Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2823 - Chương 2823: Đường Ra

Chương 2823: Đường Ra

Dương Gian không còn hứng thú, hắn định tới chỗ thứ hai ở trong thị trấn mà quỷ nhãn không thể nhìn trộm được để điều tra, không muốn lãng phí thời gian cho ba người bình thường này nữa.

"Đi dọc theo con đường này thẳng về phía trước, các người có thể rời khỏi nơi này."

Trước khi đi, Dương Gian quay lại chỉ về một con đường, nói cho họ biết đường rời khỏi.

"Cậu, cậu là ai?"

Thấy Dương Gian giúp đỡ họ, nữ phóng viên đầu tóc bù xù kia mới gom hết can đảm để mở miệng hỏi.

Nhưng khi cô ta vừa mới mở miệng, hai người đàn ông bên cạnh đột nhiên run lên, họ lo sợ nhìn xung quanh giống như sợ âm thanh này sẽ hấp dẫn lũ lệ quỷ tới tìm mình.

Tuy nhiên xung quanh không xảy ra hiện tượng gì khác thường cả.

"Đây không phải việc mà cô nên hỏi."

Dương Gian chỉ lạnh lùng trả lời một câu rồi xoay người rời đi, hắn chỉ bước chưa tới hai bước đã hoàn toàn biến mất trước mặt họ.

Hình ảnh này rơi vào tầm mắt đám người kia khiến vẻ mặt họ như gặp phải quỷ.

Một lúc lâu sau họ mới bình tĩnh lại.

"Đây, đây có còn là con người không?"

Một người đàn ông trong số đó hỏi.

Người đàn ông bên cạnh lập tức bịt miệng hắn: "Đừng nói nữa, anh còn muốn hấp dẫn đám quỷ kia đến nữa sao?"

Người đàn ông kia giật mình, lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng của mình lại.

Hai người lại nhìn xung quanh một chút, xác định gần đó không có mấy thứ linh tinh bẩn thỉu xuất hiện mới vội vàng đứng lên, chuẩn bị rời khỏi nơi này.

Nhưng vừa định đi thì họ lại do dự.

Nên đi bên nào đây? Rời khỏi chỗ họ đang đứng có rất nhiều con đường có thể ra khỏi cái thị trấn nhỏ này, nhưng mỗi con đường đều có nguy hiểm, nếu như một lúc nào đó gặp phải quỷ ngay trên đường đi, họ thật sự sẽ chết ở đây, và chắc chắn không còn may mắn như lần này, bị nhốt nhiều ngày rồi mà còn có người thần bí đến cứu nữa.

Nữ phóng viên kia cũng đứng lên, cô ta không hề do dự mà đi thẳng về phía Dương Gian đã chỉ.

Cô ta nghĩ người vừa cứu mình lúc nãy không có lý do gì để chỉ sai đường cho họ, con đường này nhất định rất an toàn.

Hai người đồng nghiệp còn lại cũng phản ứng lại kịp, nhanh chóng đuổi theo.

Quả nhiên, dọc theo đường đi rất yên ổn.

Tuy ba người còn sợ bóng sợ gió, hết nhìn đông lại nhìn tây, nhưng thật sự không thấy bất cứ thứ gì kỳ lạ nữa, cũng không gặp nguy hiểm, chỉ là trên đường đi vắng vẻ đến lạ thường mà thôi.

"Phía trước có đèn, chúng ta ra tới nơi rồi."

Đi được một lúc, họ bắt đầu mừng rỡ vì đã thấy đèn đường của trấn nhỏ cách đó không xa.

Ba người tìm được đường sống từ trong chỗ chết nên mừng rỡ vô cùng, cuối cùng cũng thoát khỏi nơi quái quỷ này rồi.

Mặc dù bên ngoài này là đường lớn, cũng không có một bóng người, nhưng đèn đường phát sáng trên đầu lại khiến cho họ có cảm giác vô cùng an toàn, vì trong lòng họ biết rõ tới nơi này thì đã không còn nguy hiểm gì nữa.

"Quả nhiên người kia đã nói đúng, đi dọc theo con đường này thật sự có thể an toàn rời khỏi đây"

Nữ phóng viên thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ.

Người đồng nghiệp nam ở bên cạnh im lặng một lúc rồi nói: "Hai người cảm thấy rốt cuộc người vừa rồi xuất hiện trước mắt chúng ta là người hay là quỷ?"

"Chắc là người rồi, nếu không sao cậu ta lại cứu chúng ta chứ."

"Nói rất đúng, nhất định là người.

Đáng tiếc chúng ta không thể phỏng vấn được người đó, nếu không chắc chắn chúng ta sẽ có tin tức chấn động rồi."

"Tuy nhiên chúng ta cũng thu hoạch được rất nhiều trong chuyến đi này, ít nhất cũng xác định được lời đồn đại không hề sai, trong thị trấn này bị phong tỏa vì ở đây thật sự có quỷ đấy..."

"Chúng ta mau rời khỏi nơi này, quay về công ty đi, rồi báo cáo lại chuyện này."

Sự Sợ hãi trong lòng ba người dần biến mất, họ bắt đầu nói chuyện.

Sau khi bàn tán một lúc xong họ mới quyết định rời khỏi nơi này, không muốn ở lại đây thêm nữa.

Nhưng khi họ vừa chuẩn bị lên đường thì thấy đèn đường phía trước bỗng xẹt xẹt, lóe lên hai cái rồi tắt ngúm.

Cột đèn đường kéo dài đã chìm trong bóng tối hoàn toàn không thể xua tan.

Trong bóng đêm đó, một bóng dáng nhỏ gầy và lạnh lẽo từ từ đi ra.

Đó là một người không có mắt, chỉ còn lại hốc mắt đen kịt, cả người cô gái này rất bẩn và đầy máu ứ đọng giống như một xác chết.

Lúc này, cô gái quái dị đó đang từ từ đi tới chỗ ba người vừa tìm được đường sống từ trong chỗ chết.

Mà ba người đang chú ý đến cột đèn đường vừa lóe lên rồi vụt tắt cũng thấy cô gái kì lạ bước ra từ đằng sau cột đèn.

Không lâu sau, dưới bầu trời ban đêm yên tĩnh và vắng vẻ, tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng vang lên.

Cũng vào lúc này, Dương Gian đã đi tới chỗ thứ hai mà quỷ nhãn không thể nhìn trộm được.

Đây là một cửa hàng nằm dọc trên phố, trong cửa hàng có ánh đèn yếu ớt phát sáng, tuy nhiên đó không phải đèn điện mà là ánh lửa.

Thị trấn này đã bị cúp điện, không có nguồn điện cung ứng, chỉ có ánh sáng của ngọn lửa mới mang lại nguồn sáng cho nơi này.

Trong cửa hàng có một đống lửa, đó là đống lửa được đốt bằng gỗ củi tháo ra từ đồ gia dụng trong nhà.

Bên cạnh đống lửa có một người đang ngồi.

Bình Luận (0)
Comment