Ông chủ Lưu chuyển chủ đề:
"Chỉ có ba chúng ta?"
"Còn một người nữa."
Ông già một mắt nói thêm.
Ông vừa mới nói xong, thì có một người đàn ông không có mặt với thân hình cao lớn không rõ xuất hiện từ bao giờ đi ra từ khu đá cao ven đường.
Hắn từng bước đi về phía này, không thể nói chuyện, chỉ khoa tay múa chân viết lên trên không:
"Tôi tới rồi."
"Nửa ngày mới có bốn người đến, nếu mười lăm năm trước, tùy tiện cũng lôi ra được hai mươi mấy người. Quả nhiên mấy thằng đàn ông trên trấn đã chết hết, lúc trước tôi không nên gả đến nơi này, hại cả đời mang cái danh quả phụ."
Giọng nói của người phụ nữ vẫn cay nghiệt như cũ.
"Đi thôi."
Người đàn ông một mắt lạnh lùng nói.
Dường như hắn có địa vị không thấp, vừa nói đã quyết định.
Hắn đã lên tiếng nên người phụ nữ kia dù không tình nguyện nhưng vẫn thành thật đi phía sau.
Bốn người cùng đi đến một phương hướng.
Nơi họ muốn đi chính là ngoại ô thành phố Trung Châu, nơi đó chính là vị trí quỷ hồ tương ứng với hiện thực.
Lúc trước chỗ đó không có gì, chỉ là một mảnh đất hoang mọc đầy cỏ dại.
Nhưng bây giờm, một hồ nước hiện lên, ngày càng rõ, khu vực xung quanh cũng dần ẩm ướt.
…
“Đây chính là quỷ hồ?”
Phùng Toàn bước ra từ trong làn sương mù dày đặc, hắn đã đến ngoại ô thành phố Trung Châu. Dù thuộc khu vực ngoại ô nhưng nơi này không hề hoang vu không bóng người, xung quanh vẫn có vài tiểu khu và biệt thự mới xây, chỉ có điều nhà nào nhà đó tối như bưng, không có ai sinh sống.
Nhưng không khí chỗ này lại cực kì ẩm ướt.
Bị sự âm u lạnh lẽo bao trùm, hồ nước dần hiện ra như ảo ảnh biến thành hiện thực.
Đây là một loại linh dị xâm lấn.
Mà tốc độ xâm lấn rất nhanh, nếu không có có gì đặc biệt, nước hồ lạnh lẽo này sẽ hoàn toàn xâm nhập vào hiện thực.
Không ai biết khi khu vực quỷ hồ này xâm nhập sẽ gây ra vấn đề gì.
“Xong rồi.”
Phùng Toàn đổi sắc mặt khi thấy cảnh này.
Kinh nghiệm từng trải nói với hắn, sự xuất hiện của quỷ hồ chứng tỏ hành động của nhóm Dương Gian không hề thuận lợi, thậm chí đã bị cản trở, nếu không quỷ hồ không thể xuất hiện ở nơi này.
Phùng Toàn suy đoán không sai.
Hành động thật sự đã thất bại.
Các đội trưởng cũng không có kết cục tốt, Thẩm Lâm bị lệ quỷ xâm nhập, hiện tại đang bị mất phương hướng trong ký ức, Lý Quân rơi xuống quỷ hồ, lớp trang điểm quỷ cũng bị tan chảy, mất đi ý thức, mặc dù Liễu Tam còn sống nhưng cũng chỉ là miễn cưỡng tự bảo vệ bản thân, thậm chí ngay cả Dương Gian…
Không.
Dương Gian là ngoại lệ, hắn sẽ không thất bại.
Lúc này, Dương Gian đang chìm xuống đáy hồ, mắt quỷ rải rác khắp cơ thể hắn đột nhiên mở ra. Trong bóng tối chúng toả ra thứ ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt như lệ quỷ đang thăm dò bốn phương tám hướng, thu hết tất cả mọi thứ xung quanh vào tầm mắt.
Đúng lúc này, thân thể bị xâm nhập không thể động đậy được của hắn bỗng khôi phục lại hành động.
Một vài ảnh hưởng và gông cùm xiềng xích đã biến mất.
“Mình, hồi phục rồi?”
Sau một thời gian chờ đợi ngắn, loại cảm giác khó chịu lạnh lẽo và cứng đờ trên cơ thể Dương Gian đã hoàn toàn biến mất.
Không những hành động bây giờ không phải chịu bất kỳ sự ảnh hưởng nào, ngược lại hắn còn cảm thấy ở dưới nước khiến cơ thể cảm thấy thoải mái hơn ở trên bờ, dường như hắn đã dung hoà thành một thể với nước hồ này.
“Đây là ảo ảnh, hay là một loại thay đổi nào đó mà mình không thể nói thành lời?”
Dương Gian cũng cảm nhận được sự nghi hoặc, hắn không biết bản thân hiện tại đang bị linh dị trong quỷ hồ xâm nhập, hay khi bản thân không hay biết đã hấp thụ một phần linh dị trong quỷ hồ.
Tóm lại, cảm giác hiện tại của hắn vô cùng khác thường.
Dưới sự kích thích của sự tò mò nào đó, Dương Gian tuỳ tiện phất tay một cái.
Một cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi đã xuất hiện.
Nước hồ bỗng tách ra hai bên trước giờ không có cách nào đóng lại.
“Đây không phải là ảo ảnh, không ngờ mình lại có thể khống chế quỷ hồ.”
Dương Gian thấy thế thì càng cảm thấy kinh ngạc hơn, tại sao hắn bỗng liên kết với quỷ hồ rồi, rõ ràng trước kia hắn còn bị quỷ hồ tra tấn đến tuyệt vọng, tại sao trong chớp mắt cục diện đã lật ngược.
“Bây giờ không phải lúc để dừng lại, việc quan trọng nhất bây giờ là xử lý đám quỷ trong quỷ hồ.”
Hắn quyết định suy nghĩ sau, bây giờ Dương Gian chỉ biết, hắn đã hồi phục, áp chế của quỷ hồ với hắn đã mất đi hiệu quả, thậm chí Dương Gian còn có thể sử dụng sức mạnh của linh dị trong nước.
Dương Gian không thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy được.
Không nói hai lời, hắn nhanh chóng bơi về phía chiếc quan tài màu đen cách đó không xa, thay vì nói là bơi thì chi bằng nói là nước hồ đang đẩy hắn về phía trước, không ngờ bản thân hắn còn có thể tuỳ ý bơi trong quỷ hồ.
“Đạp! Đạp!”
Một tiếng đáp đất nặng nề vang lên, Dương Gian đáp xuống phía trên chiếc quan tài màu đen, hai chân hắn giẫm lên nắp quan tài, trong tay cầm một chiếc giáo dài đã bị xé toạc.