Bước chân vào giới linh dị, tiếp xúc với lệ quỷ, rất nhiều chuyện không phải do bản thân hắn có thể quyết định.
Dương Gian có thể ở đây ngày hôm nay không phải vì hắn có kế hoạch tốt, mà vì hầu hết thời gian hắn phải lăn lộn giữa sự sống và cái chết.
Rời khỏi nơi để bức tượng phong ấn lão Tần, Thẩm Lương, Tần Mị Nhu và Dương Gian nhanh chân tới phòng họp.
Bên trong phòng họp, không có quá nhiều người.
Chỉ có năm người.
Có hai người Dương Gian không biết, nhưng nhìn thấy đối phương mặc âu phục nghiêm túc ngồi đợi, có thể họ là quản lý ở tổng bộ. Còn lại ba người, một người là phó bộ trưởng Tào Duyên Hoa, một người là Vương Tiểu Minh, còn có một người là Lý Quân.
Sau một thời gian không gặp, Vương Tiểu Minh đã thay đổi rất nhiều.
Hắn ta đã cạo sạch tóc, khuôn mặt gầy gò, làn da hơi tái nhợt, giống như đang bị bệnh nặng.
Lý Quân vẫn như vậy, khiến người ta cảm thấy giả tạo, như người 3D trong thế giới thực, bởi vì hắn là do quỷ trang A Hồng vẽ ra, thực sự không phải người thật.
“Thật không ngờ, đều là người quen.”
Vừa vào Dương Gian đã lên tiếng chào.
“Dương Gian.”
Lý Quân khẽ gật đầu, hắn cũng đeo kính đen, nhưng dưới lớp kính râm đó lại là hai ngọn lửa ma trơi, có một mùi khét lẹt thoang thoảng bốc lên, như một xác chết đang bị đốt cháy.
“Thành phố Đại Đông có tiến triển gì không? Phía bên Trần Kiều Dung có tin tức gì mới chưa?”
Dương Gian trực tiếp hỏi.
“Tôi đang điều tra vấn đề này, có manh mối, nhưng tôi bận lắm, không chỉ để ý đến chuyện đó được, dù sao chuyện đại cục vẫn quan trọng hơn.” Lý Quân nói
Một người có năng lực như hắn chắc chắn phải xử lý sự kiện linh dị nên mới bỏ dở cuộc điều tra người kia.
“Cũng đúng, tôi gần đây cũng rất bận, không có thời gian đi bắt tên kia.”
Dương Gian nói xong, vừa nhìn Vương Tiểu Minh: “Tình trạng của anh không tốt chút nào, với kinh nghiệm theo nghề thuốc bao nhiêu năm nay, tôi thấy anh tới giai đoạn ung thư thời kì cuối, với kĩ thuật y tế bây giờ chỉ có thể kéo dài mạng sống của anh, chứ không thể chữa khỏi bệnh cho anh.”
“Tôi có thể trị hết cho anh, anh cho tôi một cây nến quỷ, tôi giúp anh khỏe lại.”
Không thể chữa bằng cách bình thường, đương nhiên có thể chữa bằng lực lượng linh dị.
Vẻ mặt Vương Tiểu Minh bình tĩnh, không chút dao động: “Trong quá trình nghiên cứu tiếp xúc với một số chất phóng xạ là chuyện bình thường. Tôi cũng không ngạc nhiên lắm khi biết mình bị ung thư, tôi muốn là dùng lực lượng linh dị để chữa khỏi bệnh từ lâu, không cần chờ tới bây giờ đâu.”
“Vậy anh muốn chết sao?”
Dương Gian híp mắt lại.
“Không thể nói như vậy, tôi chỉ làm những gì tôi nên làm trong quãng đời hữu hạn của mình. Chỉ cần tôi còn sống thì tôi vẫn làm việc hết mình, cái chết không phải kết thúc, mà là nghỉ ngơi.”
Vương Tiểu Minh nói.
Dương Gian nói: “Tôi hiểu.”
Rõ ràng Vương Tiểu Minh không muốn chết, cũng không thiết tha với cuộc sống, hắn quá mệt mỏi với tình trạng này nên mới đẩy thân thể tới cực hạn, chờ đợi ngày giải thoát cuối cùng trong cuộc đời hắn.
“Thời gian chào hỏi kết thúc ở đây, chúng ta nói về công việc nào.”
Lúc này Tào Duyên Hoa gõ đĩa thu hút sự chú ý của mọi người, bày ra tư thế uy nghiêm của phó bộ trưởng.
Dương Gian nói: “Không vội, bàn chuyện nợ lần trước đã, Tào Dương đâu? Anh ta mượn cây kéo quỷ lâu vậy rồi, sao vẫn chưa trả lại cho tôi.”
“Dương Gian, đây chính xác là điều chúng ta sẽ nói hôm nay.”
Tào Duyên Hoa nói.
Vương Tiểu Minh giơ tay lên, ra hiệu: “Phó bộ trưởng. Để tôi nói cho.”
Tào Duyên Hoa nhìn thoáng qua, nhẹ gật đầu.
“Chuyện này cũng không phức tạp lắm, Tào Dương đã mất tích trong sự kiện Hồ quỷ đợt trước.”
Vương Tiểu Minh nói: “Hơn nữa, qua điều tra và xác minh, cộng thêm tin tức do Tào Dương gửi tới trước khi mất tích, cùng với việc đội trưởng Ngân Tử cũng đã mất tích trong sự kiện Hồ quỷ, khiến sự kiện Hồ quỷ đã thăng cấp.”
“Vài ngày trước, Hồ quỷ được xác định là một sự kiện linh dị cấp S.”
Dương Gian nghe thấy lời này, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm túc: “Hai đội trưởng mất tích trong một sự kiện linh dị? Anh không đùa với tôi chứ.”
“Anh cảm thấy tôi nói đùa với anh sao?”
Vương Tiểu Minh nói: “Nếu chuyện này không xử lý được, có lẽ sự kiện Hồ quỷ sẽ được xác định là một sự kiện linh dị cấp SS.”
“Vì thế tóm gọn lại, anh có chiếc đinh quan tài, có năng lực giải quyết triệt để phối hợp với quỷ vực có khả năng xoay chuyển tình thế của anh. Bên tổng bộ đã quyết định anh sẽ hành động lần này, tổng bộ sẽ hỗ trợ anh hết mức.”
Nói xong hắn ra hiệu.
Một nhân viên công tác mặc âu phục lấy một vali từ dưới bàn lên.
Chiếc vali được mở ra, bên trong là mười ngọn nến quỷ xếp ngay ngắn.
“Đây là thông tin về vật phẩm linh dị của tổng bộ, anh có thể điều động nó.”
Hắn nói xong, rồi đưa một tệp tài liệu tới trước mặt Dương Gian.
“Mười ngọn nến quỷ, tùy ý điều động vật phẩm linh dị.. Lúc giải quyết sự kiện quỷ chết đói và quỷ họa bên tổng bộ cũng không ra tay hào phóng như thế.”
Dương Gian bắt đầu suy ngẫm, hắn cảm nhận được sự quyết tâm của tổng bộ, cũng hiểu được sự kinh khủng của sự kiện Hồ quỷ.