Dường như Dương Gian phát hiện ra gì đó, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía cuối con đường.
Có thứ gì đó đang đến gần, hơn nữa tốc độ di chuyển còn rất nhanh.
Dùng mắt quỷ thăm dò, nhưng vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng lệ quỷ chân chính hiện lên.
"Tới rồi."
Tào Dương cũng có cảm giác, chỉ nhỏ giọng nói.
Đinh! Đinh!
Quỷ còn chưa xuất hiện, lại có tiếng chuông kỳ dị vang lên trong thị trấn yên tĩnh, như là có một chiếc chuông gió đang bị lay động Lúc này, một người cổ quái xuất hiện ở phía cuối con đường nhỏ của thị trấn, có lẽ là một con quỷ cổ quái.
Người kia mặc một bộ đồ vải màu xanh xám, cảm nhận toàn thân thì thấy làn da màu nâu dan sát trên bắp thịt, tựa như một thi thể đã khô héo từ lâu.
Kỳ lạ nhất là người này lại khiêng một cây đòn gánh, hai đầu đòn gánh treo hai chiếc rương gỗ, mà chiếc chuông gió phát ra âm thanh thì được treo ở bên trên chiếc rương gỗ ở phía trước.
Nhìn dáng vẻ này kiểu gì cũng thấy như là một người bán hàng rong ở thời kì dân quốc.
Nhưng cái người bán hàng rong này lại không phải là một người sống, mà là người chết.
Vì mắt quỷ của Dương Gian thấy rất rõ ràng, khuôn mặt của người gánh đòn gánh này được bọc một mảnh vải đen, miếng vải đen quấn vòng quanh rất chặt, gắt gao dính sát trên làn da, không nhìn thấy được đường nét ngũ quan, chỉ có thể nhận ra hình dáng của một cái đầu.
"Thứ này rất kỳ lạ."
Dương Gian nắm chặt trường thương đã nứt, muốn ra tay nhưng lại do dự một hồi.
"Lúc tôi trở thành người phụ trách sau khi xử lý sự kiện linh dị thì có vô tình gặp được thứ này, cứ cách một khoảng thời gian là nó lại xuất hiện ở gần tối..."
Tào Dương nói.
"Mục đích là gì?"
Dương Gian hỏi.
Tào Dương: “Thu mua quỷ mà tôi giam giữ"
Lúc nói chuyện hắn có sử dụng quỷ vực, ngăn cách sự ảnh hưởng, tránh lại kích động đến quy luật giết người im lặng.
"Thu mua quỷ mà anh giam giữ?”.
Sắc mặt của Dương Gian hơi thay đổi: “Tương tự như một trận giao dịch?"
“Đúng vậy, tôi đã buôn bán với nó, thế nhưng nó cũng không thu mua quỷ tùy tiện mà là có một danh sách, chỉ có quỷ ở trên danh sách thì mới được nó thu mua, quỷ của sự kiện Im lặng có trong danh sách, nên tôi đến nơi này giam giữ quỷ rồi đưa tới cho nó."
“Kết quả quỷ Im lặng chạy mất, giam giữ thất bại, thế nhưng con lệ quỷ này lại tới, anh không có hàng để giao nên đã bắt đầu trốn đi."
Dương Gian hỏi.
Tào Dương gật đầu đáp: “Đại khái chuyện chính là như vậy."
“Buôn bán với quỷ, anh có được thứ mình muốn sao?"
Dương Gian híp mắt lại hỏi.
Hắn cũng có thứ tương tự, là tủ quỷ.
Chỉ là giao dịch giữa hắn và tủ quỷ không phải là giao dịch ngang bằng, hơn nữa cực kỳ nguy hiểm, thế cho nên sau này hắn trực tiếp quỵt nợ, dùng dao bổ củi chẻ nát tủ quỷ.
Thế nhưng tủ quỷ cứ như một lời nguyền rủa, cứ luôn đi theo xung quanh hắn.
Có điều Dương Gian lợi dụng nguyện vọng lời nguyền của quỷ để chống chọi với lời nguyền giao dịch của quỷ, đến hiện tại mới thôi, hắn đã giải quyết được lời nguyền của tủ quỷ.
Thế nhưng loại giao dịch này của Tào Dương lại còn đáng sợ hơn.
Vì quỷ tự mình đến.
"Chiếm được một ít"
Tào Dương nói tiếp: “Nhưng hình như bây giờ không phải lúc để thảo luận chuyện này."
“Cũng đúng"
Dương Gian không hỏi nữa, việc cái tên Tào Dương này có thể trở thành đội trưởng, rơi vào quỷ hồ bất tử chắc chắn liên quan đến con quỷ này, chắc hẳn hắn chiếm được không ít chỗ tốt từ giao dịch, giúp đỡ bản thân tiếp tục sinh tồn.
Những loại giao dịch này cũng tràn đầy nguy hiểm.
Có vẻ con quỷ có tên trên phần danh sách kia của Tào Dương càng ngày càng không dễ chơi, nếu không thì việc lựa chọn sự kiện linh dị cũng không thể nguy hiểm như vậy.
Lúc này người quỷ dị gánh rương gỗ càng ngày càng gần.
Tiếng chuông gia lắc lư càng ngày càng lanh lảnh dễ nghe.
"Trước hết để tôi thử giao dịch với nó, nếu không thành công thì lúc đó lại xem tình hình thế nào”.
Tào Dương hít sâu một hơi, cầm túi trang thu hồi sải bước tiến lên.
"Anh tình nguyện mạo hiểm thì tôi cũng không có vấn đề gì."
Dương Gian đáp.
Quỷ Im lặng cũng không bị giam giữ hoàn toàn, hắn chỉ giam giữ được một phần, hiển nhiên là Tào Dương muốn cầm hàng giả đi lừa gạt con quỷ trước mắt này.
Nếu lừa được thì tất cả sẽ dễ xử lý.
Nếu không gạt được, vậy tất nhiên là phải trở mặt với con quỷ kia, đến lúc đó chính là thời điểm ra tay.
Sắc mặt Dương Gian như thường, tay hắn nắm chắc trường thương đã nứt, chuẩn bị tốt để ra tay bất cứ lúc nào.
Hy vọng thứ đồ chơi này có thể bị quan tài đinh ghim lại.
Chỉ cần ghim lại, hắn tin tưởng dù quỷ có khủng bố đến đâu cũng sẽ yên lặng.
Có điều, trước mắt thì Tào Dương là người sốt sắng nhất.
Vì hắn càng ngày càng gần con quỷ kia, bất kỳ điều khác thường nào xuất hiện thì hắn cũng là người phải chịu nguy hiểm lớn nhất.
Lúc này, Tào Dương cầm theo túi trang thi mà đi về phía người quỷ dị trước mặt, hắn muốn dùng con quỷ không hoàn chỉnh ở trong chiếc túi này để giao hàng, chỉ là không biết người quỷ dị trước mắt này có nhận hàng hay không.
"Một khi xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, tôi chỉ có thể bắt tay với Dương Gian để đối đầu với thứ trước mắt này."
Hắn thoáng liếc mắt nhìn về phía sau.