Liễu Tam thở dài, nói.
"Tôi suy đoán rằng có lẽ người trông coi thi hài kia đã chết ở trong cổ trạch này, đồng thời đã làm thức tỉnh lệ quỷ, hẳn là tôi đang dây dưa với con quỷ đó ở bên trong."
Dương Gian nói: "Không có thời gian để anh khiến tôi lãng phí ở ngoài này đâu, bây giờ tôi đi vào mang anh ra, rồi anh lại đến giải quyết sự kiện linh dị ở nơi này sau."
"Như vậy là đủ rồi, cảm ơn."
Người giấy đứng ở cửa nói.
Dương Gian cũng không nói nhiều lời thừa nữa, dưới chân hắn xuất hiện vệt nước, sau đó vệt nước dần dần biến lớn, tựa như biến thành một cái đầm sâu không thấy đáy.
Ngay khoảnh khắc tiếp theo.
Bọt nước bắn tung tóe.
Một cây trường thương màu vàng kim vọt lên.
Dương Gian nắm lấy, mở ra quỷ nhãn, sải chân tiến vào cổ trạch.
Vừa bước vào trong.
Ánh sáng xung quanh dường như đã hoàn toàn biến mất, bóng tối giống như thuỷ triều từ bốn phương tám hướng vọt tới, trong không khí tràn ngập mùi hôi thối ẩm thấp, trong nhà còn mơ hồ truyền đến một vài động tĩnh kỳ lạ.
Linh dị bảo phủ nơi này, mỗi một góc độ đều tràn ngập linh dị.
Mặc dù quỷ vực của Dương Gian không có tác dụng ở nơi này, nhưng quỷ nhãn vẫn có thể nhìn xuyên qua bóng tối dày đặc nơi đây, thấy rõ ràng mọi thứ xung quanh.
"Kết cấu của ngôi nhà không có thay đổi"
Hắn nhìn xung quanh.
Bố cục của ngôi nhà ở bên ngoài giống với bố cục ở bên trong, không thay đổi bởi vì sự xuất hiện của lực lượng linh dị.
Những hình như Liễu Tam không có ở trong đại sảnh, nơi này trống rỗng, không có cái gì hết.
Dương Gian đi căn phòng bên trái để xem xét, căn phòng bên trái chất đống bởi củi khô vô dụng và nông cụ bị bỏ đi, trừ những cái đó ra thì không còn gì khác.
Hắn nhíu mày, lại đi sang phòng bên phải xem.
Trong phòng có một cái giường nhưng chăn ga gối đệm đã bị mốc từ lâu, phía trên mọc ra đầy rêu xanh, biến thành màu đen hư thối.
"Cũng không có gì hết."
Quan sát một lúc cũng chẳng thấy có gì dị thường.
Dương Gian nhanh chân bước về phía đằng sau đại sảnh.
Đằng sau là phòng bếp.
Cũng bị bỏ hoang từ lâu nhưng bên cạnh bếp lại có một chiếc thang làm bằng gỗ, chiếc thang này bị gắn ở nơi đó, trở thành một con đường thông với tầng hai.
"Cho nên Liễu Tam đang ở tầng hai à?"
Dương Gian nghe ngóng, thật sự có vài tiếng động trên tầng hai, nhưng hắn không phân biệt được những tiếng động này phát ra từ cái gì.
Giống như là có người đang bước đi, cũng giống như có người đang đập sàn nhà, nhưng âm thanh này không có quy luật, cũng không có tiết tấu.
Chần chờ một lúc lâu.
Dương Gian không bước lên thang để đi lên lầu, hắn lo lắng mình sẽ bị lệ quỷ tấn công.
Quỷ ảnh của hắn bao trùm, toàn thân dùng một phương thức không thể tưởng tượng nổi giẫm lên vách tường đi lên trên.
Ngay lập tức.
Hắn đi tới tầng hai.
Nơi này rất trống trải, chỉ có một ít đồ vật tạp nham không đáng chú ý, nhưng ở giữa tầng hai này lại trưng bày một cái quan tài.
Cái cỗ quan tài này có kiểu dáng rất quen thuộc, trước kia hắn đã từng nhìn thấy ở thôn Hoàng Cương, trong cổ trạch, ở cổ trấn Thái Bình...
Nhưng cái quan tài này lại không phải màu đỏ mà là màu đen.
Quan tài màu đen đại biểu cho mối nguy hiểm, quan tài màu đỏ mới đại biểu cho sự an toàn.
Bởi vì trước kia mỗi lần gặp phải quan tài màu đen đều thấy bên trong không chứa quỷ sai thì cũng là chứa lệ quỷ, dữ tợn đến mức khiến người ta cảm thấy khiếp sợ.
"Vẫn không thấy quỷ, cũng không trông thấy Liễu Tam đầu hết, vậy thì chỉ còn duy nhất một khả năng là quỷ đang ở trong quan tài...
Liễu Tam cũng đang ở trong quan tài."
Dương Gian đi đến bên cạnh quan tài, khoác một cánh tay lên trên cái quan tài màu đen.
Một cảm giác lạnh lẽo truyền đến dọc theo cánh tay, khiến cơ thể đã chết này của hắn cảm thấy lạnh sống lưng.
"Đúng là một chuyện phiền toái, nơi này không phải cứ trạch gì hết mà đây là một âm trạch.
Liễu Tam đúng là biết tìm chỗ mà.
Nơi này bí ẩn như vậy mà anh ta cũng có thể tìm ra được, âm trạch được đặt ở chỗ này rõ ràng là vì không muốn bị người khác phát hiện ra."
Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.
--- Chiếc quan tài màu đen ở trước mắt khiến Dương Gian có chút kiêng kị, cái trò chơi này giống như là trò mở blind box vậy, bạn vĩnh viễn sẽ không biết được rốt cuộc bên trong sẽ có một con lệ quỷ kinh khủng đến mức nào đang nằm ở trong đó.
Lúc trước là quỷ sai, sau đó là quỷ hồ, toàn bộ đều từng bị giam ở bên trong quan tài màu đen.
Mà đây là chiếc quan tài thứ ba.
"Có lẽ loại quan tài này là đạo cụ linh dị được chế tác ở thời dân quốc.
Trước kia có một cửa hàng bán quan tài trên con phố quỷ ở cổ trấn Thái Bình, quan tài trong đó giống như đúc cái này."
Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.
Dương Gian không nôn nóng mà rất bình tĩnh đi vòng quanh quan tài một vòng, quan sát nó.
Quan tài có dấu vết đã bị mở ra, bởi vì khe hở bên cạnh có hơi không khớp, hơn nữa còn có tiếng va chạm nặng nề mơ hồ truyền đến từ trong quan tài.
m thanh đứt quãng, không có quy luật, nhưng xuất hiện trong hoàn cảnh này lại làm cho người khác cảm thấy rùng mình.