Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2298 - Chương 2298: Bất Ngờ

Chương 2298: Bất Ngờ

Sau khi bị câu ra, bộ phận thuộc về người sống kia giống như đồ sứ vậy, vỡ vụn trong nháy mắt, sau đó lập tức tiêu tán.

Lệ quỷ cầm con dao nhọn trong tay đứng nguyên tại chỗ, không nhúc nhích, không có bất kỳ động tác gì.

Hiển nhiên hắn đã chết.

Không chỉ hắn, Vương Tú Anh cũng chết.

Còn có người đưa tin bị Dương Gian bóp chết, và một người bị trường thương xuyên qua đầu đâm chết nữa.

Trong nháy mắt, sáu người đưa tin đã mất đi bốn người.

Chỉ còn lại Lưu Tử Văn và Vương Dũng. Lúc này hai người họ toát ra đầy mồ hôi lạnh, tay chân cứng đờ không dám động đậy.

Không phải bọn hắn không dám liều mạng, mà là mọi chuyện xảy ra quá nhanh, khiến bọn hắn cảm thấy bất lực.

Rõ ràng chênh lệch không lớn lắm, vì sao lại thua thảm như thế?

"Thật ra, năng lực của các người cũng không tệ, nhưng thật đáng tiếc, lại gặp phải tôi."

Giọng điệu của Dương Gian mang theo vẻ lạnh lùng, sau đó chậm rãi vứt cỗ thi thể trong tay xuống, giống như là ném một đống rác sang bên cạnh vậy.

Không phải là hắn đang khiêm tốn.

Mà là do hắn đã đánh cắp ký ức của Triệu Phong nên biết được tình báo.

Nếu không mọi việc đã không nhẹ nhàng như vậy.

"Triệu Phong..... Anh làm phản?"

Vẻ mặt Vương Dũng đông cứng lại, liếc mắt nhìn Triệu Phong.

Chính tên này đột nhiên giả chết sau đó lại tỉnh lại rồi tự tay xử lý những người quan trọng của phe mình, nếu không thì thế cục sẽ không thể nào thay đổi hoàn toàn như vậy được.

"Tôi không phải là Triệu Phong."

Triệu Phong mở miệng nói, nhưng giọng nói của hắn đã thay đổi, biến thành một người xa lạ.

"Thì ra là thế, khó trách trước đó Triệu Phong không chết, còn có hơi thở, hóa ra là đã bị một nhân cách nào đó thay thế. Vậy thì lúc cậu ném Triệu Phong ra không phải là để thị uy, mà là một cái bẫy."

Lưu Tử Văn hít một hơi thật sâu, hiểu rõ được mọi chuyện từ đầu đến cuối.

Đây là chuyện mà không ai ngờ tới.

Vì lúc động thủ, mọi người đều tập trung vào Dương Gian, không ai có thể ngờ tới Triệu Phong lại đột nhiên đứng dậy tấn công người phe mình.

"Chẳng qua là do cậu sử dụng mưu kế, hơn nữa chúng tôi còn chưa dùng hết sức."

Vương Dũng bình tĩnh lại, hắn vẫn có lòng tin như cũ.

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, sáu người đưa tin muốn phối hợp để xử lý Dương Gian nhưng không ngờ chỉ trong nháy mắt đã có bốn người bị Dương Gian giết chết. Dù trong số đó có hai người thực lực hơi yếu nhưng cách mà Vương Tú Anh và người đàn ông mặc quần áo giao hàng kia chết là vô cùng đáng tiếc.

Hai người họ thì một người có được Quỷ Vực có thể bóp méo mọi thứ, một người thì có thể hóa thân thành lệ quỷ, cực kì mạnh mẽ.

Hai người phối hợp rất ăn ý.

Nhưng vì sao Triệu Phong bị đâm lại không chết?

Dù hắn có bị thay thế đi nữa thì khi bị như vậy hẳn phải chết mới đúng, không thể còn sống được.

Sự nghi ngờ và không hiểu ngoi lên trong lòng họ.

Vừa rồi mọi chuyện xảy ra quá nhanh, có rất nhiều chuyện không hợp lý.

Nhưng hiện tại không phải thời gian để suy nghĩ những vấn đề này.

Vì Dương Gian vẫn đứng ở kia.

Mà người đưa tin chỉ còn lại Lưu Tử Văn và Vương Dũng.

Hơn nữa, Triệu Phong vẫn chưa chết, còn đang nhìn chằm chằm vào họ.

"Có muốn liên thủ làm liều không?"

Lưu Tử Văn nhìn Vương Dũng, trong lòng có hơi lo.

Tiếp tục liên thủ với nhau thì có thể thắng không? Sẽ không bị giết trong nháy mắt như mấy người trước đó chứ?

"Vương Dũng, anh có biết vì sao tôi không ra tay với anh không?"

Dương Gian nói.

"Vì tôi khó đối phó nhất, cậu muốn xử lý hết những người khác, sau đó chuyên tâm đối phó tôi và Lưu Tử Văn."

Vương Dũng lạnh lùng nói:

"Toàn bộ thủ đoạn của cậu đều đã dùng trên người khác cả rồi, nhất kích tất sát, nhìn có vẻ đáng sợ nhưng thật ra đều nhờ mưu tính tốt. Năng lực thực tế của cậu không mạnh như vậy, nếu không tôi đã chết rồi."

"Suy cho cùng cậu còn dùng cả vật phẩm linh dị nữa cơ mà.”

Nói xong, hắn lại liếc mắt qua thanh trường thương đang ghim trên cỗ thi thể kia.

Vì muốn nhanh chóng giảm bớt số người bên phe mình mà cậu ta đã dùng đến cả vật phẩm linh dị, người này thật sự rất to gan, không lo mình cướp lấy thanh trường thương kia để đối phó với cậu ta hay sao?

Khoan, đây chắc chắn là một cái bẫy.

Không thể động vào thanh trường thương kia được, Dương Gian sẽ không lơ là như thế.

Vương Dũng giật mình, nhận ra được đây cũng là một cái bẫy, sau đó lập tức thu hồi ánh mắt, không nghĩ đi lấy thanh trường thương kia.

Dương Gian cười lạnh:

"Cũng đúng một phần, nhưng nguyên nhân chủ yếu là do anh đã do dự, hơn nữa anh cũng không động thủ. Nếu không thì chưa chắc tôi có thể xử lý những người khác nhanh như vậy. Điều này chứng tỏ anh đã động lòng với lời đề nghị của tôi, thậm chí đã ngầm đồng ý, chỉ là chính anh chưa nhận thôi."

Bình Luận (0)
Comment