Dưới chân rất nhanh đã thấm nước, lấy hai chân DƯơng Gian là trung tâm, giọt nước lan ra tứ phía tạo thành một vũng nước tầm sáu mét.
Vũng nước này không quá lớn nhưng lại giống như một cái vực sâu, khiến người khác run sợ.
"Đây là nước của quỷ hồ"
Sắc mặt Lý Dương hơi thay đổi, dưới chân hắn không giẫm lên vũng nước bởi những giọt nước đã tự động vòng qua người hắn và Đồng Thiến.
Dương Gian ngồi xổm xuống, vươn tay tiến sâu vào trong vũng nước đọng.
Giọt nước có thể làm môi giới kết nối với bất kỳ chỗ nào, bao gồm cả bể bơi của tiểu khu Quan Giang trong thành phố Đại Xương nơi hắn ở.
Một khắc sau Dương Gian thu tay về, vũng nước sủi bọt nước, một thanh trường thương màu vàng phá tan mặt nước mà bay ra ngoài.
"Đi thôi."
Hắn đang cầm ngọn giáo bị nứt đi nên phía trước, đi từng nước một, mỗi một nơi đặt chân xuống đều sẽ để lại dấu chân ướt nhẹp.
"Hoá ra là như vậy."
Lý Dương nhìn chằm chằm vũng nước kia, đại khái đã hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Trường thương trong tay đội trưởng có thành phần từ vàng, sẽ không bị ảnh hưởng bởi linh dị, vậy mà vũng nước lại có thể hình thành môi giới liên kết tới một địa phương nào đó, cho nên chỉ cần là đồ vật ở trong nước, Dương Gian đều có thể thông qua môi giới này mà nhanh chóng lấy được.
Cho dù là vũ khí làm từ chất liệu vàng cũng không ngoại lệ.
Nhưng cái này không chỉ có riêng công dụng lấy đồ vật mà thôi.
Vào thời điểm quan trọng, vũng nước này còn có thể trở thành đường chạy trốn, Dương Gian có thể trực tiếp lao vào hồ quỷ để tháo chạy.
Bởi vì có một số nơi sẽ bị ảnh hưởng bởi quỷ hồ, nhưng mà muốn ảnh hưởng đến quỷ hồ chỉ sợ không phải điều dễ dàng.
Ba người liên thủ, đi dọc theo cầu thang, lần nữa đi lên tầng 4.
Nhưng chỉ vỏn vẹn trong khoảng khắc đi lên cầu thang, họ đã phát hiện có điều không đúng.
Vách tường của tầng bốn loang lổ, biến chất, phát ra một luồng khí tức âm lãnh, đồng thời trong không khí còn nồng nặc mùi hôi thối của tử thi, dường như ánh sáng không có cách nào để len lỏi đến nơi này, chỉ có một điểm sáng con con mà thôi, căn bản không đủ để chiếu sáng xung quanh.
"Là ảnh hưởng của linh dị, hơn nữa còn vô cùng nghiêm trọng, nếu tiếp tục đoán chừng sẽ hình thành nên Quỷ vực."
Dương Gian sờ vách tường, cảm nhận được khí tức không bình thường.
Lý Dương nói: “Cho nên, tầng 4 có lệ quỷ sao?"
“Chắc chắn là có quỷ, chỉ là vẫn chưa xác định được là lệ quỷ ảnh hưởng đến tầng 4 này hay là lối đi này ảnh hưởng đến tầng 4"
“Đi theo tôi."
Dương Gian không hề do dự, trong khung cảnh mờ ám, hắn nhanh chóng mở quỷ nhãn ra, tất cả mọi thứ xung quanh đều được phản chiếu trong một thế giới đỏ thẫm.
Bước chân hắn rất nhanh, dường như không hề do dự, đi thẳng một đường.
Đồng Thiến và Lý Dương cũng theo sát sau lưng, họ bắt đầu trở nên cảnh giác.
Đặt chân đến nơi này, cũng có nghĩ có thể gặp lệ quỷ đang quanh quẩn ở đây bất cứ lúc nào.
Tầng này là phòng nghỉ của khách sạn.
Nhưng bây giờ tất cả các phòng này đều đã trở nên đổ nát, giữa mỗi phòng đều được bịt kín, bên trong yên lặng đến đáng sợ, rất sợ đột nhiên có căn phòng nào đó sẽ phát ra tiếng mở cửa kẽo kẹt đầy quỷ dị, khiến lòng người không nhịn được càng khẩn trương.
Thế nhưng Dương Gian biết nhưng phòng này chỉ là phòng khách bình thường của khách sạn Caesar mà thôi, không phải căn phòng linh dị.
Mối nguy hiểm thực sự chính là lối đi trong khách sạn.
"Chính là chỗ này, đến rồi."
Dương Gian của một cái sau đó lập tức dừng lại.
Nơi đây vốn là phòng khách cuối cùng của khách sạn, đi lên phía trước là một bức tường, nhưng tình cảnh trước mặt lại không như thế.
Trước mắt còn một lối đi nhỏ tiếp nối nơi này, dẫn đến một nơi không xác định.
"Quả nhiên, bức tường lúc trước tôi dùng để phong toả nơi này đã không còn, lệ quỷ bị tôi chặn vào cũng không thấy đâu nữa"
Dương Gian nhíu mày nói.
Trên lối đi được trải thảm đỏ thắm, trông như còn được người khác quét dọn, còn khá mới, không có cảm giác rách nát như bên trong khách sạn Caesar, hơn nữa còn có thể thấy đèn hai bên vách tường đang sáng rực rỡ, toả ra những ánh sáng màu vàng.
"Đây chính là vùng đất cấm kị sao?"
Lý Dương hiếu kỳ quan sát.
Đây là lần đầu tiên hắn tới nơi này, chỉ là những chuyện có liên quan đến nơi này hắn đã đọc trên hồ sơ, nên cũng biết nơi này có một đường hành lang vô cùng đáng sợ, hoài nghi có thể kết nối với gian phòng có lệ quỷ trú ngụ.
"Xung quanh tạm thời vẫn an toàn."
Cả ba khuôn mặt của Đồng Thiên đều đang quan sát, nhìn đến ba hướng khác nhau.
Cô đang quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Dương Gian nhìn chằm chằm vào cái tường đã biến mất kia rồi ngẫm nghĩ.
Lần trước sau khi quấn vải liệm cho nam thi cao lớn rồi nhét vào trong tường xong hắn cũng không quan tâm nữa, không ngờ bây giờ vách tường đã biến mất, nam thi được quấn vải liệm cũng không thấy đầu nữa.
"Lệ quỷ bị quấn vải liệm không thể thoát ra được, cho dù có lệ quỷ quanh quẩn đâu đây cũng không thể mang nam thi cao lớn đi được, vải liệm kia là một vật phẩm linh dị có thể phong toả lực lượng linh dị, cho nên khả năng duy nhất chính là có người đục vỡ bức tường rồi mang thi thể kia đi."
“Có thể làm ra được loại chuyện thế này, khả năng cao không phải người ngoài, mà là người ở trong Dương Gian hướng quỷ nhãn đến cuối đường để kiểm tra.
Đáng tiếc quỷ nhãn không thể bao trùm được vùng đất linh dị này, gian phòng cuối đường đi đã chặn tầm mắt của hắn.