Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2382 - Chương 2382: Anh Có Thể Sửa Ký Ức Của Tôi

Chương 2382: Anh Có Thể Sửa Ký Ức Của Tôi

"Sạt sạt!"

Trong phòng, Trương Lệ Cầm vẫn như thường ngày, nghe Dương Gian thuật lại câu chuyện lẫn kinh nghiệm của bản thân, ghi lại những lời nói đó một cách tỉ mỉ chi tiết vào phần ghi chú.

Cô làm công việc này đã lâu, lần nào cũng phải ghi chép lại sự kiện tâm linh đáng sợ và quái đản, những chuyện đó được thuật lại tỉ mỉ tới mức chân thật, khiến người ghi chép như Trương Lệ Cầm cũng cảm nhận được sự sợ hãi đến từ từng nét bút.

Cùng với thời gian ghi chép kéo dài, Trương Lệ Cầm ngày càng hiểu thêm về thế giới linh dị này hơn.

Cô bắt đầu cảm thấy hơi lo.

Một người bình thường như cô lại biết quá nhiều chuyện. Mà càng biết nhiều, cô lại thấy kính sợ Dương Gian hơn, thậm chí không có chút xíu suy nghĩ mơ mộng nào.

Vì Dương Gian có thể khiến một người bình thường biến mất rất dễ dàng.

Hắn thậm chí có thể thay đổi trí nhớ của cô, nhưng bản thân cô không hề hay biết, hoặc có thể giết cô, sau đó dùng quỷ tạo ra một "Trương Lệ Cầm" mới, lừa gạt người khác.

Nhận ra được chuyện này, Trương Lệ Cầm luôn làm việc với tâm trạng thấp thỏm.

"Tôi đã ghi chép xong, anh xem coi có lỗi gì không."

Một lúc sau, cuối cùng cũng đến dấu chấm hết của câu chuyện, Trương Lệ Cầm mới thở phào nhẹ nhõm, xoa xoa cổ tay đưa phần ghi chép cho Dương Gian xem.

“Không thành vấn đề.”

Dương Gian xem qua đại khái rồi gật đầu:

“Cô giữ đi, sau này còn phải ghi chép nhiều chuyện nữa.”

Trương Lệ Cầm cầm bản ghi, nhìn Dương Gian, tò mò hỏi:

"Lưu Tiểu Vũ là người không tệ, với chức vụ nhân viên liên lạc, cô ấy sẽ giúp ích cho anh rất nhiều, sao anh không để Lưu Tiểu Vũ chuyển tới đây ở cùng anh? Qua bút ký vừa rồi, tôi có thể thấy cô ấy có thiện cảm với anh."

"Nhân viên liên lạc bên tổng bộ đương nhiên sẽ có chút vấn đề." Dương Gian nói.

"Anh có thể can thiệp tới ký ức của cô ấy." Trương Lệ Cầm nói.

Dương Gian nhìn cô một cái rồi nói:

"Tiếp xúc với người trong giới linh dị nhiều chưa chắc có kết quả tốt, cô hỏi chuyện bên lề này làm gì? Cô cảm thấy tôi để cô ghi chép bút ký, kể mọi chuyện cho cô nghe, vì tôi sẽ sửa đổi ký ức của cô?"

Hắn rất nhạy cảm, có thể nhìn thấy sự lo lắng trong lòng Trương Lệ Cầm.

"Nếu như anh muốn sửa đổi ký ức của tôi, tôi cũng chẳng để ý, chỉ cần anh vẫn giữ tôi lại công ty là được." Trương Lệ Cầm nói.

“Tôi không để linh dị ảnh hưởng đến cô, cũng như Giang Diễm, tôi không bao giờ làm chuyện ngu xuẩn như vậy. Lực lượng linh dị có thể dùng chứ không thể tin, mấy cô cậu cứ làm tốt chuyện của mình, sau này không cần lo chuyện này. Nếu cô cảm thấy mình không thể tiếp tục làm công việc này thì nói với tôi, tôi sẽ gọi Giang Diễm về làm thay cho cô.”

Dương Gian nói, hắn nhìn thấy sự lo lắng và e ngại trong ánh mắt của Trương Lệ Cầm.

Đây là chuyện bình thường.

Dù sao hiện giờ hắn có tư cách để người khác kính sợ.

“Đừng, tôi có thể, tôi lo lắng chút thôi.”

Trương Lệ Cầm vội vàng nói:

“Tôi lo lắng một ngày nào đó mình sẽ gặp chuyện không hay khi biết quá nhiều.”

Cô không muốn giấu giếm điều gì với Dương Gian, nên nói thẳng ra vấn đề khúc mắc trong lòng mình.

Cô chỉ là một người bình thường yếu ớt, yếu ớt đến mức có thể biến mất bất cứ lúc nào.

“Thì ra là thế.”

Dương Gian gật đầu:

“Tôi hiểu, đây là suy nghĩ bình thường của mọi người, nhưng cô không cần lo lắng chuyện này, cô sẽ không sao đâu.”

Trương Lệ Cầm gật đầu, cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Cùng lúc đó.

Tại một thành phố khác.

Nơi này là thành phố Đại J, tổng bộ được đặt tại đây, sau khi chấm dứt sự kiện quỷ họa cùng với sự kiện trong nhóm bạn bè lần trước, thành phố này đã khôi phục lại trật tự bình thường. Hiện giờ là 10 giờ tối, cũng là thời điểm những cuộc ăn chơi tụ tập ban đêm bắt đầu.

Dù ảnh hưởng của sự kiện quỷ họa vẫn còn tồn tại, nhưng so với cả thành phố rộng lớn phồn hoa này, những ảnh hưởng đó không đáng kể.

Miêu Tiểu Thiện và mấy cô bạn cùng phòng trong kí túc xá là một trong nhóm người may mắn còn sống sót sau khi tiếp xúc gần với sự kiện quỷ họa.

Sau khi sự kiện chấm dứt, nhà trường cân nhắc một số tình huống bất ngờ sẽ xảy ra nên quyết định cho học sinh nghỉ tạm thời. Nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục, không phải được nghỉ là không học, những học sinh được nghỉ học cùng nhau lập một hội nhóm học tập.

Hội học tập có không ít người, ước chừng gần trăm học sinh. Để thuận tiện cho việc học tập, một số học sinh nhà giàu góp vốn thuê mấy tầng chung cư ở một nơi trong thành phố, tổ chức hội học tập.

Nhưng không có bữa ăn nào miễn phí, học sinh tham gia cần phải đóng học phí.

Nơi này có giáo viên chuyên môn giảng bài, cũng có các đàn anh đàn chị hướng dẫn.

Bầu không khí rất hòa hợp.

Sẹo lành quên đau.

Bình Luận (0)
Comment