Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2285 - Chương 2285: Tìm Hiểu

Chương 2285: Tìm Hiểu

Dương Gian nhìn quét qua một vòng bên ngoài.

Không có gì trong tầm mắt của Quỷ Nhãn cả.

"Được rồi, ở nơi quỷ quái này thì chuyện gì cũng có thể phát sinh, hiện tại đã chắc chắn rằng có quỷ tồn tại ở tầng năm của bưu điện, phải cảnh giác hơn mới được, trước tiên anh cất kỹ bức tranh này đi, để tôi tiếp tục đi dò xét tình hình xem sao."

Sau khi Dương Gian đưa bức tranh cho Lý Dương xong thì cũng không đi vào.

Hắn không có việc gì mà phải về phòng cả, ở ngoài thì tốt hơn.

"Vừa rồi có manh mối gì không?"

Sau khi Lý Dương nhận bức tranh thì lên tiếng hỏi.

"Cũng không tệ lắm, sau khi tiếp xúc với người ở trong căn phòng số 502 thì đã đạt được một vài tình báo quan trọng, nhưng số lượng bí mật của tầng năm thì còn rất nhiều."

Dương Gian nói qua về tình hình ở tầng năm.

Lý Dương nghe xong thì cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Không ngờ tầng năm của bưu điện còn có chuyện như vậy.

Lúc trước có một người đưa tin đã tìm được một cách để không cần đưa tin mà vẫn có thể thoát khỏi sự nguyền rủa của bưu điện, đồng thời để những người đưa tin tiến vào tầng năm về sau không cần phải đưa tin nữa.

Xem ra có rất nhiều nhân tài trong số những người đưa tin ở tầng năm nha.

"Chỉ tiếc rằng lúc ấy kiến thức của bọn hắn có chỗ thiếu hụt, mặc dù phương pháp này rất hữu dụng, nhưng mà lại có tác dụng phụ rất lớn, chỉ là những người đưa tin lúc trước không nhận ra được mà thôi, sự mất khống chế của bưu điện hiện tại cũng có liên quan đến điều này."

Dương Gian nói.

"Được rồi, nói chung tình huống là như vậy, giờ tôi đi đây."

Hắn nói qua một vài tin tức, sau đó quay người rời đi.

Từ lúc bức thư màu đen hoàn toàn rời khỏi căn phòng số 502 thì lời nguyền bị đè nén ít nhất mười năm bên trong bưu điện đã bắt đầu xuất hiện.

Từng con đường quỷ dị dẫn đến bưu điện bắt đầu xuất hiện, mỗi một con đường xuất hiện đại biểu cho sự tồn tại của một người đưa tin ở tầng năm.

Mà qua thời gian dài tích lũy, số lượng người đưa tin ở tầng năm đã nhiều hơn so với trong tưởng tượng.

Trước kia, người đưa tin ở tầng ba và tầng bốn đều đồn rằng tầng năm có vấn đề, có thể tất cả người đưa tin ở tầng năm đều đã chết, nhưng xem ra điều này không đúng.

Người đưa tin ở tầng năm không hề chết, chỉ là bởi vì không cần đưa tin nên họ đã rời khỏi bưu điện, sống ở khắp các thành phố trên cả nước, ẩn giấu thân phận, vậy nên tầng năm mới có cảnh vườn không nhà trống như thế này.

Về sau, những người đưa tin mới tiến vào tầng năm thì không nhìn thấy những người khác đâu, đồng thời phát hiện bên trong các căn phòng ở tầng năm đều có lệ quỷ, vậy nên tưởng rằng tầng năm có vấn đề, toàn bộ người đều đã chết.

"Hoạt động của bưu điện đã bắt đầu một lần nữa, bức thư màu đen kia đã bị người đưa tin mới lấy được, quả nhiên chuyện mà mình lo lắng nhất đã phát sinh, quá lâu không chú ý đến bưu điện rồi, cứ tưởng rằng mọi việc sẽ bình yên mãi mãi, nhưng bây giờ xem ra không có cách nào để thay đổi được vận mệnh của người đưa tin."

Bên trong một tòa nhà dân cư bình thường, một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi mặc đồ ngủ đang hút thuốc trên ban công, cau mày trầm tư.

"Cha ơi, mẹ bảo cha không được hút thuốc trên ban công, mau về đi ngủ."

Lúc này, một đứa trẻ dễ thương chừng mười tuổi chạy tới, nắm lấy tay của người đàn ông.

"Đi nói với mẹ rằng cha hút xong điếu thuốc này rồi sẽ đi ngủ."

Người đàn ông trung niên xoa xoa cái trán bị hói của mình, sau đó lấy lại tinh thần, mỉm cười nói.

"Không được nói dối đâu nhé."

Đứa trẻ dễ thương chạy đi ngay lập tức.

Người đàn ông trung niên búng tay vứt tàn thuốc vào thùng rác ở bên cạnh, sau đó vẻ mặt trầm xuống:

"Bất kể là ai, dù là người tốt hay người xấu, dám động bức thư màu đen thì đều nên giết, nguyền rủa của người đưa tin đã kết thúc rồi, không nên tiếp tục lại."

Lúc này, hắn thầm hạ quyết tâm, sau đó quay người trở về trong phòng.

Ánh đèn nhấp nháy.

"Bà xã, anh sẽ ra ngoài một chuyến."

Người đàn ông trung niên mặc đồ ngủ, đi dép lê, cứ thế đi ra khỏi cửa mà ở một thành phố khác.

"Cái gì? Phí lái xe là hai trăm tệ? Được rồi, tôi lập tức tới ngay đây."

Một người đàn ông bôn ba kiếm sống, đang làm tài xế vào ban đêm.

Hắn đã bốn mươi mấy tuổi, nhưng cuộc sống khiến hắn lộ ra vẻ tiều tụy.

Nhưng người đàn ông này cũng không than mệt mỏi, hắn vẫn làm việc chăm chỉ như cũ.

Tuy nhiên, khi mà người đàn ông đặt chiếc điện thoại trong tay xuống, chuẩn bị lên xe để xuất phát thì bỗng dưng trông thấy một con đường nhỏ quỷ dị xuất hiện ở trước mặt.

Ở cuối con đường, một tòa kiến trúc từ thời kỳ dân quốc mơ hồ hiện lên.

Bình Luận (0)
Comment