Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2573 - Chương 2573: Rời Đi

Chương 2573: Rời Đi

“Tôi biết cậu có thể chịu đựng nhưng một mình cậu không thể hoàn thành.”

Liễu Tam nói:

“Dương Gian đã rút lui. Chúng ta mà chôn ở chỗ này thì đúng là quá ngu ngốc.”

Thiếu một đội trưởng hàng đầu như Dương Gian.

Cả đoàn có thể bị giết hết nếu đối kháng với loại sự kiện linh dị này.

"Được rồi, dừng ở đây đi, cứ để thành phố này biến mất như vậy."

Tào Dương ra hiệu cho họ, không muốn gây ra tranh chấp.

Liễu Tam không phải nhiều lời nữa.

Mặc dù cách tiếp cận của Lý Quân không ổn nhưng đó chỉ do trách nhiệm của hắn, hắn không thực sự muốn gây rắc rối cho mọi người và hắn không muốn chăm chú vào vấn đề này.

“Mọi người chơi xong rồi à?”

Bỗng nhiên thanh âm của Dương Gian vang lên, hắn xuất hiện ở bãi đất trống cách đó không xa, bình tĩnh nhìn những người này rút khỏi thành phố dần biến mất kia.

"Đừng nghĩ rằng một vài đội trưởng có thể làm bất cứ điều gì họ muốn. Người thời dân quốc cũng không thể hoàn toàn đối phó với các sự kiện linh dị, chỉ dựa vào chúng ta? Hơn nữa giới hạn hợp tác của tôi và các người chỉ là quỷ hồ, Tôi sẽ không nhúng tay vào chuyện không thuộc về mình. Tôi chịu trách nhiệm về những sự việc linh dị thôi, vì vậy nếu thực sự xảy ra chuyện, tôi sẽ chỉ nhìn các người chết mà không làm gì đâu."

Hắn cảnh cáo, nói rõ thái độ và lập trường của mình.

Dù sao đội trưởng như hắn chỉ có danh mà thôi, thực tế cũng không phải người thuộc tổng bộ.

"Tính tình của cậu vẫn thế."

Lý Quân nói.

Hắn biết tính cách của Dương Gian, cũng không tức giận.

Dương Gian nói:

"Hôm nay là ngày thứ hai, nếu như ngày mai phong tỏa của quỷ hồ vẫn bình thường thì tôi sẽ quay lại thành phố Đại Xương, đến lúc đó các người muốn thế nào thì làm thế đó, đừng liên lụy đến tôi là được."

Mấy người kia không nói gì.

Lời này của Dương Gian nghe có vẻ tuyệt tình nhưng cũng có lý, vì đó là ước định của hắn và tổng bộ.

"Hôm nay vẫn không có vấn đề gì, dựa theo ước định thì bây giờ tôi sẽ đi."

Dương Gian mở miệng nói.

Lúc này hắn đang đứng trên một con đường cao tốc trống trải, nói với Lý Quân, Tào Dương và những người khác, chuẩn bị rời khỏi đây.

Thời gian ba ngày nhanh chóng kết thúc. Những quan sát trong vài ngày qua đủ để chứng minh kế hoạch phong tỏa quỷ hồ của Dương Gian đã thành công. Quỷ hồ chỉ nhấn chìm thành phố Trung Châu, ảnh hưởng đến nơi gần đó vài chục km chứ không lan rộng ra.

Nơi duy nhất bị liên lụy là cổ trấn Thái Bình.

Nhưng mà cổ trấn bị nhấn chìm cũng là chuyện tốt, dù sao nơi này quá đặc biệt, thà rằng bị nhấn chìm trong quỷ hồ còn hơn ở lại trên thế giới này.

"Đúng vậy, tôi cũng nên đi. Lần này tôi biến mất lâu như vậy, nhiều người cho rằng tôi đã chết, trong tay tôi còn có rất nhiều chuyện phiền phức."

Tào Dương nói:

"Kế hoạch phong tỏa quỷ hồ đã thành công, mọi người nên giải tán thôi."

"Vấn đề quỷ hồ vẫn chưa kết thúc. Quỷ ở ngay trên thuyền gỗ trong hồ. Nếu có cơ hội trong tương lai, chúng ta vẫn có thể liên thủ."

Lý Quân nghiêm túc nói.

Liễu Tam tươi cười một cách quái dị:

"Vậy có nghĩa là chúng ta phải sống cho đến lúc đó, hơn nữa hành động lần này cũng không tính thành công, đừng quên đến bây giờ đội trưởng Thẩm Lâm vẫn đang mất tích. Sau một thời gian nếu không có tin tức gì về hắn, chỉ sợ là hắn đã chết..."

"Chết một đội trưởng, mất một người phụ trách của thành phố Trung Châu đã coi như là cái giá thấp nhất, nếu không có Dương Gian, chúng ta chắc chắn sẽ bị giết chết hết, chờ báo cáo hành động của chúng ta được công bố, cậu cho rằng khi tổng bộ có được phần báo cáo này, còn có đội trưởng nào nguyện ý tham gia?"

Phùng Toàn và A Hồng ở bên cạnh nhìn về phía hắn.

Hoàn toàn chính xác.

Sự kiện quỷ hồ này làm cho người ta cảm thấy hồi hộp, một khi có báo cáo hành động thì không đội trưởng nào muốn đến đây chịu chết cả.

Vì vậy, dù tổng bộ có muốn thì cũng chỉ sợ không quy tụ nhiều người tham gia như vậy.

"Mặc dù sự kiện linh dị rất khủng khiếp nhưng chúng ta cũng đang trưởng thành và hoàn thiện hơn. Miễn là chúng ta còn sống, mọi thứ không thành vấn đề."

Lý Quân nói.

"Đó là lý do tại sao tôi nói chúng ta phải sống đến lúc đó, có lẽ lần sau gặp mặt sẽ không còn mấy người. Lý Quân, đừng nói những điều tốt đẹp, cậu nghĩ kỹ đi, khi chúng ta tham gia hội nghị đổi trưởng của tổng bộ, còn có bao nhiêu ngự quỷ nhân chứ?"

"Tỷ lệ tử vong của nhóm người đứng đầu đã cao như vậy, huống chi là những người khác."

Liễu Tam lắc đầu:

"Được rồi. Hiện tại nói mấy cái này cũng chẳng có ý nghĩa gì, tôi cũng đi đây. Dương Gian, lần này tôi phải cảm ơn cậu, không có cậu thì tôi cũng không giữ được mạng, nhưng tôi cũng không nói nhiều lời khách sáo, về sau có chuyện ì thì cậu cứ nói một tiếng với tôi, giúp được thì tôi nhất định sẽ giúp. Với tôi thì cậu dễ nói chuyện hơn tổng bộ."

Bình Luận (0)
Comment