Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2709 - Chương 2709: Quỷ Vẫn Đi Theo

Chương 2709: Quỷ Vẫn Đi Theo

“Thế nào rồi?"

Dương Gian hỏi.

Hắn quan sát từ một bên nhưng không nhìn thấy xác chết đứng đằng sau Đồng Thiến.

Đồng Thiện nghiêm nghị gật đầu: "Tôi đã nhìn thấy một con quỷ.

Dù chỉ nhìn lướt qua những chắc chắn có một con quỷ đang đứng sau lưng tôi.

Mọi thứ trong cuốn sổ này đều là sự thật.

Nhưng tôi không gặp bất kỳ nguy hiểm nào, có lẽ vì không phải tôi quay lại để nhìn quỷ phía sau mà là khuôn mặt quỷ của tôi."

"Quả thực là để lệ quỷ nhìn lệ quỷ sẽ an toàn hơn nhiều."

Điều này đã được xác nhận, Dương Gian lập tức cau mày: "Vậy nội dung của cuốn sổ này đều là sự thật?"

"Cho dù là sự thật thì nội dung của cuốn sổ cũng không thể nói chính xác là có quỷ ở ngay sau lưng chúng ta, trừ khi quỷ được tạo ra từ cuốn sổ này.

Bất cứ ai mở cuốn sổ này sẽ gặp phải tình huống tương tự"

Đồng Thiến nói.

Suy luận này là hợp lý.

Nhưng nếu điều này xảy ra với bất kỳ ai đang mở một cuốn sổ thì trước kia Hương Lan hẳn đã gặp phải trường hợp như vậy.

Tại sao cô ta không viết nó vào Sổ tay của mình? Dương Gian cảm thấy hơi khó hiểu, quyển sổ cũ này chắc có chút bí mật.

Ngay khi hai người đang phân tích tình hình, tiếng gõ cửa đột nhiên lại vang lên.

Lần này còn dữ dội hơn trước, cho dù Lý Dương chặn cửa lại, cánh cửa vẫn lắc qua lắc lại.

"Hiện tại vẫn ổn, tôi có thể chặn những thứ bên ngoài cửa."

Lý Dương cảm nhận được lực va chạm và nghĩ nó vẫn nằm trong phạm vi của mình.

Dương Gian nói:

"Chúng ta không thể ở đây lâu hơn nữa.

Chúng ta phải sơ tán khỏi đây ngay lập tức.

Đi ra ngoài.

Nếu có thể thì hãy tìm phòng số 10, sau đó vào xem thông tin Hương Lan để ở trong phòng đó.

Chỗ này đã mất giá trị rồi."

"Cuốn sổ này rất kỳ dị, đừng mang nó theo, cứ để nó ở đây."

"Được."

Đồng Thiến lập tức đóng cuốn sổ lại, sau đó đặt nó trở lại trên bàn, không còn tò mò nữa.

"Chuẩn bị mở cửa, chúng ta sẽ xông ra ngoài.

Tôi lo lắng quỷ ở ngoài cửa không phải muốn đối phó với chúng ta mà là muốn trì hoãn thời gian của chúng ta.

Đừng quên rằng tất cả các cửa phòng bên ngoài đã mở rồi, vậy nên càng ở đây lâu sẽ càng nguy hiểm."

Dương Gian lập tức nói.

Nói xong, hắn đã ra cửa, ra hiệu cho Lý Dương đã chuẩn bị sẵn sàng.

"Nếu đã như vậy, tôi mở cửa đây"

Lý Dương nói, đồng thời thu dần sức mạnh linh dị của mình lại và không chặn cửa nữa.

Dương Gian gật đầu.

Giầy tiếp theo, Lý Dương buông ra.

Một cỗ sức mạnh cực lớn từ bên ngoài truyền đến, cánh cửa gỗ ban đầu đột nhiên nổ tung.

Hô!

Một cơn gió lạnh, u ám từ hành lang bên ngoài thổi vào trong.

Đèn trong phòng khách nhấp nháy vài cái nhưng sau đó lại trở lại bình thường.

Tuy nhiên, điều kỳ lạ là ngoài cánh cửa mờ mịt không có ai, chỉ có tấm ván gỗ ở cánh cửa bị vỡ có bốn dấu tay chìm, Bốn dấu tay có kích thước khác nhau, do những người khác nhau để lại.

"Đi rồi?"

Bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng để đối đầu nhưng cũng sững sờ khi nhìn thấy điều này.

"Nếu đã đi rồi vậy thì đừng lo lắng, cứ đi tiếp thôi."

Dương Gian rất dứt khoát, mặc kệ tình hình, lập tức lao ra ngoài, sau đó nhanh chóng rẽ sang một hướng để rời đi.

Lý Dương và Đồng Thiến không do dự, theo sát phía sau.

Khi ba người rời đi, phòng số 100 yên tĩnh trở lại.

Những cuốn sổ trên bàn lại được mở ra một lần nữa.

Một cơn gió nhẹ thổi qua, lật từng trang sách, rồi trang cuối cùng do Dương Gian mở ra lại xuất hiện: Dù anh không nhìn lại nhưng quỷ vẫn luôn ở phía sau bạn.

Hơn nữa, ở dưới ngọn đèn kia, trên chiếc bàn gỗ cạnh bốn chiếc ghế đẩu phản chiếu ra bốn hình người mờ ảo, như thể có ai đó đang ngồi ở bàn ăn.

Nhưng một trong những bóng người đó đang dần biến mất.

"Lối này."

Dương Gian bước nhanh trên lối đi mờ ảo và tách khỏi Lý Dương với Đồng Thiến.

Sau khi ra khỏi phòng số 100 thì không còn lí do gì để ở lại đây nữa, hắn phải chuẩn bị rút về khách sạn Caesar.

Tất nhiên, nếu có thể thì hắn vẫn muốn đến phòng số 1 và phòng số 10.

Tốc độ rút lui của hắn rất nhanh chóng.

Tuy Dương Gian không biết đường nhưng hắn đại khái biết một hướng.

Chỉ cần hắn tiếp cận theo hướng đó là có thể tìm thấy dấu vết do Lý Dương để lại và trở về một cách thuận lợi.

Nhưng nguy hiểm cũng đang theo sau.

Vì lúc này cửa của tất cả các phòng đều mở nên tình hình ở đây trở nên vô cùng phức tạp.

Dương Gian cũng không quên cái xác của một người đàn ông cao lớn lang thang ở đây vẫn đang mất tích.

Có thể nó đã được thả ra một lần nữa và nó vẫn quanh quẩn đầu đấy.

Ngọn lửa? Đột nhiên khi Dương Gian rẽ vào lối đi, hắn nhìn thấy một ngọn lửa đang cháy bập bùng ở giữa con đường phía trước, trái tim hắn chợt thắt lại.

Đó không phải là một ngọn lửa mà là một cái bếp đang cháy.

Không biết ai đã chuyển cái bếp này từ một căn phòng nào đó ra đây, cuối cùng đặt nó ở giữa lối đi.

Thứ đang cháy trên bếp không phải là củi hay than mà là những mảnh xương người nhợt nhạt.

Sau khi đốt lên, những mảnh xương người ấy tỏa ra ánh sáng xanh ảm đạm và ngọn lửa đỏ trong bếp kết hợp lại tạo thành một màu sắc rất khó tả.

Bình Luận (0)
Comment