Trong tầm mắt của Quỷ Nhãn, lão già vô hồn đang bước xuống cầu thang đột nhiên dừng lại, nhưng chưa được bao lâu thì đôi mắt tro tàn của lão già kia mở to, ánh mắt u ám, từng bước từng bước đi về phía bọn họ, cũng không biết là cố ý tới gần hay chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.
"Vẫn đi tới đây?"
Dương Gian sầm mặt lại:
"Vậy không còn cách nào khác, chỉ có thể động thủ thôi.”
"Ầm! Ầm!"
Cùng lúc đó, phía sau cánh cửa của bưu điện truyền đến từng tiếng va đập. Cánh cửa rung động kịch liệt, trên tấm kính bắt đầu xuất hiện những vết nứt, có lẽ chỉ một lúc nữa thì cánh cửa này sẽ bị đám lệ quỷ bên ngoài phá vỡ.
Một mình Lý Dương không đủ sức để chắn cửa nữa rồi.
Dù có những người khác giúp đỡ thì việc cánh cửa của bưu điện này bị phá cũng chỉ là vấn đề thời gian.
"Tôi sẽ ứng phó với con quỷ xuất hiện lần này."
Lúc này, Vương Dũng bỗng nhiên đứng dậy, hắn cầm chiếc xẻng dính đầy bùn đất lên, chuẩn bị đánh cược một lần.
"Anh sao?"
Quỷ Nhãn của Dương Gian khẽ di chuyển, nhìn hắn.
"Con quỷ này rất nguy hiểm, nó có một quy luật giết người, nếu như kích hoạt quy luật đó thì sẽ phải chết. Ngoại trừ quy luật đó ra, còn có quy luật nào khác hay không thì tạm thời chúng ta vẫn chưa biết. Nếu như anh hấp tấp chạy tới tiếp cận nó thì rất có thể sẽ chết đấy.”
Vương Dũng nói:
"Tôi hiểu, vì vậy tôi phải đánh bại nó ngay từ đòn tấn công đầu tiên. Tôi nghĩ là tôi có thể làm được."
"Được thôi, nếu đã như vậy thì tôi sẽ để anh đi xử lý con quỷ đó."
Dương Gian cũng không từ chối lời đề nghị này, hắn cảm thấy mình vẫn nên duy trì thể lực để còn ứng phó với những mối nguy hiểm to lớn hơn chưa xuất hiện.
Chắc chắn bức thư màu đen không thể nào chỉ là cấp độ như thế này.
Vương Dũng đáp lại mội tiếng sau đó cầm xẻng lên, đi tới chỗ lệ quỷ. Trong hoàn cảnh tối tăm như thế này, mặc dù hắn không thể thấy rõ xung quanh thế nhưng lại có thể cảm nhận được vị trí của lệ quỷ. Điều này hiển nhiên có liên quan tới lệ quỷ mà hắn khống chế, dù sao thì hắn cũng sở hữu quỷ vực.
Khoảng cách giữa người và quỷ nhanh chóng được rút ngắn.
Lệ quỷ lững thững bước tới từng bước một, còn Vương Dũng thì mặc dù hơi căng thẳng nhưng hắn vẫn quả quyết tiến lên phía trước, không hề có ý định sẽ lùi bước.
Hắn biết rõ, hôm nay hắn không chỉ liều mạng vì bản thân mà còn vì cả gia đình hắn. Nếu như chống đỡ được qua cửa ải lần này thì hắn có thể thoát khỏi lời nguyền của người đưa tin.
"Đang đối đầu với nó?"
Dương Gian cũng rất quan tâm chuyện này, trong lòng bắt đầu thấp thỏm không yên.
Vương Dũng cũng được xem như là người đứng đầu trong số những người đưa tin ở tầng năm. Hắn đã khống chế được hai con quỷ, sở hữu vật phẩm linh dị, nếu như hắn bị đánh bại trong một tích tắc thì những người đưa tin khác sẽ khó có thể trở thành đối thủ của đám lệ quỷ này.
Một hơi thở lạnh lẽo kèm theo mùi hôi thối đập vào mặt Vương Dũng.
Cả người Vương Dũng căng cứng lại, hắn nhìn chằm chằm vào bóng tối trước mắt, một bóng người mơ hồ hiện ra trước mắt hắn.
Đó chính là lệ quỷ đang ẩn mình trong bóng tối.
Lúc này hắn từ từ nắm chặt xẻng sắt trong tay, chuẩn bị động thủ.
Nhưng mà vào đúng lúc này, lệ quỷ bỗng nhiên dừng bước. Ngay sau đó một bóng đèn đã bị hỏng trên đỉnh đầu hắn đột nhiên sáng lên, giống như một ngọn nến từ từ nhen nhóm, xung quanh dần dần sáng lên, mọi thứ cũng trở nên rõ ràng hơn.
Ánh đèn màu vàng u ám, lập lòe, còn chưa kịp sáng thì đã có cảm giác sắp tắt.
Dương Gian thấy cảnh này thì vẻ mặt đột nhiên thay đổi:
"Con quỷ này có thể điều khiển ánh đèn bên trong bưu điện, trước khi đèn tắt anh nhất định phải đánh bại được nó, nếu không lúc ánh đèn tắt cũng chính là lúc anh phải chết.”
"Hóa ra vậy."
Trong nháy mắt, cả người Vương Dũng đổ đầy mồ hôi lạnh, hắn cuối cùng cũng hiểu rõ cách thức giết người của con lệ quỷ này.
Ánh đèn lập lòe trên đỉnh đầu kia giống như tín hiệu sinh mệnh của hắn, một khi nó tắt thì điều đó cũng đồng nghĩa là sinh mệnh của hắn đã kết thúc.
Vì vậy Vương Dũng không còn do dự nữa.
Mượn ánh đèn yếu ớt, hắn xác định chính xác vị trí của lệ quỷ rồi nâng cái xẻng trong tay lên đập thật mạnh vào người lệ quỷ.
Cùng lúc đó, một lệ quỷ cao gầy xuất hiện ở bên cạnh Vương Dũng. Lệ quỷ kia giống như là một bóng đen, lại gần giống một cái xác khô. Lúc này nó giang rộng hai cánh tay, khom người, cản ánh đèn trên đỉnh đầu Vương Dũng, mục đích là ngăn chặn ảnh hưởng của ánh đèn kia, đây chính là lệ quỷ mà Vương Dũng khống chế.
Trong lúc tấn công, Vương Dũng cũng không quên chuẩn bị cho mình một thứ gì đó để phòng ngừa. Dù không biết có hữu dụng hay không nhưng ít ra hắn vẫn nên thử.
Một giây sau, cuộc đối đầu giữa người và quỷ bùng nổ.
Cái xẻng trong tay Vương Dũng đập liên tục vào người lệ quỷ. Lúc này lão già vô hồn bị đập một cái thật mạnh, đầu bị nghiêng sang một bên. Cơ thể già nua dường như đã mất đi một loại sức mạnh linh dị nào đó, ngã xuống mặt đất.
Nhất thời cái xác nặng nề hoàn toàn không động đậy gì.
Nhưng ngay sau đó, ánh đèn kỳ lạ trên đỉnh đầu Vương Dũng đột nhiên vụt tắt.
Quy luật giết người đáng sợ đã bị kích hoạt.
Nếu đèn bị tắt thì chắc hẳn hắn sẽ phải chết.