Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2668 - Chương 2668: Sở Nam

Chương 2668: Sở Nam

“Tôi quen mấy người, không, nói đúng ra thì tôi đã từng gặp cậu."

Vậy mà cái người kia lại lên tiếng.

Cánh cửa từ từ mở ra, người đàn ông kia chậm rãi tiến vào.

Hắn ta trông khá trẻ, chỉ là sắc mặt có chút tái nhợt, mặc bộ quần áo giống kiểu Tôn Trung Sơn, như là một sinh viên thời dân quốc.

"A Nam?"

Tay Dương Gian càng xiết chặt lấy thanh trường thương, hắn liếc nhìn cái đầu người đang lăn ở một bên.

Với những manh mối mà hắn có được, A Nam này cùng với Hương Lan kia đều đã chết mới đúng, sao có thể còn sống được.

"Cậu có thể gọi tôi là Sở Nam, A Nam không phải tên để cậu gọi, là cô ấy gọi."

Cái người đàn ông vừa tự xưng là Sở Nam này vừa nói vừa bước đến.

"Đáng ra anh phải chết rồi."

Dương Gian nhìn chằm chằm vào hắn rồi nói: “Một năm trước ở trong căn phòng kia, tôi đã gặp anh và Hương Lan, lúc đó các người còn vô cùng non nớt, gặp phải linh dị gương mặt còn ngập tràn sợ hãi, nhưng anh của hiện tại đã không còn giống anh của khi đó nữa rồi, bây giờ anh là người hay là quỷ?”

“Cậu cũng thay đổi nhiều rồi, cậu đã không còn giống khi ấy rồi, vậy cậu là người hay là quỷ đây?”

Sở Nam hỏi ngược lại.

“Con người tôi đây không vui tính đây, khi tôi hỏi, tốt nhất anh nên thành thật trả lời, nếu không tôi sẽ không nhịn được mà chém đầu anh đấy, sẽ giống như vậy” Dương Gian chỉ chỉ vào cái đầu ở bên cạnh.

Đột nhiên bước chân Sở Nam ngừng lại, hắn nhìn chằm chằm vào DƯơng Gian, dường như đã bị những lời nói của Dương Gian kích thích.

"Muốn động thủ sao?"

Lý Dương cũng cười, cười vô cùng quái dị, trong tay hắn còn xuất hiện thêm một con dao bén nhọn dính đầy máu tươi.

Một bên cổ của Đồng Thiên cũng hơi động đậy, gương mặt vui vẻ hướng về phía này.

--- Trong nhà hàng tối tăm áp lực, bầu không khí ngập tràn sự quỷ dị.

Nhưng giờ phút này ba người Dương Gian, Lý Dương và Đồng Thiến lại đang nhìn chằm chằm vào A Nam – người đột nhiên xuất hiện kia, họ đã chuẩn bị sẵn sàng hành động bất kỳ lúc nào, chỉ cần xảy ra bất kỳ tình huống gì không thích hợp, họ sẽ dứt khoát giết chết A Nam tại chỗ này.

Dù thế nào đi nữa, người có thể xuất hiện ở nơi này đều không hề đơn giản, có thể là một mối nguy hiểm cực lớn.

"Tuy không biết anh thuộc dạng tồn tại nào, nhưng điều ấy cũng không thể ngăn cả được việc chúng tôi sẽ giết anh ở nơi này, trừ phi anh có thể cho chúng tôi một lời giải thích thoả đáng"

Giọng điệu Dương Gian lạnh như băng nói.

Hắn cần phải biết được A Nam này rốt cuộc là ai.

Nếu A Nam này không nói, cho dù Dương Gian không biết được cái gì hết cũng phải giết chết cái người này.

Chẳng vì cái gì cả... chỉ vì sự an toàn của bản thân mà thôi.

Trong nhận thức của Dương Gian, người này đã chết rồi.

A Nam nhìn chằm chằm vào Dương Gian, lại chuyển ánh mắt đến cái đầu phụ nữ ở trên đất, dường như hắn đang tự hỏi cái gì đó, một hồi lâu sau hắn mới mở miệng nói: "Sao các người có thể vào được nơi này?"

"Trả lời câu hỏi của tôi trước, A Nam."

Dương Gian đi về phía trước vài bước, thái độ vô cùng cương quyết.

A Nam nói: "Giao cái đầu kia cho tôi trước đã."

"Anh không có quyền mặc cả, hoặc là nói, hoặc là chết ở chỗ này, kiên nhẫn của chúng tôi có hạn, tốt nhất anh nên suy nghĩ thấu đáo một chút."

Lý Dương cũng cương quyết mà nói.

Đồng Thiến nói: "Nếu ra tay, chắc chắn anh sẽ bỏ mạng ở đây, tôi khuyên tốt nhất anh nên lý trí một chút thì tốt hơn."

"Chết cũng không đáng sợ."

A Nam nói: "Tôi đã là một người chết từ lâu rồi, chỉ là đôi khi bản thân cũng không biết mà thôi, các người vẫn nên mau chóng rời khỏi nơi này, nếu ở lâu, tôi sợ ai trong các cậu cũng không đi được"

"Anh nói nhảm nhiều quá đấy, ý tôi là kiên nhẫn của tôi là có hạn, đây là lời cảnh cáo cuối cùng, đừng cố gắng chuyển đề tài, hay là nói anh cảm thấy chúng tôi chỉ đang hù doạ anh, sẽ không thực sự ra tay"

Dương Gian lạnh mặt nói.

Ánh mắt A Nam hơi chuyển động: "Các người muốn biết cái gì, tôi có thể nói cho mấy người những gì tôi biết, nhưng đổi lại, cậu phải đưa cái đầu đó cho tôi."

"Đầu của Hương Lan ư?"

Dương Gian nói: "Nếu anh chịu hợp tác, tôi có thể giao nó cho anh, tôi giữ thứ này lại cũng chẳng để làm gì, trước tiên nói xem đây là nơi nào."

"Nơi này là gian phòng kinh dị cuối cùng, không rõ số phòng"

A Nam nói: "Tất cả lệ lệ lệ quỷ cố gắng rời đi đều sẽ bị nhốt lại trong căn phòng này, nhưng gần đây gian phòng này đã bị mở ra, là ai mở ra tôi không biết, tôi cùng Hương Lan thoát khỏi hành lang kia, vốn tưởng rằng có thể rời đi lại không ngờ sẽ bị nhốt ở nơi này."

"Vùng đất linh dị này chỉ có hai người là anh và Hương Lan thôi sao?"

Dương Gian tiếp tục truy hỏi.

"Không, cũng không chỉ có mỗi hai người chúng tôi, thỉnh thoảng chúng tôi sẽ gặp một số người khác, nhưng họ đều bị nhốt ở nơi này giống như chúng tôi, đều tìm kiếm đường đi ra ngoài, điều duy nhất chúng tôi có thể làm chính là sinh sống ở nơi, nắm giữ bí mật của tất cả gian phòng, cho đến khi rời khỏi nơi này."

A Nam nói: "Thật đáng tiếc, rất nhiều người đều thất bại, họ đều chết ở đây."

"Anh đã ở đây bao lâu rồi?"

Dương Gian lại hỏi.

"Từ rất lâu rồi, ở chỗ này không có khái niệm thời gian, nên cụ thể là bao lâu tôi cũng không rõ ràng lắm"

A Nam nói: "Tôi chỉ biết khi tôi tỉnh lại đã ở trong một gian phòng, gian phòng kia là 101, trước mắt thì đó vẫn là một gian phòng an toàn, bên trong cũng không có lệ lệ quỷ"

"Điều này là không thể nào, ở nơi như này mà còn có thể sống đến tận bây giờ, anh trông chúng tôi dễ lừa lắm sao?"

Lý Dương nghe vẻ mặt không tin, cảm thấy mình đang bị lừa gạt.

Lời này có trăm ngàn sơ hở trăm, trong từng dòng từng chữ đều nói cho có lệ.

Bình Luận (0)
Comment