Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2308 - Chương 2308: Quá Kỳ Lạ

Chương 2308: Quá Kỳ Lạ

Ký ức bị một loại linh dị nào đó quấy nhiễu, những tin tức liên quan tới ngoại hình của ông chủ tiệm thuốc kia không thể nào đánh cắp được.

Một lát sau, Lưu Tử Văn ngừng giãy dụa, khuôn mặt hắn biến dạng hoàn toàn, tràn đầy vết máu, chết vừa thê thảm vừa đau đớn.

Dương Gian mở mắt, quỷ ảnh lui về từ trong thi thể Lưu Tử Văn, mặc dù ký ức đánh cắp được có vài chỗ không hoàn chỉnh, nhưng đã thu được những thứ quan trọng.

Dù không biết được diện mạo ông chủ tiệm thuốc đông y, nhưng vị trí của cửa tiệm thì hắn lại biết.

Có được những tin tức như vậy cũng đủ rồi.

"Ông chủ tiệm thuốc đông y trợ giúp áp chế lệ quỷ, kéo thời gian dài khôi phục, hình như không chỉ có Lưu Tử Văn, mà mấy người đưa tin của tầng năm khác cũng biết chỗ này, nhưng hình như Triệu Phong không chung với nhóm này, trong trí nhớ của hắn không có tiệm thuốc, thú vị đây..."

Trong lòng Dương Gian thầm nói.

Tạm thời để chuyện này sang một bên, sau đó hắn lại lấy ra một vật từ trong túi của Lưu Tử Văn.

Một tờ tiền giấy, tiền giấy có màu xanh xanh đỏ đỏ, nhìn sơ qua thì cũng không cũ kỹ lắm, giống như là sản phẩm của mười mấy, hai mươi năm trước vậy. Quan trọng nhất chính là tờ tiền này còn có mệnh giá, trên đó viết bảy tệ.

Tờ tiền giấy bảy tệ, giả đến không thể giả hơn, kể cả tiền âm phủ thì cũng không có tờ nào mệnh giá bảy tệ hết.

Nhưng đây là tờ tiền mà Lưu Tử Văn đã mạo hiểm tính mạng mới đạt được trong một nhiệm vụ đưa tin. Mà chẳng qua đây cũng chỉ là một tờ trong số đó mà thôi. Trong trí nhớ thì Lưu Tử Văn đạt được ba tờ, nhưng mà hai tờ khác đã dùng hết rồi.

Tờ tiền giấy này vô cùng đặc biệt.

Dựa theo tin tức trong trí nhớ của Lưu Tử Văn thì khi ở trong sự kiện linh dị, nếu đưa những tờ tiền giấy này cho lệ quỷ, vậy thì con lệ quỷ đó sẽ vĩnh viễn không bao giờ tấn công người đưa tiền nữa.

Nhớ kỹ, là vĩnh viễn.

Dù người đưa tiền có phù hợp với quy luật giết người đi nữa thì quỷ cũng sẽ không tân công, nếu lá gan người đó đủ lớn thì thậm chí có thể khiêu vũ ở trước mặt lệ quỷ luôn.

Điều này khiến Dương Gian không khỏi nhớ tới một câu: Có tiền mua tiên cũng được.

"Một vật phẩm linh dị quá quỷ dị, Lưu Tử Văn còn lại một tờ cuối cùng, đến tận bây giờ vẫn không cam lòng sử dụng, nhưng chắc hắn cũng không ngờ điều này lại giúp mình có lợi. Có thể làm cho một con quỷ vĩnh viễn không bao giờ tấn công, tác dụng này quả thực so với búp bê chết thay hay nến quỷ thì còn mạnh hơn nhiều, nếu sử dụng hợp lý thì thậm chí có thể giải quyết một sự kiện linh dị cấp S."

Trong lòng Dương Gian cảm thấy hết sức vui vẻ, hận không thể mò thêm mấy tờ nữa từ trên thi thể Lưu Tử Văn.

Đáng tiếc, thứ đồ này hình như là loại dùng một lần, lại còn là đồ vật không thể phục chế, sau khi sử dụng thì sẽ không còn nữa.

Nhìn tờ tiền giấy đặc biệt có mệnh giá bảy tệ trong tay này một chút rồi Dương Gian cực kỳ cẩn thận cất đi.

Sau đó Dương Gian lại dò xét ký ức của Lưu Tử Văn lần nữa, xác định không bỏ sót cái gì thì mới để thi thể sang một bên.

Về phần quỷ ở trong thân thể thì hắn cũng không cần.

Lệ quỷ mà Lưu Tử Văn khống chế cũng không mạnh lắm, chỉ vừa đúng lúc có thể khắc chế được Quỷ Nhãn của hắn mà thôi, nhưng lực khắc chế cũng rất yếu, cho nên chẳng có giá trị gì, trừ phi nhốt lại rồi mang ra bên ngoài bán lấy tiền, hoặc là ném vào trong quỷ môn.

Nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc quét dọn hiện trường.

Mặc dù ý thức của Liễu Thanh Thanh đã biến mất, nhưng nàng còn chưa chết, một ý thức mới đang dần thay thế.

Ngoài ra, Vương Dũng kia vẫn còn sống.

Lúc này Dương Gian quay người nhìn về phía Vương Dũng, cũng nhìn thấy việc Lý Dương suýt chút nữa đã bị xử lý.

Rất dễ nhận thấy, vừa rồi hai người họ giao thủ thì Lý Dương không phải là đối thủ của Vương Dũng.

Nhưng Lý Dương cũng đã cố gắng hết sức dây dưa với Vương Dũng, khiến hắn không thể chú ý những thứ khác, cũng không thể đi chi viện cho Liễu Thanh Thanh. Nếu Lý Dương không chống đỡ được thì Dương Gian sẽ phải đối kháng với một người đưa tin nữa, đến lúc đó cục diện có thể sẽ thay đổi hoàn toàn.

"Tại sao anh nương tay?"

Dương Gian nhìn cây xẻng sắt bị ném sang một bên của Vương Dũng.

Vật kia không phải là một cái xẻng bình thường, nếu như bị đánh trúng thì Lý Dương chắc chắn đã chết rồi, thế nhưng Vương Dũng lại nương tay.

"Giết cậu ta thì cũng không giải quyết được bất cứ chuyện gì, Liễu Thanh Thanh đã thua, Lưu Tử Văn đã chết, một mình tôi không nào đối phó được với cậu."

Vương Dũng nói.

Lúc này Lý Dương đang cố gắng đứng lên:

"Đội trưởng, rất xin lỗi, để anh thất vọng rồi."

Bình Luận (0)
Comment