năm của bưu điện thì sẽ chỉ xuất hiện hai kết quả, hoặc là giết chết tất cả người đưa tin, hoặc là bị xử lý, mà căn phòng số 505 kia đã từng xử lý qua một con lệ quỷ, con lệ quỷ kia bị nghi là có liên luỵ đến thời kì dân quốc, rất hung hiểm, vậy nên căn phòng kia là một cấm kỵ, không có người đưa tin nào dám đặt chân vào cả."
"Nhưng quỷ ở bên trong căn phòng cũng chưa bao giờ đi ra cả, dường như trước kia đã có người sử dụng vài thủ đoạn để hạn chế con quỷ này ở bên trong căn phòng."
"Dùng một căn phòng để giam giữ một con quỷ, đổi lại sự an toàn cho cả một tầng, cuộc mua bán này dường như rất có lời, nhưng cũng chỉ giới hạn tại lúc đó mà thôi."