"Linh dị quấy nhiễu, chức năng giám sát có hạn, video không thể phục hồi, nhưng đại khái có thể nhìn ra được, trong hình là một cô bé chừng mười tuổi, mặc một chiếc váy trắng in hình...”
Tần Mị Nhu lấy ra những hình ảnh quan trọng để Dương Gian có thể xem rõ ràng hơn.
"Đoạn video giám sát được thu cách đây bốn ngày. Tôi hy vọng đội trưởng Dương có thể sử dụng thông tin này để xác định vị trí của cô bé này.”
"Bây giờ cô bé có thể xuất hiện ở bất cứ đâu trong thành phố này. Huy động nhân lực tìm kiếm sẽ tốn nhiều thời gian, khiến cô bé cảnh giác.”
Tần Mị Nhu làm việc theo phép công, không mang theo bất kì cảm xúc cá nhân nào.
Dù cô không thích Dương Gian cho lắm, nhưng dù sao hắn cũng là ngự quỷ nhân rất giỏi và là đội trưởng của tổng bộ, vì vậy hắn vẫn có được sự tôn trọng mà hắn xứng đáng có được.
"Tổng bộ ở thành phố này tìm người đâu khó đâu, sử dụng nhận dạng khuôn mặt, xác định vị trí nhờ linh dị, rồi cử người tiến hành tìm kiếm theo khu vực, chưa đến nửa ngày sẽ có kết quả.”
Dương Gian bình tĩnh nói.
Cao Minh khẽ lắc đầu: "Đây là lý thuyết, nhưng tìm kiếm rất nguy hiểm, nếu thực sự có lực lượng linh dị ước nguyện, cô gái kia có thể đã thực hiện một điều ước, khiến một số người không tìm được mình, hơn nữa sau khi đến gần có bị quỷ tấn công hay không tôi không rõ, nếu một khi kinh động, cô bé kia lại đưa ra một điều ước mới, lúc đó mọi chuyện lại rắc rối hơn.”
"Linh dị nên tiếp xúc với linh dị, như vậy mới an toàn, đội trưởng Dương nghĩ thế nào?"
Dương Gian ngạc nhiên nhìn hắn.
Không ngờ Cao Minh có thể nghĩ đến như vậy, chỉ dựa vào một tờ giấy điều ước đã phân tích ra cô bé đã ước nguyện, để linh dị bảo vệ mình là một số phương pháp linh dị ẩn giấu.
"Anh nói cũng hợp lý, hơn nữa cũng có xác xuất khá cao.”
Dương Gian bình tĩnh nói: "Tôi vừa xem video giám sát và nhận thấy một chi tiết.”
"Nếu vào ban đêm, một đứa trẻ mặc váy liền như là một cô bé lang thang đi ở trên đường phố, chắc chắn mọi người xung quanh phải quay đầu lại để nhìn.”
"Nhưng lại không ai để ý đến, cũng không phải do họ thờ ơ hay không thấy, mà là họ đang bị linh dị quấy nhiễu, nhưng loại linh dị này lại không có tác dụng với Dương Tử Phong, anh nghĩ do đâu? Hoặc là, mong muốn của cô bé là gì mới có thể ngăn cản ánh mắt của người khác?"
Dương Gian bắt đầu tự phân tích.
"Nếu tôi là bé gái, để bảo vệ bản thân, tôi nhất định sẽ ước không để kẻ xấu tiếp cận mình, hoặc là không cho kẻ xấu phát hiện, đại loại có nghĩa như vậy...”
Cao Minh trầm ngâm.
"Hãy nghĩ lại xem, nếu điều ước đó là thật, cô gái nhỏ đó tốt hay xấu như thế nào? Chính xác thì lệ quỷ bên cạnh cô bé sẽ đánh giá tốt hay xấu như thế nào?”
Dương Gian nói.
Vẻ mặt Cao Minh hơi đổi: "Đây là định nghĩa của chủ nghĩa duy tâm, không thể nói rõ ràng được.”
"Đúng vậy, không ai có thể đưa ra kết luận ai tốt ai xấu, ngay cả quỷ cũng không thể đưa ra kết luận.”
Dương Gian nói: "Vậy thì điều ước của cô bé sẽ xuất hiện nghịch lý và không có hiệu lực.”
Tần Mị Nhu ngạc nhiên nhìn Dương Gian.
Khả năng phân tích tình huống của Dương Gian thật khủng khiếp, hắn đã nhìn thấu được lệ quỷ kia.
"Nhưng lực lượng linh dị vẫn có hiệu lực, bằng chứng chính là những người đi đường đã bị che mắt.” Cao Minh nói.
Dương Gian cho biết: "Vì vậy, lực lượng linh dị có xuất hiện hay không không phải do chúng ta, mà do cô bé kia, phán đoán chủ quan của cô bé rất quan trọng, cô bé cảm thấy ta là người tốt, như vậy chính là người tốt, cho rằng người xấu chính là người xấu, thậm chí một khi chúng ta bị coi là kẻ thù, thì có thể quỷ sẽ tấn công chúng ta.”
"Thì ra là thế.”
Cao Minh trầm ngâm.
Nghe Dương Gian phân tích, hắn thấy hơi sợ.
May mắn hắn không chủ động tìm kiếm cô bé. Nếu không, hắn có thể bị cô bé đánh giá là người xấu, sau đó kích hoạt cơ chế bảo vệ nào đó của ước nguyện, liên tục bị lệ quỷ tấn công, thậm chí chết không kịp ngáp.
"Cho nên cách tốt nhất là đừng để cô bé phát hiện, sau đó sẽ tìm cô bé.” Tần Mị Nhu đáp.
Cao Minh lắc đầu nói: "Không được, dù tìm được cũng không có ý nghĩa gì, cô không làm gì được cô bé, thậm chí sẽ bị hồn ma giết chết khi xuất hiện. Chỉ có một cách duy nhất là…giết cô bé.”
"Nhưng không loại trừ khả năng cô bé đã ước quỷ bảo vệ cô bé.”
"Bây giờ ta đã hiểu vì sao bé gái này lại trở thành một đứa trẻ lang thang, cô bé là sát tinh, đi đến đâu cũng nguy hiểm, đứa nhỏ không có năng lực khống chế lệ quỷ, dẫn tới tình hình hơi mất khống chế như giờ.”
Dương Gian nói: "Tất cả chỉ là phân tích của tôi, sau khi tiếp xúc mới biết được tình huống như thế nào.”
"Bây giờ phải tìm cô bé đó trước.”
Nói xong, hắn đứng dậy và đi đến cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn của văn phòng.
Quan sát từ một nơi cao.
Ánh mắt của hắn bao quát mọi thứ trong thành phố này.
Sau một phút.
Hắn mở quỷ nhãn ra.
Ba con mắt quỷ chồng lên nhau, ba tầng quỷ vực bao trùm bên ngoài.
Quỷ vực mở ra, lấy cao ốc này làm trung tâm trải ra bốn phía.