Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2798 - Chương 2798: Lựa Chọn

Chương 2798: Lựa Chọn

Hắn khẽ cúi đầu nhìn xuống thành phố đã lên đèn.

Vẫn rực rỡ và thịnh vượng.

Hắn đã đứng lâu ở nơi gió lạnh nhưng gió lạnh không ảnh hưởng đến hắn, bởi vì cơ thể hắn lạnh hơn cả gió.

Giầy tiếp theo, Dương Gian biến mất trên tầng cao nhất của cao ốc.

Hiện tại hắn đã có đáp án, không cần lãng phí thời gian trì hoãn đến sáu giờ, hiện tại có thể cho Vương Tiểu Minh một câu trả lời rồi.

Cùng lúc đó, trong tổng bộ, Vương Tiểu Minh đang truyền dịch xong trong phòng bệnh, sau một giấc ngủ thì trạng thái của hắn đã hơi khôi phục.

Hắn không muốn lãng phí khoảng thời gian còn lại trên giường bệnh nên đã bỏ qua sự phản đối của nhân viên y tế, giãy dụa ngồi dậy và rời khỏi phòng bệnh.

Hắn tìm được Thẩm Lương.

Thẩm Lương là vị trưởng phòng, hỗ trợ Tào Duyên Hoa quản lý các việc lớn nhỏ của tổng bộ.

"Giáo sư Vương, lúc này ngài nên nghỉ ngơi trong phòng bệnh, không nên tùy tiện đi lại."

Thẩm Lương dừng công việc trong tay lại và thuyết phục Vương Tiểu Minh.

"Tôi không thể sống được bao lâu nữa, nằm trên giường bệnh chỉ là lãng phí thời gian thôi.

Hãy nói cho tôi biết Dương Gian đã làm gì trong mấy giờ qua?"

Vương Tiểu Minh hỏi.

Thẩm Lương nói: "Hắn đi đến một huyện thành bên ngoài thành phố, có lẽ là để tìm con gái của Triệu Khai Minh, Triệu Tiểu Nhã.

Lúc trước đứa bé đó được Cao Minh chăm sóc nhưng bây giờ Cao Minh không có ở đây, chắc là Dương Gian cũng không yên tâm để một cô bé bị lệ quỷ nhắm tới ở bên ngoài.

Hơn nữa là muốn dẫn về thành phố Đại Xương"

"Chuyện giấy dán nguyện vọng à?"

Vương Tiểu Minh gật đầu: "Chắc không chỉ có thế này đâu."

“Hắn trở về biệt thự, chắc là đến gặp bạn học cũ Miêu Tiểu Thiện, nhưng Miêu Tiểu Thiện và bạn học Lưu Tử của cô ấy đang đi dạo phố, hai người không gặp được nhau."

Thẩm Lương nói.

Tuy rằng hắn không theo dõi Dương Gian nhưng sẽ chú ý đến những địa điểm của Dương Gian.

Chỉ cần Dương Gian xuất hiện, nhân viên công tác gần đó sẽ lập tức gửi tin tức về.

"Đây đều là những thứ không đáng kể."

Vương Tiểu Minh lắc đầu nói.

Thẩm Lương nói: "Cuối cùng hắn đã đến gặp Trương Lôi, tin tức mới nhất có được từ trợ lý của Trương Lôi là Trương Lôi đã khống chế sức mạnh linh dị mới và đạt đến sự cân bằng nào đó nhờ sự trợ giúp của Dương Gian."

"Quỷ của Trương Lôi rất đặc biệt.

Nó có thể ăn tươi nuốt sống những sinh vật linh bị khác, thậm chí là lệ quỷ.

Tôi đã nghiên cứu hắn một thời gian, vì đặc điểm này mà Trương Lôi không thể điều khiển được con quỷ mới để đạt được sự cân bằng.

Tôi lại hơi có chút tò mò, Dương Gian đã dùng cách gì để khôi phục lại sự cân bằng cho quỷ của Trương Lôi và ngăn lệ quỷ của hắn thức tỉnh."

Vương Tiểu Minh nói.

Hắn rất có ảnh hưởng với vị ngự quỷ nhân đặc biệt này, hơn nữa ấn tượng còn khắc sâu.

Thẩm Lương nói: "Cái này tôi cũng không biết được, cũng phải mất chút thời gian để gửi thông tin mới nhất về..."

"Muốn biết thì sao không hỏi thẳng tôi, tôi sẽ nói cho ông biết."

Tuy nhiên, vào lúc này, giọng nói của Dương Gian đột nhiên vang lên ở xung quanh.

Những người xung quanh đã sửng sốt khi nghe thấy tiếng nói, nhưng họ đã nhanh chóng quay trở lại trạng thái làm việc.

Thẩm Lương nói: "Dương Gian, đừng hiểu lầm, tôi không định điều tra cậu, chỉ là tôi cần hiểu biết về những nơi xảy ra sự kiện linh dị mà thôi."

"Không sao cả, người biết càng nhiều thì chết càng nhanh.

Ông xem Vương Tiểu Minh sắp chết rồi.

Linh dị là một loại nguyền rủa.

Ai đến quá gần sẽ không có kết cục tốt đẹp."

Giây tiếp theo, ánh đèn trong phòng lập lòe.

Bóng tối và ánh sáng.

Dương Gian đột ngột đứng ở cách đó không xa.

"Đúng vậy, những người ở quá gần linh dị không biết sẽ gặp những gì.

Đây có thể là một lời nguyền hay không cũng khó nói."

Vương Tiểu Minh nói: "Cậu đến sớm, sớm hơn thời gian đã hẹn một tiếng bốn mươi phút."

"Nếu đã nghĩ thông suốt thì tất nhiên là đến.

Tôi nói sẽ trả lời cho ông vào sáu giờ.

Bây giờ sớm hơn một chút chẳng phải tốt hơn sao? Ít nhất có thể bớt một tiếng cho ông đi tiêm và uống thuốc."

Mặt Dương Gian không chút thay đổi, nói.

Ánh mắt Vương Tiểu Minh bình tĩnh, hắn nói: "Vậy câu trả lời của cậu là gì? Từ chối... hay đồng ý?"

“Ông luôn thích tạo cạm bẫy trong những lựa chọn, tại sao tôi phải từ chối rồi tại sao phải đồng ý, tôi không thể có lựa chọn thứ ba à? Ông muốn tôi làm theo suy nghĩ của ông, nhưng tiếc là tôi có quan điểm riêng của mình, ý kiến của ông đã lỗi thời."

Dương Gian nói.

Vương Tiểu Minh cười nhẹ: "Vậy thì quyết định của cậu là gì?"

"Quyền lợi và nghĩa vụ ngang nhau, tôi chỉ nhận phần mà tôi xứng đáng.

Tôi không quan tâm đến quyết định của tổng bộ trong tương lai, muốn làm gì, tôi mặc kệ."

Dương Gian nói.

"Được rồi, đó không phải là thứ mà tổng bộ coi trọng nhất.

Quyền lợi và nghĩa vụ ở đó, cậu có thể lấy nếu cậu muốn hoặc ném nó ở đó nếu không muốn.

Trong tổng bộ có rất nhiều người, người sẵn sàng tiếp quản cũng rất nhiều.

Tôi đã nói rằng lựa chọn của cậu là tự do, không có gì có thể ép buộc cậu."

"Nhưng người không bị ép buộc chỉ có thể là một mình cậu, cậu phải đi quản lý những người khác."

Vương Tiểu Minh chậm rãi nói.

Bình Luận (0)
Comment