Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2370 - Chương 2370: Tổng Bộ Xảy Ra Chuyện?

Chương 2370: Tổng Bộ Xảy Ra Chuyện?

Bưu cục quỷ đã hoàn toàn chìm vào dĩ vãng, hiện tại tất cả người đưa tin đều đã được giải thoát, không cần phải đưa thư nữa, cũng sẽ không bị nguyền rủa.

Bưu cục giờ được thay thế bằng một tòa chung cư năm tầng mới tinh, bên ngoài còn có một cái cổng khá lớn.

Dù đây là một nơi linh dị, nhưng không có sự kiện linh dị xảy ra ở đây.

Tuy nhiên nơi này vẫn tiềm ẩn một số nguy hiểm.

Ví dụ như xác chết của người phụ nữ ở tầng năm, người ở trong căn phòng số 502, những lệ quỷ ở sâu bên trong bưu cục và cả người quản lý thứ ba Trương Tiện Quang…

Vấn đề còn sót lại này không phải là chuyện có thể giải quyết xong trong một sớm một chiều, chỉ có thể để sau rồi từ từ giải quyết.

"Hiện tại vấn đề về bưu cục đã được giải quyết xong xuôi cả rồi, vậy tiếp theo chúng ta sẽ làm gì?"

Vương Dũng mở miệng hỏi.

Lúc này Diệp Chân đi tới, vẻ mặt nghiêm túc nói:

"Dương Gian, lần này chúng ta lại gặp nhau. Tôi cảm thấy rằng nhân cơ hội này chúng ta nên nói chuyện với nhau một chút đi."

"Nói cái gì?"

Dương Gian hỏi.

"Tất nhiên là tương lai."

Diệp Chân nói.

Dương Gian hơi kinh ngạc:

"Cậu cảm thấy hứng thú với điều này à? Tôi còn tưởng là mỗi ngày cậu chỉ biết ở lỳ trong thành phố Đại Hải thôi chứ, nhưng mà tôi cũng muốn nghe xem tương lai mà cậu nói tới rốt cuộc là cái gì?"

"Cậu và tôi liên thủ với nhau thống trị thế giới. Mấy vị đội trưởng ở tổng bộ chẳng qua chỉ là hạng người bán sức lao động mà thôi, khi đấu với chúng ta thì chắc chắn không thể nào chịu nổi quá ba hiệp. Đến lúc đó, chúng ta sẽ thống nhất nam bắc, kiểm soát mọi chuyện lớn nhỏ của thế giới, như vậy không phải là rất sảng khoái hay sao?"

Diệp Chân nói:

"Không làm thì thôi đi, còn nếu như đã làm thì nhất định phải làm cho ra ngô ra khoai mới thôi."

"..."

Dương Gian cảm thấy mình đã quá chủ quan, hắn không nên tin rằng Diệp Chân có thể nói được điều gì hay ho, trong đầu người này chỉ toàn những suy nghĩ kỳ lạ, lúc thì ảo tưởng rằng mình mạnh nhất, lúc thị lại muốn tranh giành vị trí thứ nhất.

"Tốt hơn hết là cậu nên tìm người khác đi, có lẽ những người khác sẽ cảm thấy hứng thú với kế hoạch này của cậu."

Dương Gian lập tức từ chối.

"Không sao, sóng gió của thời đại sẽ thúc đẩy chúng ta phát triển. Là một người đứng trên đầu ngọn sóng, chúng ta đã được định sẵn là sẽ tỏa sáng."

Diệp Chân nói.

"Được rồi, được rồi, lần này tôi rất cảm ơn cậu vì đã đến giúp đỡ cho tôi, ân tình lần trước cậu thiếu tôi coi như là đã trả hết. Nếu như không có chuyện gì thì cậu nên trở về thành phố Đại Hải sớm đi, hình như cậu vẫn chưa xử lý xong chuyện ở Phúc Thọ Viên đâu."

Dương Gian nói, hi vọng Diệp Chân sẽ mau chóng rời đi.

Nhưng Diệp Chân lại không nghĩ như vậy, EQ của hắn không cao, nói tiếp:

"Chỉ là một Phúc Thọ Viên mà thôi, nó đã biến thành vườn nhà của Diệp gia rồi. Bình thường lúc nhàm chán thì tôi hay đến đó xử lý mấy con lệ quỷ không nghe lời, hoạt động gân cốt một chút. Chúng mà có thể gây hỗn loạn gì nữa? Căn bản là không thể."

"Nhưng tôi lại nghe nói gần đây tổng bộ xảy ra vấn đề."

Vẻ mặt Dương Gian khẽ thay đổi:

"Tổng bộ xảy ra vấn đề? Tại sao tôi lại không nghe được tin tình báo về việc này."

"Mạng lưới tình báo của Diệp gia tôi cũng không phải chỉ hư danh, nhất cử nhất động của tổng bộ tôi đều nắm rõ trong lòng bàn tay. Gần đây liên tục phát sinh một số sự kiện linh dị có cấp bậc rất cao, số lượng đội trưởng bị điều động đi giải quyết quá nhiều dẫn đến việc thiếu nhân lực, thành ra có chút hỗn loạn. Theo như tôi nghĩ thì tổng bộ đang gặp khủng hoảng."

Diệp Chân lạnh nhạt nói.

Dương Gian im lặng một lúc, gần đây quả thực hắn ít chú ý tới động tĩnh của phía tổng bộ. Hắn chỉ biết rằng trước đó tổng bộ đã yêu cầu mỗi một đội trưởng phải xử lý xong một sự kiện linh dị cấp A trong thời gian ngắn nhất. Cũng không biết là mọi chuyện tiến triển như thế nào, tình hình hiện giờ ra sao rồi? Lúc quay về cần phải hỏi Lưu Tiểu Vũ mới được.

Có điều cấp bậc của Lưu Tiểu Vũ quá thấp, chỉ là một liên lạc viên, không có nhiều quyền hạn, cũng không hiểu biết lắm, không bằng được mạng lưới tình báo mà Diệp Chân suốt ngày khoe khoang.

"Trước mắt thì chuyện chưa xảy ra nên tôi cũng không suy đoán nhiều."

Dương Gian nói:

"Tôi chỉ là một đội trưởng trên danh nghĩa mà thôi, chỉ cần phụ trách Đại Xương thành phố là được, những chuyện khác không liên quan gì với tôi cả."

Hắn cũng không hỏi tổng bộ bị làm sao, không phải việc của hắn thì không cần phải mất công suy nghĩ làm gì cho mệt.

"Cứ ở thành phố Đại Xương thì chẳng phải là lãng phí chiến lực đỉnh tiêm của cậu rồi hay sao, Dương Vô Địch?"

Diệp Chân nhìn hắn nói.

"..."

Lúc nào Dương Gian cũng cảm thấy kỳ lạ khi nói chuyện với Diệp Chân.

"Con quỷ kia vẫn đang dõi theo tôi."

Diệp Chân nói xong thì ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào thi thể của người phụ nữ trên hành lang tầng năm.

Thi thể của người phụ nữ mang vẻ âm u, lạnh lẽo, da tái nhợt, đứng sừng sững bất động. Nếu như không phải mọi người ở đây đều là lớn gan lớn mật thì có khi đã bị việc này dọa cho chết khiếp, chạy khỏi nơi này từ lâu rồi.

"Thật muốn giết con quỷ này."

Diệp Chân không nhịn được sờ vào thanh trường kiếm ở bên hông, hắn rất muốn ra tay, nhưng lại nhớ trước đó hắn đã đồng ý với Dương Gian rằng sẽ không động thủ với con quỷ này, chỉ có thể kìm nén cảm xúc này xuống.

Tôn Thụy khập khiễng đi tới:

"Thi thể kia chắc chắn là người quản lý thứ hai của bưu cục. Nó không thể nào rời khỏi bưu cục, không gây ra nguy hiểm đối với thế giới bên ngoài. Thế nhưng trạng thái của thi thể nữ này rất kỳ lạ, không giống quỷ, mà cũng chẳng giống người sống. Tôi sẽ quay lại nghiên cứu một chút, từ từ rồi sẽ tìm ra được tất cả bí ẩn ở chỗ này mà thôi."

Dương Gian nói:

"Anh cũng thử tìm hiểu tình tình bên trong căn phòng số 502 xem thế nào."

"Tôi sẽ ở lại đây trong một thời gian dài để tìm hiểu tất cả mọi chuyện. Khi nào có tiến triển thì tôi sẽ thông báo cho đội trưởng Dương."

Tôn Thụy nói.

"Vậy thì tốt."

Dương Gian khẽ gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment