Tuy nhiên, ngay lúc này bên trong bóng tối lại truyền đến một tiếng kêu kỳ lạ, chính xác là một tiếc hét thảm thiết kỳ lạ.
A!
Đó là âm thanh được phát ra từ lệ quỷ cao gầy giống như cái xác khô bên cạnh Vương Dũng.
Lệ quỷ kia há miệng thật to, gương mặt gần như bị xé rách.
Cảnh tượng đáng sợ không chỉ có vậy, làn da màu đen trên người lệ quỷ kia đang rơi xuống từng mảnh từng mảnh một, bay tán loạn, giống như bị một sức mạnh linh dị khác ăn mòn.
Vương Dũng theo bản năng che tai lại, hắn cảm thấy mình sắp bị điếc vì tiếng la hét thảm thiết này rồi.
Nhưng may là hắn không chết.
Không biết vì kịp thời đánh bại lệ quỷ, hay vì vừa rồi hắn điều khiển lệ quỷ chặn ánh đèn, vì vậy không tính là hắn đã kích hoạt quy luật giết người khi tắt đèn.
"Thành công rồi sao?"
Con ngươi của Dương Gian khẽ chuyển động, nhìn thấy cảnh này, cảm thấy hơi kinh ngạc.
Vương Dũng thành công đối đầu trực diện với quỷ mở cửa quỷ và đã sống sót.
Quả nhiên thực lực của người đưa tin này rất tốt, trước đó việc không tiêu diệt hắn là một lựa chọn chính xác.
"Hắn chỉ mới đánh lui lệ quỷ một lần mà thôi, quỷ sẽ không bị giết chết, hắn vẫn còn đang ở trong trạng thái nguy hiểm."
Dương Gian cũng không vì vậy mà vui vẻ.
Hắn nhìn thấy, lúc này lệ quỷ đang nằm trên mặt đất đã có dấu hiệu sống lại, bàn tay đầy nếp nhăn của lệ quỷ kia bắt đầu động đậy. Nó đã thoát ra khỏi sự áp chế vừa rồi và đang nhanh chóng khôi phục, đoán chừng khoảng vài phút nữa thì nó sẽ khôi phục trở lại trạng thái ban đầu.
Nói một cách khác thì lần liều mạng chống đỡ vừa rồi của Vương Dũng cũng chỉ tranh thủ được thêm vài phút đồng hồ mà thôi.
"Như vậy là đủ rồi."
Dương Gian sẽ không tiếp tục để vuột mất cơ hội này, hắn nhanh chóng đi tới.
"Tôi, tôi không sao, tôi đã điều khiển lệ quỷ thay tôi chịu đựng đòn tấn công kia."
Lúc này Vương Dũng mới nói:
"Tạm thời lệ quỷ kia sẽ không thể động đậy, nhưng tôi không nghĩ rằng mình đã thắng. Tôi phải nghĩ một cách đối phó khác mới được, nếu không thì nó sẽ lại tiếp tục đứng dậy một lần nữa."
Hắn cảm thấy Dương Gian đi tới thì lập tức giải thích tình hình ở đây.
Vương Dũng cũng có cùng suy đoán với Dương Gian.
"Tôi sẽ không để cho lệ quỷ này có cơ hội đứng dậy nữa."
Dương Gian đi tới bên cạnh xác chết kia.
Hắn giơ dao chặt củi trong tay lên, dao chặt củi có thể giết chết lệ quỷ mà không cần phát động môi giới, nhưng điều kiện tiên quyết là phải chém trúng lệ quỷ, chứ không phải là người sống, nếu như chém vào người người sống hoặc là bộ phận của người sống thì sẽ không có bất kỳ tác dụng gì.
Đây là một vũ khí linh dị chuyên nhằm vào lệ quỷ.
Dao chặt củi vung lên, đầu của lệ quỷ bị chém đứt, rơi lộc cộc xuống đất, lăn lông lốc ở bên cạnh.
Nhưng cái đó vẫn chưa tính là gì.
Dương Gian không cho rằng việc chặt đầu này sẽ khiến lệ quỷ chết hẳn, vì vậy hắn lại động thủ một lần nữa, chặt đứt một cánh tay của lệ quỷ.
Dưới ánh mắt của Quỷ Nhãn, trên cánh tay phải của thi thể này đang tản ra một luồng khí cực kỳ lạnh lẽo, vì vậy hắn phán đoán rằng lời nguyền giết người được cất giữ bên trong cánh tay của lệ quỷ này.
Dao chặt củi cực kì sắc bén, từng mảnh thi thể bị tách rời.
Vốn dĩ lệ quỷ đang có dấu hiệu khôi phục thì lúc này đã yên tĩnh lại, giống như là đang ngủ say, tạm thời sẽ không thể tỉnh lại.
Dương Gian đá đầu của lệ quỷ sang một bên, sau đó nhặt cánh tay kỳ lạ kia lên, do dự một lúc rồi ném về phía cánh cửa:
"Lý Dương, đây là cánh tay của quỷ mở cửa, trên đó chắc hẳn có chứa lời nguyền mở cửa thì hẳn phải chết. Nếu như anh không thể chống đỡ, muốn lệ quỷ khôi phục, thì có thể thử khống chế lệ quỷ này, có lẽ sẽ hữu dụng."
Lý Dương là quỷ chắn cửa, mà đây là quỷ mở cửa.
Có lẽ có thể hình thành một sự cân bằng vi diệu.
"Tôi hiểu rôi, đội trưởng. Nếu như không nhịn được thì tôi sẽ đánh cược một lần."
Lý Dương chạm vào cánh tay cứng ngắc, lạnh lẽo của người đàn ông đã chết rơi ở cạnh chân mình.
Từ một chi của lệ quỷ kia, chính xác mà nói thì chỉ cần cánh tay này cũng có thể để lệ quỷ khôi phục.
"Nếu thành công thì anh sẽ khống chế ba con quỷ."
Dương Gian theo bản năng sờ lên cổ, nói.
Một vết nứt hiện ra, máu thịt ở xung quanh đang nhanh chóng thối rữa.
Lời nguyền của dao chặt củi bắt đầu xuất hiện.
Nhưng hiện tại Dương Gian cũng không định khởi động lại bản thân, bởi vì hắn vẫn còn chịu đựng được mức độ nguyền rủa này.
"Vẫn chưa tỉnh sao?"
Dương Gian nhìn Tôn Thụy đang đứng sừng sũng bên cạnh, thầm nói.
Vì đã mất đi quỷ ảnh nên trạng thái của hắn cũng không được tốt lắm.
Sau khi Tôn Thụy xé nát bức thư màu đen thì lời nguyền đáng sợ kia đã xảy ra, Tôn Thụy đang hôn mê bất tỉnh, chỉ còn lại một chút ý thức. Lúc này mí mắt của hắn khẽ nhúc nhích, giống như một người đã ngủ một giấc dài chuẩn bị tỉnh lại vậy.
Có lẽ còn cần thêm một chút thời gian nữa.
Lời nguyền vẫn còn cần ấp ủ.
Hắn không thể tự mình xử lý vấn đề lệ quỷ khôi phục nhanh như vậy được.