Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2309 - Chương 2309: Gia Đình

Chương 2309: Gia Đình

"Không, cậu đã làm rất tốt, người đưa tin tầng năm có mạnh có yếu, người cậu vừa đối mặt chính là một người đưa tin tương đối mạnh, có thể làm đến bước này đã là rất tốt rồi. Chuyện còn lại giao cho tôi là được, tí nữa trở về cậu nghỉ ngơi nhiều vào, dù sao bây giờ cũng không có nhiệm vụ đưa tin."

Dương Gian nói.

Vương Dũng khống chế hai con quỷ, có được Quỷ Vực, trong tay còn có vũ khí linh dị.

Thực lực như thế mà thả ở bên ngoài vòng linh dị thì cũng là ngự quỷ nhân hạng nhất, nếu đặt ở tổng bộ thì thậm chí còn có tư cách được làm đội trưởng, rất lợi hại, chỉ là vẫn chênh lệch một đoạn so với Dương Gian, nhưng nếu Vương Dũng đối đầu với mấy người Lý Dương, Phùng Toàn thì sẽ mạnh hơn khá nhiều.

"Hắn có Quỷ Vực, cái xẻng kia cũng rất nguy hiểm. Vương Dũng này có năng lực phản sát trong nháy mắt, đội trưởng muốn để ý một chút."

Lý Dương nhắc nhở một câu, hắn vẫn hơi kiêng kị Vương Dũng.

Mặc dù bây giờ nhìn qua thì Vương Dũng có vẻ đang không muốn động thủ, nhưng ai biết được có phải là hắn đang cố ý làm như vậy hay không, mặc dù cái xẻng kia đang ở trên mặt đất, nhưng chỉ cần Vương Dũng nguyện ý thì có thể trực tiếp nhặt lên rồi bổ về phía Dương Gian.

Vậy nên phải cực kì đề phòng.

Vương Dũng nói:

“Những ngự quỷ nhân ở bên ngoài như các cậu quả nhiên không tầm thường, cộng thêm kinh nghiệm của người đưa tin thì chúng tôi thua trong tay các cậu thật sự là không oan uổng một chút nào.”

Dù hắn là người đưa tin tầng năm nhưng Dương Gian cùng Lý Dương cũng thế.

Ngoài ra hai người này còn là ngự quỷ nhân.

Họ đã sớm tiếp xúc với sự kiện linh dị, bàn về kinh nghiệm cùng tư duy thì chắc chắn là cao hơn so với người đưa tin của tầng năm.

Mà người đưa tin của tầng năm đã sống cuộc sống của người thường hơn mười năm, bản lĩnh đã bị thụt lùi đi một chút, cho nên lần này thua là phải, Dương Gian cùng Lý Dương mạnh hơn họ, họ đã bị rớt lại phía sau, phải bị đào thải.

"Bây giờ cậu có thể động thủ giết tôi rồi, chuyện này nên kết thúc như vậy đi. Về sau bưu điện thế nào thì cũng không cần mấy người chết như chúng tôi quan tâm nữa.”

Vương Dũng nói, vẻ mặt hắn bình tĩnh, đã chuẩn bị xong tinh thần sẽ chết ở chỗ này.

Thân là người đưa tin tầng năm, hắn có thể tiếp nhận việc này.

Thua thì thua, cùng lắm thì chết thôi.

Dương Gian nhìn Lý Dương một lát rồi nói:

"Nói thật thì tôi cũng không muốn giết anh. Anh có năng lực, có tư duy, mà lại có cả kinh nghiệm xử lý sự kiện linh dị của người đưa tin tầng năm nữa. Hơn nữa vừa rồi mặc dù anh thắng Lý Dương, nhưng cũng không giết chết cậu ấy. Tuy không biết là anh đã nghĩ gì, nhưng anh đã cho Lý Dương một cơ hội, vậy tôi cũng cho anh thêm một cơ hội."

"Cơ hội gì ?"

Vương Dũng nhíu mày nói.

"Cơ hội được lựa chọn một lần nữa."

Dương Gian nói:

"Trước đó tôi đã từng nói với các anh rồi đúng không, hoặc là đối đầu với tôi rồi chết ở chỗ này, hoặc là gia nhập vào chỗ tôi, cùng tôi xử lý bưu điện quỷ. Trước đó những người kia không tin tôi, tôi cũng hết cách, cho nên tôi mới không chút do dự xử lý họ. Bây giờ anh nghĩ thế nào? Muốn chết đi như vậy, hay là sống sót rồi gia nhập vào chỗ chúng tôi."

"Tại sao lại là tôi?"

Vương Dũng không vội vã trả lời mà hỏi ngược lại.

"Anh có điều phải bận tâm, vậy nên cách làm việc sẽ không cực đoan cho lắm, hẳn là có thể phục tùng mệnh lệnh."

Dương Gian thẳng thắn nói:

"Điều này nói lên rằng anh có thể thay đổi. Họ thì không giống vậy, họ không có cách nào để thay đổi, cứ coi như bây giờ không chết thì tôi vẫn sẽ đưa họ lên đường."

Vương Dũng trầm mặc, trong đầu hắn ngay lập tức nghĩ đến vợ và đứa con nhỏ đang ở nhà.

Quả thực trái tim hắn là không còn hung ác như trước đây nữa, hắn có điều phải bận tâm.

Thật ra khi Dương Gian đề xuất muốn xử lý bưu điện quỷ thì hắn đã có ý nghĩ, chỉ là bởi vì kiêng kị nên hắn mới không dám đưa ra quyết định. Dù sao lúc đó những người đưa tin khác còn đang nhìn mình chằm chằm, nếu như bản thân đứng sai đội thì chỉ sợ là mình cùng gia đình mình đều sẽ chết một cách bất thường.

Nhưng bây giờ Vương Dũng không cần chọn đội nữa, bởi vì trừ hắn ra thì những người khác đã chết sạch rồi.

"Nếu như tôi gia nhập thì các cậu sẽ tin tôi ư? Các cậu sẽ không tìm cơ hội để lừa tôi chứ?"

Hắn nói ra băn khoăn của mình.

Vẻ mặt Dương Gian lạnh lùng nói:

"Tin tưởng không phải là thứ người khác có thể đưa cho anh, mà là tự anh phải giành lấy. Nếu anh chịu ra sức, chịu gánh vác nguy hiểm thì đương nhiên là có thể đạt được được sự tín nhiệm của chúng tôi.”

Vương Dũng nói:

"Tôi có thể gia nhập cùng các cậu, bán mạng cho các cậu, nhưng mà tôi cần một khoản tiền, giống như một khoản cam kết trước vậy."

Bình Luận (0)
Comment