Nhưng hắn cũng chỉ gặp A Nam có một lần, hơn nữa khi đó hắn chỉ chú ý đến tiếng đàn dương cầm trong căn phòng số 71, cho nên về cơ bản không hề để ý đến diện mạo của cái người tên là A Nam kia."
Thế nhưng Dương Gian lại có ấn tượng rất sâu sắc với cô gái tên là Hương Lan.
Bởi vì Hương lan sẽ chơi đoạn thứ hai trong hộp nhạc bị nguyền rủa.
“Mặc kệ là Hương Lan cũng được, A Nam cũng thế, họ hẳn là phải cùng nhau sống sót, thế nhưng tình cảnh nguy hiểm, họ thoát khỏi phòng dương cầm số 71 cũng không đi về lối thoát của khách sạn Khải Thắng mà lại đi vào vùng sâu hơn, điều này chứng minh khách sạn Caesar không phải là lối vào duy nhất."
“Chỉ là họ từng nói họ bị vây ở đây rất lâu rồi, đang tìm lối ra, điều này mới khiến tôi cảm thấy tò mò."
Dương Gian trở nên trầm ngâm, lúc này lại đang nhớ đến những thông tin vụ vặt.
Đáng tiếc, lần trước lấy rìu bổ củi cũng không rảnh để ý đến hai người kia, chỉ có thể mặc kệ không quan tâm, thế nhưng đến hôm nay lại thấy được cái chết của A Nam trong ký ức của một người khác, chỉ không biết cô gái tên Hương Lan trước đây đã chết hay chưa, nếu vẫn còn sống có lẽ lần này sẽ có cơ hội tìm được cô ấy.
Không biết suy nghĩ trong bao lâu, mãi đến khi Lý Dương và Đồng Thiên đến gần hắn mới hồi phục tinh thần.
"Đội trưởng, đã kiểm tra khắp khách sạn một lượt, có chút phát hiện, nhưng không không phải phát hiện gì quan trọng."
Lý Dương nói: “Mỗi phòng đều đã tra xét, không phát hiện bất kỳ linh dị nào, cũng không phát hiện lệ quỷ"
Đồng Thiến nói: “Chỉ là tìm thấy mấy thi thể đã chết từ rất lâu mà thôi, chắc phải khoảng bốn đến năm năm rồi, nhưng họ có chút kỳ lạ."
“Kỳ lạ thế nào?"
Dương Gian hỏi.
Lý Dương đáp: “Thi thể đều là người bình thường cũng không có điểm gì đặc biệt, điều duy nhất đáng chú ý chính là quần áo của những người này rất đặc biệt, trang phục của họ không giống với phong cách của người hiện đại mà giống như của thập niên tám mươi, chín mươi, thậm chí còn có thập niên sáu mươi bảy mươi nữa, còn có một người mặc trang phục giống như của thời dân quốc.
"Bên trong sự kiện linh dị xuất hiện những người chết đã lâu cũng không phải điều gì kỳ quái, điều này tôi cũng biết, dù sao những người trước đây bị cuốn vào trong sự kiện linh dị chết đi cũng không ít, lực lượng linh dị sẽ bảo tồn những người chết, cho nên chúng ta mới nhìn thấy người chết ở nhiều thời đại khác."
“Thế nhưng lần này là ngoại lệ, trước đó họ không phải là người chết mà là người sống, sau này mới chết."
Dương Gian híp mi nói: “Anh cảm thấy có một loại linh dị có thể cho những người trước kia sống được đến bây giờ à?"
Hắn lại nhìn bức tranh trên tay một cái.
Hắn nghi ngờ hai người tên Hương Lan và A Nam này là người của thời dân quốc.
"Cũng không thể loại bỏ khả năng này, dù sao cũng tồn tại trường hợp đồng hồ quả lắc linh dị reset lại thời gian ở cổ trạch của Vương Sát Linh, điều như này có xảy ra cũng là tiếp nhận được."
Lý Dương nói: “Nhưng tôi cảm thấy mấy thứ này không phải trọng điểm, trọng điểm là trước đó những người này ở đâu, tại sao bây giờ lại xuất hiện ở đây."
“Nếu như tới từ đầu bên kia của con đường inh dị, vậy thì những người bình thường như họ sống bằng cách nào, làm sao có thể sống ở một nơi nguy hiểm như thế kia."
Dương Gian nói: “Để người bình thường sống có thể sống tại vùng đất linh dị cũng không khó, điều khó là làm sao để sống được lâu, anh cũng sống trong thế giới quỷ hoạ đến nửa năm còn gì."
Lý Dương sửng sốt lần nữa, sau đó hắn nói: “Tôi cũng chỉ may mắn mới sống sót được thôi, dù sao cũng là người của cả một thành phố cùng bị cuốn vào thế giới trong quỷ hoạ, loại may mắn tồn tại này hoàn toàn là do sự sai lệch của người sống sót, nhưng theo thời gian, người sống sót nhất định sẽ ngày càng ít dần đi, ít nhất sẽ còn một người sót lại."
“Nếu như họ ở trong hoàn cảnh của tôi thì sớm đã chết hết rồi, sao còn sống được đến bây giờ?
"Chuyện này chúng ta cũng chỉ đang đoán mò thôi, không có đầu mối nào cả, tất cả cứ đợi buổi tối quan sát đi, biết đâu buổi tối chúng ta sẽ phát hiện được thứ gì đó."
Dương Gian nói xong lại quay sang nhìn Đồng Thiên: “Còn nữa, đừng có quên, lần này chúng ta đến điều tra không phải đến xử lý sự kiện linh dị, nơi đây chỉ là có hiện tượng linh dị xảy ra, chứ không phát sinh sự kiện linh dị, cho nên trước tình hình nguy hiểm thì phải nhanh chóng rời khỏi đây."
“Cùng lắm thì di rời cục diện, phong toả khu vực lớn."
“Tôi hiểu rồi, tôi sẽ không kích động"
Đồng Thiến nói.
Cô hiểu ý tứ của Dương Gian Lúc cần thiết có thể dời hết thành phố này, phong toả hoàn toàn khách sạn Caesar thay vì chọn cách đối đầu quyết liệt với sự kiện linh dị.
Họ đánh được.
"Chỉ là tôi với Đồng Thiến còn chưa lên xem trên tầng 4, đội trưởng, cậu có cảm thấy cần phải đi điều tra tầng 4 không?"
Lý Dương lại hỏi.
Dương Gian xem thời gian một chút: “Bây giờ là 3 giờ chiều, cách mười giờ tối như Đồng Thiến nói còn bảy tiếng, thời gian khá dài, cùng nhau lên tầng 4 xem một chút, chỉ là trước đó chúng ta cần một chút đồ vật."
Nói xong hắn đứng dậy.