Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2367 - Chương 2367: Bưu Điện Quỷ Khôi Phục

Chương 2367: Bưu Điện Quỷ Khôi Phục

Ánh đèn dần dần sáng lên hết tầng này đến tầng khác.

Có thể nhìn thấy sự thay đổi của bưu cục bằng mắt thường, những ánh đèn đó không phải là bóng đèn u ám như cũ mà là loại bóng đèn trắng có độ sáng cao. Những ánh đèn này xuất hiện rất đột ngột, giống như xuất hiện từ trong hư không, khiến người ta cảm thấy thật kinh dị.

“Đèn sáng? Lúc trước đèn vỡ hết còn gì.”

Tất cả những người ở đây phải kinh ngạc vì sự biến hóa xung quanh, họ không thể tưởng tượng nổi..

Không chỉ thế, bức tường bẩn thỉu, ố màu dần dần biến mất, trở nên sạch sẽ và gọn gàng hơn, sàn nhà mốc meo trên mặt đất nhanh chóng được thay thế bằng những viên gạch sáng màu, cầu thang nối các tầng đã xuất hiện, thậm chí còn xuất hiện hai chiếc thang máy... Tựa như những bày biện cũ xưa đang dần biến mất và một số đồ trang trí hiện đại đã xuất hiện trở lại ở đây.

Một chiếc đèn chùm pha lê khổng lồ từ nóc tầng năm rủ xuống, treo ở khoảng vị trí tầng thứ tư.

Trong vòng nửa giờ, bưu cục quỷ thay đổi đến tráng lệ.

"Có người đang chỉnh lại bố cục của bưu cục. Chỉ người quản lý mới có thể làm được việc này."

Vương Dũng nói.

Trong khi nói chuyện, xung quanh họ cũng đã xảy ra thay đổi. Có ghế sofa, quầy bar và thậm chí là một quán cà phê nhỏ xuất hiện gần đó...

Bấy giờ, thật khó để có thể tưởng tượng rằng đây chính là bưu cục quỷ trước đây.

Người đầu tiên tới đây chắc chắn sẽ tưởng lầm nơi đây là khách sạn cao cấp hoặc chung cư nào đó.

"Người quản lý của mỗi thời đại đều có phong cách bài trí bố cục riêng, đây là phong cách bài trí hiện đại, chứng tỏ người quản lý tiếp quản bưu cục quỷ hiện tại là người của xã hội hiện đại."

Dương Gian nói:

“Vậy Tôn Thụy thành công rồi, anh ta đã tiếp quản nơi này và đang bắt đầu xóa dấu vết của thời đại cũ.”

"Tất cả hiện tượng linh dị còn sót lại ở đây đang bị xóa bỏ, không biết liệu anh ta có thể lấy thân phận quản lý của mình để khiến lệ quỷ biến mất khỏi đây hay không."

So với việc mọi người đang ngạc nhiên trước những thay đổi ở đây, Dương Gian lại để ý việc người quản lý có đủ quyền hạn để đối kháng với những lệ quỷ ở đây hay không.

Khi bưu cục quỷ được thành lập, nơi này khẳng định không có quỷ.

Nhưng khi nhiệm vụ truyền tin của sứ giả bắt đầu, tiếp xúc với đủ sự kiện linh dị khác nhau, bưu cục này chắc chắn đã bị lệ quỷ xâm chiếm, thậm chí cái chết của một vài ngự quỷ nhân cũng tạo thành sự kiện linh dị.

Dần dần, tai họa ngầm trong bưu cục càng lúc càng nhiều.

Dương Gian đã gặp qua không ít, ví dụ như lệ quỷ ở tầng bốn bưu cục, phòng 504, phòng 502 ở tầng năm, quỷ mở cửa quanh quẩn ở bưu cục.....

Dưới tình huống không có người quản lý, những lệ quỷ này không bị tiêu diệt, vậy nên bưu cục mới ngày càng nguy hiểm như thế.

Hiện giờ đã có Tôn Thụy nhận chức, hắn chắc chắn muốn đưa mọi thứ đi đúng hướng, nhưng vấn đề phải lo lắng duy nhất ở đây là hắn có đủ năng lực để làm điều đó hay không.

Chưa đến một tiến, bưu cục quỷ ban đầu biến mất.

Tuy địa điểm vẫn như cũ nhưng nơi này đã trở thành một tòa chung cư năm tầng tráng lệ huy hoàng, rực rỡ ánh đèn.

Các gian phòng trên từng tầng lầu vẫn còn nguyên như cũ.

Mỗi tầng có bảy phòng, tổng cộng có ba mươi lăm phòng, dường như đây là thứ không thể thay đổi, nhưng các cánh cửa đã được làm mới hoàn toàn, không còn là loại cửa gỗ ọp ẹp nữa mà là phong cách cửa phòng kiểu hiện đại.

Trên tầng năm vẫn còn những bức tranh sơn dầu.

Đây cũng là thứ không thể biến mất, vẫn được treo trên tường.

Nhưng vị trí đã thay đổi.

Các bức tranh sơn dầu ở tầng năm rơi xuống không ngừng, sau đó chúng được treo lên đại sảnh tầng một, một vài bức chân dung nhân vật xuất hiện ở đó, giống như một cuộc triển lãm nhỏ.

Dương Gian chú ý đến một chi tiết nhỏ.

Một số bức chân dung đã biến mất một cách kỳ lạ trong quá trình thay đổi vị trí, dường như chúng đã bị lấy đi và cất giấu ở đâu đó.

Những bức chân dung biến mất đều nguy hiểm và cực kì quỷ dị, nay đã được sàng lọc, nhiều nguy cơ tiềm ẩn trong bưu cục đã biến mất, đây là một điều đáng mừng.

“Thang máy có thể dùng.”

Hiện giờ Vương Dũng đang đi đến trước một chiếc thang máy, hắn thử thao tác một chút, thì phát hiện thang máy có thể mở ra và hoạt động một cách bình thường.

“Thi thể vẫn ở trên tầng năm.”

Dương Gian nhìn thấy thi thể nữ trên tầng năm vẫn đứng đó không nhúc nhích.

Rõ ràng người quản lý không có đủ quyền hạn để ảnh hưởng đến thi thể này.

Thi thể phụ nữ này dường như là dấu tích còn lại của bưu cục thời đại trước.

“Năm cái bóng lệ quỷ đâu?”

Dương Gian lại lập tức quay đầu nhìn Diệp Chân.

Diệp Chân không động đậy, chỉ đứng đó nhìn hướng cửa lớn.

Cánh cửa bị phá lúc trước đã được phục hồi và biến thành một loại cửa kính xoay tròn. Trong khi đó năm cái bóng của lệ quỷ cũng đang dần dần lùi lại, dường như bưu cục mới này đã trở thành một cấm địa đối với linh dị, chúng bị xua đuổi ra ngoài, nhưng ngọn giáo của Dương Gian vẫn đang ghim chặt một cái bóng.

Nên còn một cái bóng không có cách nào bỏ chạy.

Năm cái bóng lôi kéo lẫn nhau vẫn cứ đứng sững ở cửa ra vào, tiến thoái lưỡng nan.

Sau khi Dương Gian nhận ra điều này, hắn bước tới rút ngọn giáo lên.

Ngay lập tức, cửa kính xoay tròn bắt đầu quay nhanh vài vòng, năm con lệ quỷ rời bưu cục, sau đó biến mất một cách kỳ lạ.

Hiếm khi Diệp Chân không đuổi theo, hắn chỉ hừ một tiếng tỏ vẻ không cam lòng.

Bởi vì hắn còn chưa tìm ra sơ hở của năm cái bóng quỷ này.

Bình Luận (0)
Comment