Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2310 - Chương 2310: Vốn Liếng Không Ít

Chương 2310: Vốn Liếng Không Ít

"Không thành vấn đề."

Dương Gian gật đầu nói.

Hắn không sợ Vương Dũng cầm tiền của mình, chỉ sợ anh ta không lấy tiền, bởi vì nếu một người đến tiền cũng không cần nữa thì quá nửa là đã chuẩn bị chết đi bất cứ lúc nào, người như vậy là nguy hiểm nhất.

Vương Dũng rất cần tiền, điều này chứng minh rằng phía sau hắn có người cần dùng tiền, đây là một loại lo lắng, một loại ký thác, cũng nói lên rằng hắn sẽ không quá mức cực đoan.

"Khi tiền đến tay thì tôi sẽ thực hiện hứa hẹn, sẽ không để các cậu thất vọng."

Vương Dũng nói.

Hắn ta cảm thấy dù sao mình sắp chết, nếu cứ chết như vậy thì một tí giá trị cũng không có, còn không bằng chết có giá trị hơn một chút.

"Sau khi rời khỏi bưu điện thì tôi sẽ để thư ký chuyển tiền cho anh, còn bây giờ anh đi làm việc đi."

Dương Gian nhìn quét một vòng những thi thể trong đại sảnh.

Dưới ngọn đèn mờ mờ, từng cỗ thi thể bị phá tan thành từng mảnh nhỏ đang tản ra một hơi thở quỷ dị.

Nếu không nhanh chóng xử lý thì lệ quỷ sẽ khôi phục mất.

"Lý Dương, mở quỷ môn ra, quẳng hết những thi thể này vào trong quỷ môn, vật hữu dụng thì để lại, trong tay những người đưa tin này đều có vài vật phẩm linh dị đặc biệt, không thể lãng phí."

Dương Gian nói.

Con dao nhọn nhuốm máu, móc sắt loang lổ vết rỉ, còn có cái xẻng dính đầy bùn đất kia nữa, cùng tờ tiền mua mạng mà hắn lấy được trên thi thể của Lưu Tử Văn.

Vốn liếng của những người đưa tin tầng năm này thật sự không ít đâu.

Nhưng mà Lý Dương cũng có tổn thất, cây chùy gỗ của hắn đã vỡ vụn, không thể sửa được, tuy thứ này không còn giá trị sử dụng nữa nhưng nếu so sánh thì vẫn lời.

Một cánh cửa quỷ dị mở ra.

Vương Dũng mặc đồ ngủ, toàn thân dính đầy máu và bùn đất, trông cực kỳ bẩn thỉu, nhưng hắn không hề lên tiếng, im lặng nhặt toàn bộ thi thể trên đất lên, sau đó ném vào trong cánh cửa.

Hắn nhìn thoáng qua cánh cửa kia, dường như cánh cửa này đang kết nối với một nơi linh dị nào đó vậy, có thể là một nơi giam giữ lệ quỷ.

Dương Gian không hề giúp đỡ, hắn đang để ý tới Liễu Thanh Thanh.

Lý Dương ngồi nghỉ một lúc vì quá mệt, thật lâu sau mới hồi phục lại.

Chỉ trong chốc lát, tất cả thi thể ở đại sảnh tầng năm đều được dọn dẹp xong.

"Đội trưởng, số lượng người đưa tin ở tầng năm chỉ có nhiêu đây?"

Lúc này Lý Dương nhìn Vương Dũng rồi nói.

Dương Gian nói:

"Không phải, còn khá nhiều người nữa."

Nhờ vào trí nhớ đánh cắp, hắn mới số lượng người đưa tin ở tầng năm nhiều hơn thế này. Dù sao hơn mười năm gom góp không thể chỉ có từng này người được. Huống chi sau khi bức thư màu đen xuất hiện, tầng năm đã có thêm một số người đưa tin khác.

"Nói cách khác, hôm nay chỉ có một số người tới, tiếp theo sẽ vẫn còn một số người đưa tin khác sẽ dần đến?"

Lý Dương nói:

"Lại phải chiến đấu tiếp à?”

"Những người chúng ta vừa chiến đấu là nhóm mạnh nhất rồi, việc bọn hắn chết chứng tỏ lực cản lớn nhất đã mất, chỉ còn sót lại một số người đưa tin vụn vặt lẻ tẻ, vậy nên c sẽ dễ đối phó hơn nhiều."

Dương Gian nói xong thì ném một món đồ cho Lý Dương, một cái móc sắt loang lổ vết rỉ.

Đây là vật phẩm linh dị mà Câu Hồn Sứ Triệu Phong sử dụng, vật phẩm linh dị này rất lợi hại, thậm chí còn mạnh hơn cái chùy gỗ của Lý Dương rất nhiều.

"Sau này dùng thứ này đi, nó khá thích hợp với anh."

Lý Dương cũng không khách khí mà nhận lấy:

"Lần này hình như con rối búp bê kia hơi gay go. Trước đó bị đánh bay hai lần, bây giờ lại nhắm mắt, thật khó tin."

Hắn lấy con rối búp bê cũ kỹ ra, lúc này con rối đang nhắm mắt, không có bất cứ động tĩnh gì.

"Nguồn gốc của cái xẻng kia là gì nhỉ, con rối búp bê này có thể ngăn cản lệ quỷ tấn công, bây giờ lại bị xẻng đập cho không mở nổi mắt."

Dương Gian nhíu mày, nhìn sang cái xẻng mà Vương Dũng cầm trong tay.

Chủ yếu Vương Dũng dùng xẻng để xúc thi thể chứ không dùng tay.

Dường như cái xẻng này có tác dụng áp chế linh dị.

"Chắc chắn đây là một vật phẩm linh dị mạnh mẽ."

Lý Dương nói nhẹ:

"Không thể để Vương Dũng giữ nó, hiện tại vẫn chưa thể tin tưởng hắn. Nếu để một vật phẩm như vậy ở trong tay hắn, rất có thể sẽ bị phản bội vào thời điểm mấu chốt."

"Tôi biết, tôi sẽ bắt anh ta giao ra."

Dương Gian nói.

Lúc này, Vương Dũng cũng vừa xong việc, hắn sải bước đi tới chỗ Dương Gian.

"Đã xử lý xong tất cả thi thể, chỉ còn lại Liễu Thanh Thanh, cậu định làm thế nào? Nếu cần thì tôi có thể ném luôn cả cô ta vào trong cánh cửa.”

Dương Gian nói:

"Không cần, Liễu Thanh Thanh đã chết, nhưng trong cơ thể của cô ta còn có một người khác. Tôi đang chờ cô ta hồi sinh. Còn một chuyện nữa, cái xẻng trong tay anh rất nguy hiểm, tạm thời tôi không thể để anh sử dụng nó. Nhưng tôi chắc chắn sẽ không bạc đãi anh, hiện tại anh dùng cái này đi.”

Bình Luận (0)
Comment