Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2341 - Chương 2341: Sống Lại

Chương 2341: Sống Lại

Dương Hiếu nói: "Đã kết nối thế giới hiện thực và ác mộng, hai người có thể nói chuyện với nhau."

"Không cần môi giới cũng được?"

Dương Gian nhìn hắn một cái.

Quỷ mộng linh dị muốn kết nối hiện thực cần môi giới là nước.

"Chỉ nói chuyện mà thôi, không ảnh hưởng đến hiện thực, không cần môi giới."

Dương Hiếu kinh ngạc liếc mắt nhìn đối phương, hắn không ngờ Dương Gian lại biết trong thế giới ác mộng cần có môi giới.

Dương Gian không hỏi nhiều, hắn nói với Tôn Thụy: "Chuyện của bưu cục đã được giải quyết gần xong rồi, tôi thấy anh mất tích nên mới đi điều tra, không ngờ anh lại vào thế giới trong bức tranh."

"Tình trạng của tôi không tốt lắm, dù rời khỏi quỷ bưu cục và trở lại thành phố Đại Hán cũng không sống được bao lâu, mà lệ quỷ khôi phục sẽ gây ra một sự kiện linh dị, thế nên nơi này rất thích hợp với tôi, tôi đã nghĩ đến đây để thử thời vận, cũng muốn tìm một nơi táng thân, nhưng tôi không ngờ mình vẫn còn ý thức khi đã ngã xuống như vậy."

Tôn Thụy thở dài xúc động, hắn đưa tay lên gãi theo bản năng, lại nhận ra cây gậy trên tay đã không còn từ lâu, trước kia hắn đã gửi nó ra bên ngoài bưu điện để tuồn tin tức ra ngoài.

"Bây giờ có thể nghe được vấn đề của bưu cục giải quyết gần như xong, tôi cũng có thể an tâm, tôi đã sắp xếp hậu sự của bản than đâu vào đó, thế nên Đội trưởng Dương cũng không cần quá xoắn xuýt việc tôi còn sống hay chết, dù sao ngự quỷ nhân cũng có ngày phải chết đi, tôi sống cũng khá lâu rồi."

Hắn cũng không sợ, đã giác ngộ cái chết từ lâu, thế nên hiện giờ hắn rất bình tĩnh.

"Với loại người như chúng ta chết đôi khi là một sự giải thoát, nhưng để sống mới khó, bưu cục có vấn đề do thiếu một người quản lý hợp cách, tôi cần sắp xếp một người quản lý để tới tầng sáu của bưu cục, để sửa đổi nhiệm vụ đưa tin của bưu cục, kết thúc vận mệnh sứ giả, nên tôi mới đi tìm anh."

Dương Gian nói thẳng ra mục đích của mình.

"Người quản lý bưu cục sao? Giờ tôi chỉ còn sót lại một chút ý thức, không sống được lâu, tôi sợ không giúp được gì cho anh."

Tôn Thụy lắc đầu nói.

Dương Gian không để ý tới chuyện này, hắn phối hợp nói: "Người trở thành quản lý bưu cục sẽ phải chịu một lời nguyền, người đó vĩnh viễn không thể rời khỏi bưu cục. Đồng thời, người quản lý không bao giờ phải chịu nguy hiểm từ việc lệ quỷ khôi phục, anh có thể nhờ vào cơ hội này để sống sót, nhưng cái giá phải trả chính là ở đây đến chết."

"Đây không phải một chuyện dễ dàng, lựa chọn như thế nào là do anh, sống nhưng bị nguyền rủa vĩnh viễn, hay được giải thoát, hi vọng anh có thể cho tôi một câu trả lời chắc chắn."

Hắn không cảm thấy trở thành người quản lý bưu cục là chuyện tốt.

Dù có thể sống sót trong khoảng thời gian ngắn nhưng phải chịu một lời nguyền và tra tấn lâu dài, chỉ một câu đồng ý đồng cũng có nghĩa bản thân sẽ bị vây ở chỗ này mười năm, hai mươi năm, thậm chí là lâu hơn.

Tôn Thụy run lên một cái, hắn không đồng ý ngay mà do dự suy nghĩ.

Hắn hiểu được hàm nghĩa trong đó.

Nhưng cuối cùng hắn vẫn đồng ý: "Đội trưởng Dương, cảm ơn anh đã cho tôi con đường để lựa chọn, nhưng loại người như chúng ta không được phép lựa chọn từ lâu rồi, mỗi người chúng ta đều có việc cần phải làm. Nếu anh đã tới tìm tôi, vậy cứ để tôi ở lại nơi quỷ quái này đi, không làm phiền người khác."

"Hơn nữa người bên ngoài cũng nghĩ tôi đã chết, tôi đã thành người dư thừa."

"Anh không thể đổi ý khi đã đồng ý, nếu không bưu cục quỷ sẽ xảy ra rắc rối."

Dương Gian trầm giọng nói, đồng thời cũng nói lời nhắc nhở cuối cùng.

Tôn Thụy nói: "Tôi biết, chức vụ người quản lý bưu cục chắc chắn không thể thay đổi tùy tiện, bưu cục mất kiểm soát như hiện tại có lẽ do người quản lý đã xảy ra vấn đề. Nếu như tôi đồng ý trở thành người quản lý đời tiếp theo, tôi không thể xảy ra vấn đề trước khi sự kiện linh dị chưa được giải quyết xong. Nếu sự kiện linh dị vẫn không được giải quyết, có lẽ tôi bị vây ở chỗ này cả đời."

"Tôi biết rõ hậu quả và cái giá phải trả lớn như nào, cũng vì vậy tôi mới đồng ý."

Hắn nói rõ với Dương Gian, biểu đạt suy nghĩ của mình.

"Quyết định vậy đi."

Dương Gian không khuyên thêm, trực tiếp quyết định.

Khoảnh khắc tiếp theo, quỷ ảnh nhập vào trong thi thể Tôn Thụy.

Quỷ ảnh tiến vào trong thi thể Tôn Thụy khiến hắn có đến ba lệ quỷ.

Một sự cân bằng được hình thành.

Quỷ ảnh đang áp chế lệ quỷ khôi phục, tranh thủ giành lại sự sống ngắn ngủi của Tôn Thụy.

Rất nhanh, Tôn Thụy ở trong mộng cảm đã cảm nhận thân thể của mình hiện diện rõ ràng, không còn mơ hồ như lúc trước, ý thức sắp tiêu tán cũng bắt đầu bị kéo lại một cách mạnh mẽ.

"Cậu ta đã sống lại."

Dương Hiếu nói: "Nhưng chỉ được một khoảng thời gian ngắn, khi bóng đen kia rời khỏi thân thể, cậu ta sẽ chết ngay."

"Con hiểu mà, anh ta không duy trì được trạng thái này lâu đâu." Dương Gian nói.

Dù đã được quỷ ảnh xâm nhập nhưng Tôn Thụy vẫn không có cách nào tỉnh táo lại, hắn chỉ có thể duy trì giấc ngủ say.

Thi thể Tôn Thụy bất ngờ đứng lên, đối phương đang nhắm mắt, trạng thái đã chết nhưng lại có thể đi lại giống như người bình thường.

Đó là do quỷ ảnh điều khiển thi thể Tôn Thụy.

Bình Luận (0)
Comment