Đây là một tòa âm trạch.
Nơi dùng để cất giữ quan tài, giam giữ lệ quỷ, hoàn toàn ngăn cách với thế giới, mặc dù có để lại một con đường bùn đất nhỏ nhưng người bình thường tuyệt đối không có khả năng sẽ tìm được tới nơi này, cũng chỉ có dạng người ngự quỷ như Liễu Tam phái ra người giấy, tìm kiếm khắp núi đồi mới có thể tìm ra con đường chính xác dẫn tới đây.
Mà một tòa âm trạch không nguyện ý bị người khác phát hiện, tất nhiên cũng có đủ khả năng khiến cho người khác cảm thấy tuyệt vọng khủng khiếp.
"Nhưng tại sao quan tài lại bị đặt ở tầng hai, vì sao không đặt tại tầng một?"
Dương Gian cũng không vội vã mở quan tài, hắn nhíu mày, lộ ra vẻ khó hiểu.
Đây là một điều rất bất thường.
Trước kia cho dù là quan tài chứa quỷ sai hay là quan tài chứa quỷ hồ, hoặc là chiếc quan tài màu đỏ của ông lão trong cổ trạch thì cũng đều được đặt ở trên đất, chỉ có duy nhất cỗ quan tài này là bị cố tình đặt ở tầng hai.
"Chắc chắn phải có nguyên nhân và lý do thì mới đặt nó ở trên tầng hai."
Ánh mắt của Dương Gian hơi dịch chuyển: "Trước đây, trong truyền thuyết dân gian có một câu nói, quan tài được nhấc cách khỏi mặt đất là để tránh cho thi thể bị nhiễm khí đất và phòng ngừa việc xác chết vô tình xảy ra thị biến.
Tuy nhiên, trong trường hợp xảy ra các sự kiện linh dị, câu nói này lại chẳng có giá trị gì hết, nhưng nếu như thay góc độ mà nói, quan tài được đặt ở tầng hai có lẽ là vì để tránh cho lệ quỷ trong quan tài kích hoạt quy luật giết người, giảm bớt trình độ kinh khủng của lệ quỷ."
"Nếu là như vậy thì cũng có lý, giải mã cho câu hỏi vì sao cỗ quan tài này được đặt ở tầng hai."
"Nếu vậy, điều tiếp theo cần phải chú ý là một khi mở quan tài và giải phóng lệ quỷ ra ngoài nhưng lại không có biện pháp nào để đóng đinh nó bằng đinh quan tài, vậy thì điều quan trọng nhất cần làm là ngăn cản lệ quỷ này xuống lầu."
Nghĩ tới đây, hắn lại xoay người sang chỗ khác, đẩy chiếc thang đặt bên cạnh ngã xuống để tránh những rắc rối sau này.
Ở độ cao này, người bình thường nhảy xuống cũng không thể ngã chết, chớ nói chi là người ngự quỷ.
Về phần lệ quỷ trong quan tài có thể nhảy xuống lầu theo hay không, đây lại không phải là chuyện Dương Gian cần phải cân nhắc.
Việc có thể làm để chuẩn bị hắn đã làm hết rồi, mặc dù chỉ là những việc nhỏ nhặt không đáng kể nhưng có đôi khi những chuẩn bị nhỏ này cũng có thể phát huy tác dụng trong lúc mấu chốt.
"Chuẩn bị mở quan tài."
Vào giờ phút này, Dương Gian đang đứng ở bên cạnh quan tài màu đen.
Một tay hắn cầm cây trường thương, chỉ chờ khoảng khắc quan tài mở ra cái là hắn sẽ không chút do dự thả đinh quan tài xuống, một tay quỷ bị cháy đen khác đặt ở bên trên nắp quan tài.
Sau khi dừng lại một vài ngắn ngủi.
Đột nhiên dùng lực.
Răng rắc! Nắp quan tài nặng nề hé mở ra một chút.
"Nặng đến vậy sao?"
Vẻ mặt của Dương Gian hơi thay đổi, lại tăng thêm sức mạnh vào lực tay, lúc này nắp quan tài mới hoàn toàn bị đẩy ra.
Ngay lập tức.
Mùi hôi thối đập vào mặt, nằm bên trong không phải là một cái xác chết mà là một người giấy, người giấy này bị ngâm trong nước nước xác chết thối rữa hôi thối, hai chân của nó đã bị ngâm sâu chìm vào trong đó, giống như là bị nhấn chìm ăn mòn hoàn toàn.
"Liễu Tam"
Ánh mắt của Dương Gian hơi di chuyển, quỷ nhãn thăm dò rõ ràng tình huống bên trong quan tài.
Suy đoán của hắn là chính xác, Liễu Tam thật sự đang bị nhốt ở trong quan tài, bảo sao tất cả người giấy của anh ta đều không thể cử động được, hóa ra là bởi vì hai chân của anh ta đều đã bị linh dị ăn mòn, loại tình trạng này ảnh hưởng tới tất cả người giấy của anh ta.
"Hử?"
Vào giờ phút này ý thức của Liễu Tam vẫn thanh tỉnh, ngay giấy phút khi nắp quan tài được mở ra, hắn nhìn thấy Dương Gian bên ngoài, cũng nhìn thấy một chiếc đinh quan tài rơi thẳng xuống.
Không có một chút do dự nào, đinh quan tài rơi thẳng tắp xuống.
Tuy nhiên, chiếc đinh quan tài này không đâm xuyên đầu của Liễu Tam, mà là rơi xuống ngay sát bên tai hắn, ý đồ đóng đinh lệ quỷ trong quan tài.
"Dương Gian, lệ quỷ nằm trong quan tài không ở trong quan tài, nó nằm ở phía trên nắp quan tài."
Liễu Tam lập tức nhắc nhở.
Sắc mặt của Dương Gian lập tức thay đổi.
Lúc này hắn mới nhớ ra rằng vừa rồi lúc cậy nắp quan tài, nắp quan tài nặng nề một cách bất thường, không ngờ hóa ra là do nguyên nhân này.
Nhưng quỷ nhãn quét nhìn xung quanh.
Lại không phát hiện ra bất kỳ vết tích nào của lệ quỷ...
"Đi."
Một tay của Dương Gian nhấc Liễu Tam đang nằm trong quan tài lên, một tay còn lại nhanh chóng túm người kéo ra ngoài, sau đó không chút do dự phóng về phía bên ngoài cửa sổ làm bằng gỗ.
Hắn định mang theo Liễu Tam lao thẳng ra khỏi nơi này.
Lệ quỷ trong quan tài không đơn giản như trong tưởng tượng, đã động thủ thất bại, vậy thì không cần thiết tiếp tục dây dưa với nó.
Mục đích hắn đến đây là tìm Liễu Tam, không phải đến giúp Liễu Tam xử lý sự kiện linh dị ở đây.
Lệ quỷ ở nơi này thì để Liễu Tam đến xử lý sau.