“Dương Gian đang thả chó ra đi tìm chúng ta, bây giờ trong toà thành đã không còn an toàn nữa, khắp nơi đều là quỷ cẩu, một khi chúng ta lộ diện đều sẽ phải chết, bây giờ chỉ còn một cách duy nhất chính là rời khỏi thế giới ác mộng, chỉ khi rời khỏi cái nơi quỷ quái này chúng ta mới có thể thoát khỏi sự tấn công của quỷ cẩu."
“Mấy con chó của Dương Gian có hung hăng cỡ nào đi nữa cũng chỉ có thể ở trong mộng mà chèn ép người thường như chúng ta, một khi trở lại hiện thực, chúng ta có được lực lượng linh dị, còn phải sợ mấy con chó này sao?"
Lưu Hoà phân tích tình hình một lát cũng cảm thấy biện pháp tốt nhất là rời khỏi nơi này.
"Anh nói đúng, bây giờ chỉ còn cách rời khỏi nơi này, nếu còn tiếp tục đợi, chúng ta sẽ chết mất."
Lúc này Lạc Thắng vùng vẫy đứng lên, hắn nói: “Nghỉ ngơi cũng ổn rồi, chúng ta phải tiếp tục chạy trốn, không thể để Dương Gian có thời gian tìm kiếm, Kelly, mau đưa một cánh cửa đến, để chúng tôi đến nơi an toàn."
Hắn vừa dứt lời.
Ngay trên mặt tường bên cạnh xuất hiện một cánh cửa.
Cửa phòng mở ra, bên trong là một hội trường, chính là hội trường lúc trước mà bọn hắn đợi, đi một vòng bên trong toà thành, không ngờ rằng lại quay về nơi này.
"Tại sao lại dẫn chúng ta tới hội trường, lúc này chúng tôi không nên gặp cô ở đây, sẽ dẫn đám quỷ cẩu đến mất."
Lạc Thắng nói.
Người phụ nữ ngoại quốc gọi là Kelly kia vẫn ngồi trước bàn hội nghị như trước, cô ta nói: “Đã không còn nơi nào an toàn nữa, bên trong toà thành nơi nơi đều là bóng dáng của đám quỷ cẩu kia, thế nhưng, trước mắt bọn chúng vẫn không thể tìm được đến đây, tạm thời an toàn"
“Ý của cô là chúng ta chỉ có thể ngây ngốc ở chỗ này ư?"
Sắc mặt Lưu Hoà hơi thay đổi.
Không ngờ là tình trạng đã nghiêm trọng đến mức này, cả toà thành lớn như thế mà không có được nơi nào an toàn.
Mới qua bao lâu đâu mà lũ quỷ cẩu đã chiếm lĩnh toàn bộ nơi này.
"Không thể để Dương Gian tìm được nơi này, nếu không cô cũng sẽ bị quỷ cẩu cắn chết, đến khi đó, cô vừa chết, thế giới ác mộng cũng mất khống chế, mất mát của chúng ta là quá lớn"
Lạc Thắng nói.
Hoá ra người phụ nữ nước ngoài tên là Kelly này mới là người khống chế thế giới ác mộng.
Chỉ là khả năng khống chế của cô ta cũng không phải hoàn mỹ, vẫn còn nhiều chỗ thiếu sót, dẫn đến cô ta chỉ có thể luôn ở trong toà thành của thế giới ác mộng, cô ta ở thực tại không thể thức tỉnh được, mà nguyên nhân dẫn đến chuyện này là do cô ta không hoàn toàn khống chế được lệ quỷ trong thế giới ác mộng.
"Quá muộn rồi, toàn bộ quỷ cẩu do Dương Gian khống chế đều đang chạy về hướng này, hắn quá thông minh, từng bước kiểm soát toàn thành, thu hẹp phạm vi tìm kiếm lại, tôi có thể thay được được bố cục của toàn thành nhưng lại không thể thay đổi được độ lớn nhỏ của toà thành, cho nên bị tìm thấy cũng chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi."
Kelly nói.
"Vậy bây giờ nên làm cái gì đây?"
Sắc mặt Lưu Hoà chợt biến.
Kelly nói: “Bây giờ tôi có thể đưa mấy người rời khỏi nơi này, sau đó tôi lại tìm chỗ trốn mới, cố gắng để không bị phát hiện, đợi các người nghĩ được biện pháp đối phó với đám quỷ cẩu trong toàn thành này thì trở về, đây là cách tốt nhất rồi, mấy người thấy sao?"
Lạc Thắng nói: “Trước mắt đây là cách tốt nhất rồi, dù sao cô cũng đã bị vây khốn trong thế giới ác mộng này, đúng là không có cách nào rời khỏi nơi này, nếu không chúng ta có thể cùng nhau rời khỏi nơi này, sống sót an toàn"
Khi đang nói chuyện thì gần hội trường lại vang lên tiếng chó sủa, hơn nữa âm lượng lại ngày càng tăng lên, dường như bọn chúng đã tìm được khu vực này chỉ là chưa biết được vị trí cụ thể của hội trường thôi.
"Mấy người đi trước đi, đừng tiếp tục ở lại nơi này nữa."
Kelly lập tức lên tiếng.
"Được."
Hai người Lưu Hoà và Lạc Thắng cũng không dám trì hoãn, họ bị chó cắn đến sợ rồi, bây giờ trong lòng vẫn còn hoảng, cho nên hận không thể lập tức rời khỏi cái thế giới ác mộng này.
Họ đi tới trước mặt Kelly, duỗi tay khoác lên bả vai cô ta.
"Kelly, nhất định không được để Dương Gian tìm được, trốn đến nơi nào đó an toàn, chờ chúng tôi nghĩ biện pháp tới xử lý tên Dương Gian này"
Một giây sau.
Bóng dáng của họ dần trở nên mơ hồ, trong nháy mắt đã biến mất khỏi hội trường.
Kelly là khởi nguồn của thế giới ác mộng, chỉ có tiếp xúc với cô ta mới có thể rời khỏi nơi này, nếu không họ cũng chỉ có thể bị vây ở đây mà không thể nào rời đi.
Sau khi hai người biến mất.
Nơi này chỉ còn lại người phụ nữ ngoại quốc tên Kelly kia.
Nhưng thực ra cô ta rất bình tĩnh, không hề bị doạ sợ bởi tiếng chó sủa ở xung quanh.
Chỉ là cô ta cũng phải chuẩn bị một chút, phải nghĩ cách thoát khỏi đám quỷ cẩu này, bởi vì cô ta cũng không muốn phải chết trong thế giới ác mộng này.
Bên trong đường hành lang trống trải, Dương Gian bước nhanh về phía trước.
Bên cạnh hắn còn có thêm mấy con quỷ cẩu đi cùng, mà đám quỷ cẩu này giống như những vệ sĩ trung thành đảm bảo sự an toàn của hắn trong thế giới ác mộng này.
"Cũng chỉ còn nơi này là chưa tìm kiếm."
Dương Gian nhìn chằm chằm vào vách tường trước mặt, im lặng không nói.