Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2832 - Chương 2832: Giao Dịch

Chương 2832: Giao Dịch

Dương Gian cách đó không xa đã sẵn sàng hành động.

Căn bản không cần Tào Dương nhắc nhở, chỉ chờ cơ hội thích hợp là Dương Gian sẽ ra tay, hơn nữa còn tương đối tàn nhẫn.

"May mà lần này là Dương Gian tới, nếu không có lẽ tôi không có sức để tiến hành một cuộc mua bán giả dối với con quỷ này."

Tào Dương thầm nói, đồng thời hít sâu một hơi rồi ngừng bước.

Hắn chỉ cách cái người quỷ dị gánh rương gỗ kia ba thước.

Mà người quỷ dị kia cũng dừng lại.

Nó cũng không tấn công Tào Dương.

Vì đây không phải lần đầu tiên xuất hiện tình huống như này, mỗi lần khi người quỷ dị này xuất hiện cũng đều sẽ tiến hành giao dịch với Tào Dương bằng phương thức này, nhiều lần qua đi nên Tào Dương không còn sợ hãi như trước nữa.

Có điều cho đến bây giờ, Tào Dương cũng không thể xác định thứ trước mắt này là một người hay là một con lệ quỷ chân chính?

Hoặc có thể là một ngự quỷ nhân dị loại.

Tào Dương nhìn chằm chằm miếng vải đen quấn đầu của người kia, sử dụng quỷ vực nhìn trộm nhưng lại thất bại.

Lúc này, bả vai gầy đét của người quỷ dị kia chậm rãi buông đòn gánh xuống, đắt hai chiếc rương hàng lên mặt đất, sau đó đứng sừng sững ở kia không nhúc nhích.

Lúc đầu, rương hàng phía trước sẽ có một phần danh sách, thế nhưng phần danh sách kia đã bị Tào Dương cầm đi, có lẽ vì như vậy nên người này mới tìm Tào Dương để thu mua lệ quỷ.

Tào Dương cũng không nói gì, trước đây hắn cũng cố gắng trao đổi trò chuyện, chỉ là đã thất bại.

Vì vậy hắn cũng không lãng phí thời gian vào việc này.

Tào Dương mở túi trang thi ở trong tay ra, sau đó vứt xuống dưới chân người quỷ dị kia.

Dựa theo tình huống bình thường, khi quỷ ở trong túi trang thi không bị áp chế, một khi được mở túi ra thì sẽ lập tức sống lại, thậm chí là tập kích người ở xung quanh.

Thế nhưng lúc này cũng rất khác thường.

Ở bên cạnh cái người quỷ dị này, quỷ như rơi vào trạng thái ngủ say, không có bất cứ động tĩnh gì, tựa như quỷ ở trước mắt người này không còn là quỷ nữa mà chỉ là một kiện hàng, căn bản không thể phản kháng.

"Giao dịch có thành công không?"

Trong lòng Tào Dương thấp thỏm.

Hắn nhìn chòng chọc vào người trước mắt này, sẵn sàng ra tay bất cứ khi nào.

Dương Gian cũng đang nhìn một màn này.

Một khắc sau.

Người nhận hàng quỷ dị kia hành động, đưa một bàn tay gầy khô đét vào sâu trong chiếc túi trang thi đang mở kia.

Đợi khi cái tay kia thu lại, một thi thể nữ hài quái dị mềm oặt xanh lè bị xé rách.

Đây là con quỷ mà Dương Gian giam giữ.

Nhưng không phải con quỷ hoàn chỉnh thực thụ, chỉ là một phần của lệ quỷ, tương tự như phân thân, giống như vô sức bức tranh quỷ bắt nguồn từ quỷ họa.

Người nhận hàng xách thi thể con lệ quỷ lên sau đó hơi lắc lư cái đầu bị bọc bằng vải đen, tựa như đang đánh giá và kiểm hàng.

Tào Dương không có hành động lạ thường gì, sắc mặt nghiêm trọng đang chờ đợi sự tình biến đổi.

Người thu mua lệ quỷ này thường không quan sát quá lâu, nếu là trước đây thì chỉ tùy tiện nhìn vài lần rồi sẽ nhét trong rương hàng ở phía trước, sau đó tiến hành giao dịch, nó sẽ trả cho Tào Dương bằng một vài thứ, những thứ này đều rất không tầm thường, thậm chí là không thể tưởng tượng nổi, bởi vậy Tào Dương chiếm được không ít chỗ tốt.

Chính vì như vậy, hắn mới có thể trở thành một đội trưởng, mới có thể sống sót qua các sự kiện linh dị.

Trong khi người thu mua quan sát đánh giá hàng, ánh sáng xung quanh cũng càng ngày càng mờ ảo, vốn hiện tại thị trấn đang là ban đêm, chỉ có ánh sáng mờ tối, nhưng bây giờ một ít ánh sáng kia cũng biến mất, giống như tất cả các nguồn sáng ở lân cận đang từ từ bị che lại.

"Hừm?"

Giờ phút này sắc mặt của Dương Gian khẽ thay đổi, lúc này ánh lửa từ thi đèn của hắn chập chờn, xung quanh bắt đầu lờ mờ xuất hiện một loạt bóng dáng quỷ dị.

Những thân ảnh này không giống nhau, thế nhưng đều âm u đầy tử khí, lạnh lẽo và đáng sợ, căn bản không phải người sống, chắc chắn là một loạt lệ quỷ.

Hơn nữa ánh sáng xung quanh càng mờ, những bóng dáng lệ quỷ xuất hiện ở xung quanh lại càng nhiều, cũng càng rõ ràng.

Dường như Dương Gian đã ý thức được điều gì đó, nên ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.

Bầu trời biến mất rồi... cả thị trấn tựa như đang bị kéo vào một vùng đất linh dị.

"Không đúng"

Lúc này Tào Dương cũng hơi biến sắc, cái người trước mắt vẫn luôn quan sát thi thể trong tay, cũng không có hành vi nhận hàng, vẻn vẹn chỉ đứng ở đó không nhúc nhích.

Dù người này không động đậy, nhưng hắn lại có thể cảm nhận được sự khác thường ở xung quanh.

"Vù!"

Lúc này, bên tai vang lên tiếng nổ rít nổ tung, một cây trường thương màu vàng bị nứt được ném mạnh tới trong nháy mắt, gần như kề sát bên tai Tào Dương, trong chớp mắt đã xuyên qua thân thể người quỷ dị trước mặt và ghim chặt trên mặt đất.

"Dương Gian"

Tại mãnh liệt bừng tỉnh, hắn thoáng quay đầu liếc nhìn.

Nhưng đã không thấy bóng dáng Dương Gian ở phía sau nữa, hắn chỉ thấy được ánh sáng màu đỏ tươi hiện lên.

Bình Luận (0)
Comment