Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2273 - Chương 2273: Luôn Ở Trong Bưu Điện

Chương 2273: Luôn Ở Trong Bưu Điện

Người đàn ông chậm rãi nói:

"Theo thời gian trôi qua, người đưa tin của tầng năm đã thay đổi, mà tình huống này vẫn tiếp tục phát sinh, vậy nên nghiêm túc mà nói thì tất cả các căn phòng trong tầng này đều không an toàn."

"Thì ra là thế."

Dương Gian hiểu ý của người này.

Người đưa tin trước kia có thể dùng một căn phòng để xử lý một con quỷ, vậy thì những người đưa tin về sau cũng có thể làm như vậy, kể từ đó, dần dần tất cả các căn phòng ở tầng năm của bưu điện đều sẽ trở nên không an toàn, về sau những người đưa tin mới tới muốn có được một căn phòng an toàn thì cũng chỉ có một cách, đó là dựa vào năng lực của mình để xử lý quỷ ở bên trong căn phòng.

Trước đó trong căn phòng số 507 của Dương Gian cũng có quỷ, chỉ là không biết con quỷ này là do người đưa tin trước kia không xử lý được, hay là cố ý bố trí như vậy nữa.

Dù sao dưới loại tình huống này thì cũng khá khó để tìm ra một căn phòng còn trống, vậy nên nếu không muốn bị người khác chiếm mất phòng thì có thể lưu lại một con lệ quỷ không mạnh lắm ở trong phòng, làm như vậy sẽ bảo vệ được căn phòng không bị người khác chiếm mất.

"Người đưa tin của tầng năm thì một năm mới đưa một bức thư, sau ba bức thư thì sẽ rời khỏi bưu điện, vì vậy căn phòng ở tầng năm cũng không quá quan trọng đối với người đưa tin nha."

Dương Gian nói.

Người đàn ông trung niên kia lại nói:

"Dường như cậu đang cho rằng người đưa tin chỉ tạm thời ở trong những căn phòng này thôi sao? Nếu vậy thì tại sao bưu điện phải xây dựng phòng ở mỗi một tầng? Trực tiếp đặt thư tín ở đại sảnh của tầng một là được rồi, người đưa tin đến lấy nhiệm vụ đưa tin xong là có thể đi, hoàn toàn không cần ở lại bưu điện."

Dương Gian cau mày.

Hắn cũng đã nghĩ qua vấn đề này, chỉ là sau đó lại không để ý đến nữa, bởi vì hắn lên đến tầng năm của bưu điện với tốc độ rất nhanh, không có ý định tốn thêm thời gian ở trong bưu điện.

Hiện tại suy nghĩ kỹ lại, quả thật tầng nào mình cũng đã gặp phải người đưa tin.

Có vài người đưa tin là bởi vì nhiệm vụ đưa tin nên gặp mình, mà cũng có vài người đưa tin dường như.... là luôn ở trong bưu điện.

"Người đưa tin trong khi làm nhiệm vụ thì đã phát động quy luật giết người của lệ quỷ, khiến lệ quỷ để ý, mặc dù may mắn trốn được về bưu điện, lợi dụng đặc tính của bưu điện quỷ để bảo vệ mình, nhưng quỷ cũng chưa bao giờ ngừng đuổi giết, chỉ cần người đưa tin vừa bước chân ra khỏi bưu điện thì lệ quỷ sẽ đuổi giết người đưa tin như cũ."

Dường như Dương Gian đã hiểu ra được điều gì đó, nói ra một hiện thực tàn khốc.

"Vì vậy, người đưa tin phải sống trong bưu điện thời gian dài để tránh nguy cơ bị quỷ đuổi giết, mà ở tầng càng cao, thì xác suất bị quỷ để ý lại càng lớn, ông cảm thấy suy đoán này của tôi như thế nào?"

"Đúng là như vậy, nhưng đây cũng chỉ là một trong hai nguyên nhân mà thôi, còn có một nguyên nhân khác.... Khụ khụ."

Người đàn ông trung niên kia không nói tiếp, ho khan một tiếng.

"Thân thể của ông không thoải mái à, hẳn không phải do bệnh chứ, có phải là gần đây bị linh dị tấn công không?"

Ánh mắt Dương Gian lấp lóe, lúc hắn nghe được tiếng ho khan này thì nghi ngờ rằng người này đã từng tiếp xúc với Tôn Thụy.

Tôn Thụy có danh hiệu là quỷ bệnh.

Sức mạnh linh dị của hắn thậm chí có thể khiến cho quỷ bị suy yếu, ho khan, nếu một ngự quỷ nhân bị Tôn Thụy tập kích thì có lẽ sẽ không chết, nhưng chắc chắn sẽ bị những triệu chứng trên.

"Tôi ở bưu điện này đã lâu, nơi này ẩm ướt, lạnh lẽo, cả ngày không có ánh nắng, vậy nên khó tránh khỏi việc hơi không thoải mái."

Người đàn ông trung niên lên tiếng.

Dương Gian lại nói:

"Ông biết đấy, thật ra mục đích tôi đến đây cũng không phải là để đưa tin, nhiệm vụ đưa tin trước đó chỉ là một quá trình để tôi đi vào tầng năm của bưu điện mà thôi, hiện tại đã tới được đây rồi tôi cũng không cần kiêng kị gì nữa."

"Ví dụ xử lý một người đưa tin của tầng năm rồi đánh cắp ký ức của hắn, loại chuyện này tôi có thể làm được nha."

Lúc này, thái độ của hắn bỗng thay đổi, nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang đứng ở cửa phòng số 502 này, ánh mắt không mấy thân thiện.

"Cậu định làm như vậy sao? Xem ra người đưa tin ở lầu dưới đã để một con sói lên đến tầng này rồi, phí công tôi có lòng tốt chỉ điểm cậu một phen."

Vẻ mặt của người đàn ông khoảng năm mươi tuổi này vẫn mang theo vẻ vô cảm, không có chút cảm xúc gì.

Dù sao những người có thể đi đến tầng này đều không đơn giản.

Bình Luận (0)
Comment