Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2646 - Chương 2646: Chạy Không Thoát

Chương 2646: Chạy Không Thoát

Đây là một ngõ cụt, nhưng bố cục của toà thành này có thể bị thay đổi, nơi không có đường cũng có thể xuất hiện đường, nơi không có cửa cũng có thể xuất hiện cửa.

"Đối phương đã ảnh hưởng đến bố cục của nơi này, phong toả tất cả đường đi, "Đối phương ảnh hưởng bố cục của nơi này, phong tỏa tất cả đường, để cho tất cả những đường thông đến đây đều biến thành đường cụt, nhưng càng làm vậy càng chứng tỏ nơi này có vấn đề."

Dương Gian nhìn thoáng qua một con quỷ cẩu bên cạnh sau đó ra lệnh: “Phá vỡ mặt tường này."

Con quỷ cẩu không hề do dự, lập tức thúc vào bức tường trước mắt.

"Ầm!"

Một tiếng va chạm đầy nặng nề vang lên, vách tường trước mắt chịu một cú thúc này mà rung lắc dữ dội, đá trên tường đã tróc ra mấy viên, mà con quỷ cấu lại chẳng hề hấn gì, sau khi lắc lư thân mình, nó lại tiếp tục đứng dậy.

"Tiếp tục."

Dương Gian nói.

Con quỷ cẩu vẫn tiếp tục thúc vào vách tường trước mặt.

Vách tường chặn lối đi rất nhanh đã mất kiên cố, căn bản cũng không vững chãi như trong tưởng tượng, dường như nó có thể sập xuống bất cứ lúc nào.

Dương Gian hiểu rõ, thoạt nhìn quỷ cẩu như đang thúc vào tường, thực tế lại là một dạng xâm lấn linh dị.

Toà thành này là do linh dị ác mộng chiếu ra, cho nên vách tường cũng không phải là tường thật, mà thực chất là một loại hiện tượng linh dị.

Quỷ cẩu chính là đang đẩy lùi loại hiện tượng linh dị này, giảm bớt ảnh hưởng của thế giới ác mộng.

Chỉ cần Dương Gian hạ lệnh, thậm chí quỷ cẩu còn có thể cắn mấy viên gạch xuống một cách dễ dàng.

Nhưng cũng chỉ có quỷ cẩu mới làm được, những người khác đều không được.

Bởi vì quỷ cẩu có được lực lượng linh dị, những người khác đều là người thường, không thể đối đầu với thế giới ác mộng.

Tiếng va chạm nặng nề vang vang, chẳng bao lâu, vách tường liền sụp đổ.

Phía sau bức tường, hội trường rộng rãi bày ra trước mắt.

Trong thế giới ác mộng, Dương Gian đưa một đàn quỷ cẩu đến nơi cuối cùng của tòa lâu đài.

Đây là một hội trường rộng rãi, trang hoàng tinh tế hơn so với những nơi khác.

Hai bên bày hàng loạt vũ khí.

Chúng là vũ khí lạnh, đao, kiếm, thương, khiến...

"Không có người ở đây sao?"

Dương Gian liếc nhìn xung quanh một vòng, trống rỗng, không có ai ở đây cả.

Nhưng theo tình hình trước mắt, hắn chắc chắn có người ở đây bởi vì ở đây vẫn còn sót lại một vài giọt máu chưa khô.

Những vết máu này có lẽ là của đám người Lạc Thắng.

"Mình đã tìm qua tất cả những nơi khác trong lâu đài.

Đây là nơi cuối cùng.

Nếu không có ai thì chỉ còn một khả năng là họ đã thoát khỏi thế giới ác mộng rồi."

“Nếu vậy thì không dễ giết họ đâu."

Dương Gian bước vào sảnh, hắn đang quan sát xung quanh để xem có thể tìm ra manh mối nào không.

Quỷ cẩu cũng vậy, đánh hơi, cố gắng truy tìm kẻ thù.

Nhưng trong đại sảnh không có chỗ nào để trốn cả.

Dương Gian chẳng cần phải cố ý đi tìm, nhìn qua một vòng là có thể kết luận được ở đây cũng chẳng có ai cả.

Tuy nhiên, để cẩn thận hơn, hắn đã chọn đợi ở đây một lúc.

Hắn đợi những con chó lục soát lâu đài để xem có tìm được gì không.

Cùng lúc đó, trong một trang viên tư nhân bí mật và rộng lớn ở nước ngoài.

Lưu và Lạc Thắng đã bị đánh thức trong giấc ngủ đêm nay.

Toàn thân họ đổ mồ hôi, tim đập nhanh.

Họ vẫn đang suy nghĩ về những gì đã xảy ra trong thế giới ác mộng vừa rồi.

"Xảy ra chuyện rồi."

Họ lao ra khỏi phòng và tập hợp lại với nhau.

"Chúng ta phải nhanh chóng báo cáo vấn đề này với cấp trên.

Dương Gian sắp chiếm lấy thế giới ác mộng rồi."

Lạc Thắng nói.

Lúc này, trên mặt hắn không còn chút sợ hãi, vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt tê dại, giống như một cái xác không hồn.

Những cảm xúc trước đây chỉ xuất hiện trong thế giới ác mộng.

Sau khi trở về thực tại, họ đều có sức mạnh linh dị trong cơ thể.

Cảm xúc cá nhân bị kìm nén đến mức thấp nhất, sự sợ hãi cũng sẽ giảm theo.

Nhưng dù là như vậy, họ vẫn khó có thể bình tĩnh trong một thời gian ngắn.

Tất cả là do Dương Gian đã đem đến cho họ quá nhiều cú sốc trong thế giới ác mộng.

Đặc biệt là quỷ cẩu trong lâu đài đuổi theo và cắn họ.

Cảnh tượng đó khiến người ta chỉ cần nghĩ thôi cũng cảm thấy tuyệt vọng.

"Trong thế giới ác mộng, Dương Gian này thật đáng sợ.

Chúng ta thật sự nên nghĩ cách đối phó với hắn, Khi có hắn ở đó, kế hoạch của chúng ta sẽ khó thành công"

Vẻ mặt của Lưu rất khó coi, hắn nói.

"Còn tưởng rằng việc kéo Dương Gian vào thế giới ác mộng sẽ khiến hắn trở thành một người bình thường và có thể dễ dàng giết chết hắn.

Nhưng bây giờ xem ra là do chúng ta ngây thơ quá rồi."

Hai người rời khỏi phòng, nhanh chóng đi về phía biệt thự ở giữa trang viên.

Trên đường đi, họ thảo luận về cách đối phó với Dương Gian, cách giải cứu Kelly ra khỏi thế giới ác mộng...

Nhưng khi họ đi ngang qua đài phun nước trước biệt thự, mặt nước đang phẳng lặng đột nhiên trở nên kỳ lạ.

"Hả?"

Lạc Thắng rất cảnh giác, hắn lập tức nhận ra manh mối rồi nhìn về phía hồ bơi.

Nhưng ngay sau đó, một con quỷ cẩu đột nhiên xuất hiện trong hồ bơi.

"Cái gì?"

Lưu cũng phát hiện chuyện này nhưng mới chỉ nhìn qua và còn chưa kịp phản ứng.

Nước trong hồ bơi đột nhiên nổ tung, hình ảnh phản chiếu trong nước đột ngột lao ra khỏi mặt nước.

Đó là một con quỷ cẩu, Lúc này, nó đang lao thẳng tới trước mặt Lạc Thắng, há miệng và cắn vào đầu hắn ta.

Trong nháy mắt, Lạc Thắng bị quỷ cẩu cắn xuyên qua cổ, thân người bay ra ngoài, chỉ còn lại cái đầu bị quỷ cẩu ngậm trong miệng.

Bình Luận (0)
Comment