Một chiếc ghế sofa được kể dựa vào tường trong phòng khách.
Đây là bộ sofa da ba chỗ nhưng đã rất cũ, da bị nứt, bong tróc và có dấu hiệu hao mòn nghiêm trọng.
Hình như là do đã dùng nhiều năm.
Nếu đặt ở đây như bình thường thì sẽ không có vết tích bị mòn nghiêm trọng như vậy.
Đối diện ghế sô pha là một chiếc TV kiểu cũ với hai ăng ten dựng trên đầu, bị đặt tùy tiện trên mặt đất.
Lúc này, màn hình TV đen kịt và không được bật sáng bởi Dương Gian liếc nhìn TV, nó hoàn toàn không được kết nối với nguồn điện.
Dường như nó chỉ là một vật trang trí.
"Theo tình huống vừa rỗi có bóng người di chuyển thì hẳn là có người trong phòng khách.
Dù không phải là người thì ít nhất cũng có dấu vết của lệ quỷ.."
Dương Gian suy nghĩ một chút, hắn nhìn về phía căn phòng và sải bước vào.
Căn phòng có một cái giường gỗ với một cái chăn bông, đã bị đặt đây từ lầu.
Dương Gian nhìn quanh phòng, cố gắng tìm thứ gì đó ghi lại thông tin.
Thật không may, hắn không tìm thấy gì cả.
"Sạch sẽ đến mức bất thường.
Có vẻ như rất nhiều sự tồn tại đã bị thứ gì đó cố tình xóa bỏ.
Mình không tin rằng mấy chục năm qua đám người A Nam, Chu Kiến, Đổng Ngọc Lan không đi vào căn phòng này"
Đôi mắt của Dương Gian khẽ động, quỷ nhãn tỏa ra ánh sáng đỏ mờ ảo trong hoàn cảnh mờ mịt.
"Nghĩ lại thì trong căn phòng này có một thứ gì đó có vẻ lạc lõng."
Hắn suy nghĩ một lúc.
Dương Gian đột nhiên nhận ra điều gì đó, hắn lập tức rời khỏi phòng ngủ và trở lại phòng khách.
Hắn nhìn vào TV đặt trên mặt đất.
Mặc dù chiếc TV kiểu cũ được tích hợp hoàn hảo vào môi trường này nhưng nó lại đi ngược lại ý thức về thời đại.
Vì không có TV nào như vậy vào thời Trung Hoa Dân Quốc nên TV này phải là sản phẩm của những năm 1970 và 1980.
Hắn đi qua xem lại lần nữa.
Màn hình TV vẫn đen kịt, không có bất thường gì nhưng khi Dương Gian vươn bàn tay quỷ chạm vào chiếc TV kiểu cũ thì sự bất thường đã xuất hiện.
Màn hình TV cũ kỹ đột nhiên sáng lên nhưng không có tín hiệu, sóng nhiễu phát ra âm thanh.
Nhưng sau đó, dường như tín hiệu của TV đang dần phục hồi, màn hình bắt đầu bị nhiễu và nhấp nháy, một hình ảnh dần hiện ra trước mắt tôi.
"Biết ngay là thứ này có điều gì đó không ổn."
Dương Gian nhìn chằm chằm vào màn hình TV.
Hình ảnh ngày càng rõ ràng và tín hiệu dần ổn định.
Nhưng trên thực tế, không có tín hiệu TV nào được nhận ở đây và thậm chí nó không được kết nối với nguồn điện.
Tuy nhiên, trong thế giới linh dị, những hiện tượng như vậy không phải là hiếm và Dương Gian cũng không thấy lạ.
Hình ảnh nhanh chóng xuất hiện.
Trong màn hình phát lại là một căn phòng.
Căn phòng trống không và không có thiết bị bổ sung, chỉ có một chiếc đèn chùm màu vàng trên đầu và một chiếc ghế sofa bọc da màu xanh lá cây.
"Đây là cảnh tượng trong phòng"
Vẻ mặt của Dương Gian hơi thay đổi.
Hình ảnh phát trên TV giống hệt hình ảnh trong phòng này.
Chỉ khác là chiếc ghế sofa.
Chiếc ghế sofa trong phòng cũ và hỏng, còn chiếc ghế sofa trong TV tuy cũ nhưng không hỏng và rách nát.
"Đó là hình ảnh trước đây hay TV này đang chiếu cảnh thực trong căn phòng này?"
Những giây tiếp theo, một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện.
Màn hình nhấp nháy, nhảy một vài lần rồi trở lại bình thường.
Lúc này, Dương Gian nhìn thấy căn phòng trong bức tranh.
Trên ghế sofa không biết đã có thêm một người từ lúc nào.
Hình dáng người đó rất mờ và có vẻ như độ sắc nét không đủ cao để nhìn rõ.
Tuy nhiên hắn có thể lờ mờ phân biệt được ra đây là một người đàn ông, chỉ là người đàn ông đó trắng bệch đến đáng sợ, trên mặt giống như lộ ra một nụ cười kỳ quái khó tả.
Cái miệng đó như có độ cong bất thường, như thể nó đã bị xé ra vậy.
"Đây là quỷ à?"
Dương Gian nhìn chằm chằm vào người hoặc cũng có thể là quỷ trong TV..
Người đàn ông trong TV đang ngồi thẳng trên ghế sô pha, bất động, giống như một cái xác.
Song lúc này, hình ảnh trên TV lại chập chờn, hình ảnh đó thoáng chốc biến mất rồi lại xuất hiện.
Ngay sau khi màn ảnh trở lại bình thường, Dương Gian nhìn thấy lệ quỷ đang ngồi trên ghế sofa lúc trước đã đứng ở giữa phòng khách.
Ngay khi đèn bật sáng, xung quanh xuất hiện một bóng người.
Bóng đen bao trùm cả cánh cửa, giống như cảnh mà Dương Gian nhìn thấy ngoài cửa vừa rồi.
Chỉ là căn phòng trong hình đang đóng cửa chứ không mở ra.
Sau khi cảnh tượng thứ hai xuất hiện, Dương Gian dường như đã hiểu ra điều gì đó.
Lệ quỷ trong TV vẫn không nhúc nhích, vẫn đứng bất động trong phòng khách.
Nhưng sau đó màn hình TV lại nhấp nháy.
Màn hình lại bình thường.
Cảnh tượng này thậm chí còn kỳ lạ hơn.
Lệ quỷ đột nhiên xuất hiện giữa màn hình.
Khuôn mặt mờ ảo chiếm gần như toàn bộ màn hình.
Tư thế của lệ quỷ hơi kỳ lạ, nó nằm trên mặt đất như thể đang nhìn xuyên qua màn hình để quan sát hắn.
"Cảnh tượng thứ ba."
Dương Gian rất bình tĩnh, không hề hoảng sợ trước cú nhảy đột ngột như vậy.
Nhưng theo bản năng, hắn cảm thấy giây tiếp theo lệ quỷ trong TV sẽ tấn công mình.
Có thể lệ quỷ sẽ chui ra khỏi TV.
"Nếu nó chui ra thì giải quyết luôn là được rồi."
Trong lòng Dương Gian nảy ra ý tưởng này.
Tuy nhiên, TV không nhấp nháy và cảnh tượng thứ tư không xuất hiện.
Thay vào đó, lúc này, lệ quỷ đứng bất động trong cảnh trước đó đã chuyển động.
Lệ quỷ trong TV giơ tay vươn ra phía trên màn hình nhưng nó không thò ra ngoài, chỉ xuất hiện bên ngoài màn hình.