Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2489 - Chương 2489: Chìm

Chương 2489: Chìm

"Nếu tiếp tục chìm trong quỷ hồ, thân thể bằng giấy của mình sẽ tán loạn như lúc trước, nhưng mình nhớ sau khi cơ thể chìm xuống sẽ có một cơ hội nổi lên lần nữa."

Liễu Tam không hề từ bỏ, trong đầu suy nghĩ đối sách.

"Nếu như mình muốn thoát khỏi nơi này thì phải nắm lấy cơ hội đó, chiếc thuyền giấy nổi lên trên mặt nước là một cơ hội. Đó là vật phẩm linh dị mà Dương Gian lấy trong con phố quỷ, chắc chắn có quan hệ với tiệm ghim giấy.”

Hắn rất tỉnh táo.

Theo dõi mọi thông tin xung quanh, tìm kiếm một cơ hội phù hợp.

Liễu Tam thậm chí còn tranh thủ liếc mắt nhìn Dương Gian phía dưới.

"Anh ta bị làm sao vậy, từ lúc bắt đầu đến bây giờ không nói năng lời nào. Thậm chí cũng không nhúc nhích một chút nào, chuyện này không phù hợp với tác phong của anh ta, chẳng lẽ Dương Gian thật sự xảy ra vấn đề?"

"Trong thời điểm mấu chốt này, vận khí của anh ta lại bết bát đến vậy. Nhưng cũng không liên quan đến mình nữa."

Liễu Tam hướng ánh mắt lên trên.

Hắn loại bỏ Dương Gian ra khỏi tính toán tiếp theo của hắn.

Mọi người vẫn tiếp tục chìm xuống.

Đã đến nơi có mức nước rất sâu, mực nước này có không ít xác chết. Số xác chết này không còn nguyên vẹn, đều là người thường chết trong quỷ hồ. Số lượng rất nhiều, như một bầy xác chết trôi lềnh bềnh, làn da sưng phù cùng đôi mắt trống rỗng trắng bệch làm người ta phải nổi gai ốc.

Ngự quỷ nhân đương nhiên không thể dừng lại nơi này, họ tiếp tục chìm xuống.

Ngay lúc này, tấm da của Liễu Tam tróc ra từng mảng, bay tả tơi. Đương nhiên đây không phải là da người, mà là tấm da bằng giấy, mỗi một mảnh giấy như da thịt của con người, không thể phân biệt được, nhưng dưới tác dụng kìm hãm của hồ nước, nó như mất đi linh dị duy trì, dần dần tróc ra.

Giấy vàng bong ra từng mảng.

Một Liễu Tam khác xuất hiện, người nay mới khiến người ta cảm thấy là một con người chân thực, chứ không giống như người giấy nữa.

Cứ như Liễu Tam đang giấu mình dưới lớp giấy vậy.

Nhưng không ai dám khẳng định.

"Ngay bây giờ."

Liễu Tam cảm thấy cơ thể mình khôi phục hành động.

Hắn ngẩng đầu rồi dốc sức bơi lên phía trên.

"Cơ hội chỉ có một lần, vị trí nổi lên mặt nước rất quan trọng."

Liễu Tam nhìn chòng chọc vào một vị trí trên mặt hồ.

Vị trí kia.

Một con thuyền giấy đang phiêu đãng, chập chờn trên mặt nước.

Như chiếc phao cứu sinh của người sắp chết chìm.

Liễu Tam bơi lên với tốc độ rất nhanh.

Hắn không phải người sống, không cần hô hấp, không lo lắng vì hết không khí mà đuối nước, vì thế hành động lần này của hắn rất chuẩn xác.

"Thằng nhãi kia thực sự có cách rời khỏi nơi này."

Dương Gian nhìn thấy trọn vẹn hành động của đối phương, hắn không thể cử động, nhưng vẫn có thể nhìn, có thể nghe thấy.

Nhìn thấy Liễu Tam thoát khỏi nơi này, hắn đương nhiên không có hờn giận gì.

Đợt hành động này đã thất bại, dùng mọi cách để thoát khỏi nơi này là chuyện đương nhiên.

"Giờ người gặp nguy hiểm nhất chính là A Hồng. Cô ấy chỉ là một ngự quỷ nhân, chìm vào trong nước quá sâu, khiến quỷ trong cơ thể bị áp chế. Quan trọng hơn, cô vừa chết ở đây, Lý Quân cũng chôn xác ở nơi này, khiến một loạt dây chuyền phản ứng xảy ra."

"Hiện tại mình không thể cử động, quan tâm người khác cũng không ích gì, quan tâm bản thân mình chút thì hơn."

Dương Gian cố gắng cử động cơ thể.

Nhưng vẫn không thể làm nên chuyện gì.

Thân thể của hắn từ đầu đến giờ rơi vào cảm giác chết lặng, ngay cả quỷ ảnh của hắn cũng bị giam giữ trong cơ thể, không thể nào hoạt động.

Chuyện này không phải do hắn rơi vào trong quỷ hồ, nó đã xảy ra từ trước.

Hắn vẫn tiếp tục chìm xuống.

Rời khỏi tầng xác chết thứ nhất, thì đến tầng tiếp theo, phần này chỉ có một số thi thể đang trôi nổi, là thi thể của ngự quỷ nhân, người phụ trách thành phố Trung Châu cũng xuất hiện ở nơi này.

Vậy mà Dương Gian vẫn chưa dừng lại ở tầng này.

Hắn đang chìm xuống.

Càng chìm xuống dưới, nước càng lạnh, xung quanh tối mờ mịt không có một tia sáng nào chiếu được xuống dưới.

Lý Quân chìm xuống dưới nơi này như Dương Gian, hắn đang ở gần đó, ma trơi vẫn cháy, dù đang trong tình trạng chập chờn sắp tắt nhưng nó vẫn tỏa ra ánh hào quang giống như ngọn đèn soi sáng nơi này.

Lý Quân đã dừng ở đây, hắn không chìm xuống nữa.

Hiện giờ Dương Gian đang quan sát xung quanh.

Nơi này không còn ngự quỷ nhân nữa, mà đa số là lệ quỷ, Dương Gian có thể nhìn thấy rất nhiều thi thể kì lạ. Những thi thể này…còn nguyên vẹn không khác gì mới chết, cơ thể vẫn còn nguyên màu da của người sống, không trắng bệch như lệ quỷ tầng trên. Nhìn những thi thể này chẳng khác gì đang rơi vào giấc ngủ say.

"Chìm xuống càng sâu, lực lượng linh dị càng đáng sợ, Lý Quân dừng lại nơi này có nghĩa quỷ hồ đã phán định hắn không khác gì lệ quỷ."

Dương Gian hiểu rõ.

"Chờ một chút, đó là…"

Chợt.

Hắn thấy một thi thể quen thuộc.

Nói quen, vì hắn nhìn thấy quần áo của cái xác đó rất quen.

Bình Luận (0)
Comment