"Đó là cái lò được đề cập trong cuốn sổ."
Đồng Thiến cũng nhìn thấy nó, lập tức nói: "Chúng ta không còn bất cứ thứ gì trong tay nên một là liều mạng đấu với nó, hai là đi vòng qua."
“Cứ lao tới là được rồi.
Nếu quỷ bên cạnh bếp lò dám xuất hiện thì cứ ra tay."
Dương Gian rất dứt khoát, hắn không muốn đi đường vòng.
"Được."
Lý Dương gật đầu.
Cả ba đưa ra quyết định tiếp tục tiến về phía trước.
Đợi đến khi đến gần ánh sáng bao trùm bếp lò, bọn họ bỗng cảm thấy khó chịu.
Cơ thể nóng ran, đau như kim châm.
Rõ ràng khu vực được ngọn lửa chiếu sáng thuộc về quỷ vực.
Và loại quỷ vực này có thể gây sát thương cho ngự quỷ nhân.
Không thể ở trong phạm vi của ngọn lửa quá lâu, nếu không sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Mặc dù ném một vài khúc xương vào bếp có thể ngăn chặn cuộc tấn công của lệ quỷ nhưng ghi chú của Hương Lan nói rằng ném một khúc xương có sức mạnh linh dị vào nó sẽ có tác dụng rõ ràng hơn.
Nếu một người bình thường lấy xương của chính mình bỏ vào thì hiệu quả có lẽ rất yếu.
Dương Gian cũng không có ý định thỏa hiệp.
Mức độ kinh dị của con quỷ này chắc không cao, vẫn trong phạm vi có thể xử lý được.
Quả nhiên khi Dương Gian đến gần bếp hơn, ngọn lửa trên bếp đập dữ dội.
Bếp lửa phản chiếu một bóng đen kỳ lạ.
Cái bóng đó biến dạng và dần dần tụ lại thành một đường viền hình người.
Lê quỷ xuất hiện.
Dưới mắt quỷ của Dương Gian, hắn nhìn thấy một người đàn ông đáng sợ.
Người đàn ông trần truồng và cả người đỏ bừng.
Hắn đang ngồi xổm bên vệ đường, hơi ngẩng đầu lên và nhìn chằm chằm phía trước.
Đôi mắt dường như đã bị sưởi khô, nó có màu trắng xám và đầy vết nứt, như thể gặp gió sẽ hoàn toàn biến thành bột.
"Nó nhắm vào chúng ta rồi sao?"
Dương Gian tiếp tục sải bước về phía trước.
Lệ quỷ đang ngồi xổm bên cạnh bếp lò lúc này đã di chuyển.
Cơ thể đỏ như đang xoắn lại và đứng lên trong một tư thế kỳ lạ, giống như một ngọn lửa đung đưa trong bóng tối.
Lệ quỷ mới vừa tấn công Dương Gian nhưng tốc độ của Dương Gian còn nhanh hơn.
Chiếc rìu trong tay hắn đã bổ tới.
Không chần chừ hay do dự, hắn dùng dao chém vào trán lệ quỷ, chém não của nó làm đôi.
Con quỷ bị phần làm đối và lập tức mất khả năng đe dọa.
Lúc này bếp lửa cũng tàn, không còn thấy rõ nữa, có cảm giác như sắp tắt.
Tuy nhiên, con lệ quỷ bị cắt làm đôi, rơi xuống đất rồi lại nhanh chóng liền vào nhau.
Tốc độ khôi phục rất nhanh, gần như bắt kịp tốc độ của quỷ ảnh.
Trong vòng chưa đầy mười phút nữa, con lệ quỷ này có thể trở lại hình dạng ban đầu.
Nhưng mười phút là đủ với họ.
Dương Gian băng qua bếp lửa.
Khi hắn vừa băng qua, một điều không ngờ đã xảy ra.
Cơ thể ướt át của hắn nhanh chóng khô lại, đồng thời, một luồng khí lạnh do sức mạnh linh dị mang lại cũng tràn ra khắp cơ thể... Dường như cả người hắn đang mạnh hơn và những linh dị và sự kỳ dị cũng đang bị xua tan.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Dương Gian dừng lại, nhìn lại bếp lửa lờ mờ và rất ngạc nhiên.
Loại thay đổi trong cơ thể này chắc chắn có liên quan đến bếp lửa.
"Tôi cũng cảm thấy vậy, cơ thể của tôi dường như đang... tốt hơn"
Không phải chỉ Dương Gian mới có phản ứng này, Lý Dương cũng giơ cánh tay gầy và kỳ dị của mình lên.
Cánh tay lưu giữ lời nguyền mở cánh cửa tử thần của lệ quỷ, lúc này dường như đã lấy lại được chút sinh khí.
"Cái bếp này hình như có thể đốt cháy bản thân và linh dị cùng lúc, làm suy yếu ảnh hưởng của linh dị đến bản thân.
Nó hơi giống với ngọn lửa quỷ của Lý Quân."
Đôi mắt Dương Gian khẽ động, nhìn vào ngọn lửa u ám đang bập bùng cháy ở trong lò, có cảm giác quen thuộc một cách khó hiểu.
Ngọn lửa quỷ của Lý Quân cũng mang màu sắc u ám này.
Đây có phải là nguồn gốc sức mạnh của hắn?
"Chỉ cần đốt lửa cũng có thể đảo ngược trạng thái của một người.
Không biết khi rơi vào bếp lửa, linh dị của mình sẽ bị ngọn lửa thiêu rụi và dập tắt như thế nào."
Hắn nhận thấy giá trị của thứ này.
Mặc dù nguy hiểm nhưng nó có thể đảo ngược trạng thái của ngự quỷ nhân.
Đây là một vật phẩm linh dị rất rất quan trọng.
Mặc dù có một bóng quỷ hồi sinh đang bay lượn gần vật phẩm linh dị này nhưng không nghi ngờ gì nữa, giá trị của nó nguy hiểm hơn cả.
"Có thể mang thứ này đi không?"
Đôi mắt của Dương Gian sáng lấp lánh.
Có thể, nhưng rủi ro rất lớn.
Ngự quỷ nhân không thể cầm thứ này, thậm chí không thể giữ nó bên mình, nếu không sẽ bị nướng chín.
Người thường có thể cầm được thứ này nhưng một khi lệ quỷ hồi phục, nó nhất định sẽ giết chết người đó ngay lập tức.
"Thử xem."
Dương Gian lập tức nói: "Có ai trong số các cậu mang theo dây không? Đồ đặc chế càng tốt.
Buộc nó vào cái bếp này và chúng ta sẽ nghĩ cách để mang nó đi."
Mặc dù hắn có quỷ hồ có thể kết nối với bên ngoài, nhưng cái bếp này đặc biệt đến nỗi nó có thể sẽ không chìm.
"Tôi mang theo, tôi đã chuẩn bị trước khi đến."
Đồng Thiến lấy ra một bó dây từ đồ đạc của hắn.
Sợi dây bằng vàng, được làm bằng vàng và sẽ không bị ảnh hưởng bởi những sinh vật linh dị.
Đôi khi nó có thể được sử dụng để bẫy lệ quỷ.
Trong lúc chờ chương các bạn có thể đọc: IGEN CỦA TA VÔ HẠN TIẾN HÓA (BẢN DỊCH): Dị giới, đô thị, nâng cấp gen, hài hước, dị năng.... !