Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2333 - Chương 2333: Bàn Tay Quỷ Quái

Chương 2333: Bàn Tay Quỷ Quái

Dương Hiếu nói: "Không biết, điều duy nhất mà cha có thể đoán được, cô ấy chính là một vong hồn sống lại thành công, cha cũng không biết rõ cô ấy dùng phương pháp gì thì. Nhưng hiển nhiên cô ấy ăn mòn thân thể một vị sứ giả nào đó, nếu có thể thì nên tìm cơ hội xử lý cô ấy, thời đại trước, vong hồn phục sinh bình thường đều không có kết quả tốt."

"Nhưng cô ấy lại không dễ giết." Dương Gian nói.

Hắn biết chị Hồng kia đặc thù, rất khó tiêu diệt.

"Mang cô ấy vào trong bức tranh sơn dầu này là được."

Dương Hiếu nói.

Dương Gian đã hiểu, chỉ cần sử dụng sức mạnh của những linh hồn đã chết trong bức tranh sơn dầu, hoàn toàn có thể giết chết dạng tồn tại như chị Hồng, dù sao những vong hồn này khi còn sống nhất định đều có lực lượng linh dị.

"Xem ra cần nắm chắc việc thu hồi quỷ họa mới được."

Hắn lại có thêm một lý do.

Dương Gian tự thấy bản thân mình may mắn vì đã giữ lại một bức quỷ họa trước khi rời đi, hẳn là trong khoảng thời gian này vẫn chưa bị người khác phát hiện, hiện tại có thể phái bên trên dùng tới.

"Đi bên này."

Trương Tiện Quang rời đường chính, quành vào một ngã rẽ.

Nơi cuối của ngã rẽ này là một mảnh rừng lưa thưa cây cối, mảnh rừng kia cũng không chân thực, nó kì dị méo mó như màn hình tivi bị nhiễu, cứ như nó được vẽ ra. Hoàn cảnh xung quanh như bước vào màn đêm, nhưng trên bầu trời màn đêm nơi này lại có trăng tròn, chiếu xuống những tia sáng mỏng manh, nhưng cũng đủ để người khác không phải chìm trong mịt mù.

Dương Gian hiểu rất rõ, đây cũng chính là thế giới của một bức tranh sơn dầu, mà bức tranh sơn dầu này lại không cất chứa nhân vật trong bức tranh sơn dầu, đang cất giấu quỷ họa.

"Nơi đó có một con lệ quỷ, anh nói Tôn Thụy kia có lẽ đã vào nơi đó, nhưng lại chưa từng đi ra ngoài." Trương Tiện Quang nói.

Một đoàn người tiếp tục tới gần.

Đã đứng ở biên giới của phiến rừng già kia.

Ở giữa rừng già thưa thớt, bùn đất hơi nhô lên, vậy mà vào thời điểm này họ lại có thể trông thấy một thứ gì đó cứng ngắc, dường như rất giống cánh tay của người chết vươn lên từ dưới mặt đất, nó hướng lên trên bầu trời, phảng phất giống như dáng vẻ của một người bị chôn sống, dáng vẻ không cam tâm mà chết đi, muốn giãy dụa bò ra từ dưới đất.

Thần sắc Dương Gian hơi biến đổi một chút.

Vì hắn không mang vũ khí linh dị đến, thế nên hắn không thể làm ra hành động lỗ mãng, cần phải cẩn thận một chút.

"Quỷ giết người này rốt cuộc có quy luật gì? Thế nào mới có thể tránh được việc bị lệ quỷ này để ý?

Dương Gian không ngại, cứ thế mà hỏi thăm.

Những vong hồn này đã sinh sống ở đây nhiều năm như vậy, không tránh khỏi việc họ sẽ cảm thấy nhàm chán và buồn tẻ, hắn không tin họ sẽ không biết được những quy luật của những lệ quỷ giết người này.

Dương Hiếu nói: "Dưới đất khu rừng già này có chôn một con lệ quỷ, mà con quỷ kia sẽ đem người sống sờ sờ kéo vào trong bùn đất chôn kĩ, trông thấy những khúc cây cối xoay kia không, đó chính là do vong hồn ở nơi này biến thành, vì những người này sẽ không chết, sở dĩ đối kháng với linh dị sẽ tạo thành loại khúc cây cối xoay này, họ không thể tránh thoát, cũng không thể chết."

Một cái cây, đại diện cho một vong hồn thất bại.

Dương Gian nheo mắt, ở nơi này xem xét một chút, có ít nhất mười vong hồn bị lệ quỷ đuổi kịp.

"Quy luật giết người rất đơn giản, lưu ý phương hướng bàn tay của lệ quỷ, không cần đối diện với bàn tay kia, một khi đối diện với nó thì sẽ bị để ý."

Dương Hiếu nói, hắn cũng đã sớm nhìn rõ ra quy luật của quỷ giết người này, nói chắc như đinh đóng cột.

Dương Gian nói: "Chỉ vậy thôi?"

"Không chỉ thế, tay duỗi ra ngoài bùn đất sẽ cảm giác được người ở xung quanh, còn thay đổi vị trí liên tục, cần phải thời thời khắc khắc lưu ý, nếu như chủ quan cho rằng không có chuyện gì, như vậy sẽ cách cái chết không xa."

Trương Tiện Quang nói, hiển nhiên hắn cũng biết quy luật giết người của lệ quỷ nơi này.

Có hai lão tiền bối dẫn đường, áp lực giảm đi không ít.

"Nếu đã biết rõ thì đi vào xem thử."

Lá gan của Dương Gian phải nói cũng thật lớn, vậy mà có thể đặt chân lên nơi có lệ quỷ này không một chút do dự.

Mặt đất đầy bùn đất xốp nhưng lại tỏa ra sự âm lãnh, cảm giác dẫm từng bước một lên trên phảng phất như có thể bị hãm vào trong.

Hắn nhìn những khúc quái thụ đang xoay kia, thực sự nhìn thấy những gương mặt mơ hồ trên đó, những mặt người này đều là từ xen lẫn với vết gấp khúc của cây, lộ ra dáng vẻ vô cùng quỷ dị.

Đúng như hai người trước đó nói.

Người sống bước vào cảm thấy có lệ quỷ bị chôn ở bên dưới bùn đất này.

Giờ phút này, bàn tay người chết cứng ngắc duỗi lên mặt đất giờ phút này lại kêu lên két két, sau tiếng két két ấy nó bắt đầu chuyển động, phát ra từng tiếng vang rất nhỏ.

Bình Luận (0)
Comment