Nhưng vào đúng lúc này.
Ầm!
Một cánh cửa sổ thủy tinh ở tầng năm đột nhiên vỡ nát, sau đó một cái đầu bao trùm trong bộ tóc màu đen vươn ra, người đó vô cùng chật vật nhưng miệng vẫn cố mở to để hít thở không khí.
"Người sống à?"
Dương Gian thấy vậy, sắc mặt hắn lập tức đen sì.
Tại sao trong thị trấn nhỏ đã bị phong tỏa lâu rồi này vẫn còn người sống?
"Cứu, cứu mạng..."
Người đó la lên một cách tuyệt vọng.
"Lý do những thi thể kia tập trung tại đây vì trong tòa nhà này có người sống đã kích hoạt quy luật giết người của lệ quỷ.
Bởi vậy tất cả các quỷ nỗ ẩn nấp bên trong thị trấn đều bị hấp dẫn đến đây sao?"
Dương Gian lập tức hiểu rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Vì tòa cao ốc này có quá nhiều quỷ nộ tập trung nên mới tạo ra một nơi tràn ngập kinh dị như thế này.
"Mang người bên trong ra ngoài.
Dương Gian lạnh lùng ra lệnh một câu.
Ngay sau đó, bên cạnh hắn xuất hiện một vũng nước đọng, trong đó có từng cái xác chết trôi bò ra.
Cả người những thi thể này ướt sũng, nước nhỏ tí tách, nước đọng trên người cứ chảy mãi không có cách nào khô ráo.
Bản thân hắn không thể bước chân vào tòa cao ốc, nhưng quỷ ở trong quỷ hồ lại có thể.
Những thi thể trong nước này giống như quỷ nổ của Dương Gian, chính chúng đã giúp hắn làm một số việc.
Nhưng chúng cũng chỉ làm được một vài việc đơn giản, những việc quá phức tạp thì các quỷ nỗ này không thể làm được.
Ngay sau đó, ba bộ thi thể ướt sũng bước ra khỏi vũng nước đọng rồi đi về phía tòa cao ốc đang bốc cháy.
Trong thân thể chúng đều là nước quỷ hồ, vì vậy khi chúng đối mặt với ngọn lửa này tạm thời sẽ không bị đốt cháy, nhưng một lát sau nữa thì không nói chắc được.
Tuy nhiên, dù chúng thật sự không chống đỡ được cũng chẳng sao cả.
Dương Gian có khoảng một nghìn hai trăm bộ thi thể giống như vậy, nên hắn không quan tâm đến việc mất đi mấy cái thi thể này.
Bây giờ Dương Gian không dám xông vào tòa nhà đang cháy hừng hực kia, ngọn lửa to như thế này rất có thể khiến hắn đang sống sờ sờ bị chết cháy ngay lập tức.
Nhưng ba bộ thi thể kỳ lạ đi ra từ quỷ hồ này lại không giống thế.
Tuy chúng cũng giống như quỷ nổ bình thường đang bị Dương Gian điều khiển, nhưng thật ra chúng lại có đặc tính của một lệ quỷ thật sự, chúng không thể bị giết chết, vì... bản thân ba bộ thi thể này chính là một phần của quỷ hồ.
Nhưng hắn cũng không chắc chắn được nếu ba bộ thi thể này vào đó rồi thì có bị vây giữ lại trong biển lửa kia hay không.
Lúc này vẫn còn sớm, Dương Gian cũng không vội.
Hắn chỉ lẳng lặng đứng đợi kết quả xảy ra.
Một phút, hai phút... mười phút đồng hồ đã trôi qua.
Ngọn lửa bên trong tòa nhà vẫn cháy hừng hực như cũ, Dương Gian không thể tới gần, nhưng ba bộ thi thể đi vào trong đó vẫn chưa truyền ra động tĩnh gì.
Hình như người vừa đập vỡ cửa sổ và thò đầu ra ngoài khi nãy cũng đã bị thứ gì đó lối vào lại.
Tiếng kêu thảm thiết và tiếng la hét đã hoàn toàn ngừng lại.
Tất cả rơi vào sự tĩnh lặng đến quái dị.
Tuy nhiên, ngay lúc đồng hồ chỉ đến mười lăm phút, cuối cùng sự yên tĩnh này cũng bị phá vỡ.
Ba bộ thi thể lạnh lẽo từ trong tòa nhà đi ra, trên người ba bộ thi thể vẫn còn đốm lửa nhỏ đang cháy, làn da trắng bệch bị đốt đến mức đỏ bừng, cả người tỏa ra mùi cháy khét.
Nhưng dù vậy, ba bộ thi thể vẫn có thể hoạt động như bình thường, cũng không bị nhốt trong biển lửa.
Thế nhưng điều khiến Dương Gian chú ý không phải ba bộ thi thể vẫn trở ra nguyên vẹn, mà trên người ba bộ thi thể còn mang theo ba người khác nữa.
Đó là hai nam và một nữ, cả người họ bẩn thỉu và bốc mùi, trông vô cùng chật vật, có vẻ họ đã bị nhốt trong này mấy ngày liền rồi.
"Đúng là có người bình thường"
Ánh mắt Dương Gian khẽ chuyển động.
Ba bộ thi thể ném ba người kia xuống đất, sau đó đi tới chỗ giọt nước văng ra bên cạnh.
Thi thể dẫm nát giọt nước, bắt đầu nhanh chóng chìm xuống, trong nháy mắt chúng đã ngập sâu vào trong đó, biến mất ngay trước mặt Dương Gian, đốm lửa trên người chúng cũng bị nước của quỷ hồ nhanh chóng dập tắt.
Ba người kia bị ném như vậy thì lập tức tỉnh lại.
Trên mặt họ đầy vẻ hoảng sợ và mờ mịt, quay đầu nhìn xung quanh một chút, sau đó sự hoảng loạn và mờ mịt kia biến thành niềm vui vẻ, ánh mắt cũng dần có hồn trở lại.
"Đây là bị dọa sợ đến ngốc rồi sao"
Dương Gian thấy dáng vẻ này của họ, trong đầu hắn thầm nghĩ như thế.
Chờ một lát sau, ba người kia cũng dần bình tĩnh trở lại.
Lúc này Dương Gian bên bước lên, dò hỏi: "Các người là ai? Sao lại xuất hiện ở nơi này?"
Ba người kia không trả lời, vẫn còn nhìn Dương Giang bằng vẻ mặt hoảng sợ giống như bất kỳ người lạ nào xuất hiện ở đây cũng khiến họ khủng hoảng và bất an.
Dương Gian không tiếp tục hỏi nữa, hắn quan sát mấy người này một chút, cuối cùng hắn thấy một tờ giấy chứng nhận ở chỗ người phụ nữ tóc tai bù xù.
"Thì ra là một phóng viên, thảo nào lại chạy tới chỗ này.
Có lẽ là đến điều tra mấy sự kiện linh dị, kết quả bị quỷ để mắt tới nên mới đến ẩn núp trong tòa chung cư này."
Hắn âm thầm suy đoán.
"Quên đi, không để ý tới họ nữa, đến chỗ thứ hai xem sao"