“Keng, leng keng!"
Tiếng chuông gió vang lên, vang vọng trên con đường trống trải này, vẫn lanh lảnh dễ nghe.
Lúc này, một người quỷ dị gánh lấy rương hàng, mặc bộ đồ vải, đầu bị vải đen quấn chặt xuất hiện ở trên đường cái, bước từng bước một về phía bên này.
"Nó lại tới nữa."
Con người Tào Dương đột nhiên co rút lại, ác mộng lại buông xuống lần nữa, khiến cho người ta cảm thấy hít thở không thông.
Dương Gian nói: “Xem ra nó luôn nhìn chằm chằm anh, anh không hoàn thành cuộc giao dịch này thì sẽ không bỏ qua cho anh.
Hiện tại anh chỉ có hai lựa chọn, một là xử lý xong thứ này, hai là chỉ có thể đăng hoàng nghĩ cách giam giữ con Im lặng chân chính, hoàn thành cuộc giao dịch này”.
"Có điều trong tình huống này, dường như không thể hoàn thành bất cứ lựa chọn nào hết.
Thử nghiệm vừa nãy làm cho Dương Gian hiểu, một khi con quỷ này xuất hiện có nghĩa là bạn đã đi vào trong rương hàng của nó, người ở trong rương không thể đối phó với quỷ ở ngoài rương.
Chỉ cần giao dịch của bạn thất bại, rương hàng sẽ đóng lại và thôn phệ bạn.
Đương nhiên, nếu giao dịch thành công thì không có chuyện gì xảy ra cả.
"Trước đây cũng từng xảy ra tình huống giao dịch thất bại, thế nhưng tình huống kia không giống bây giờ.
Tình huống lúc đó là tôi không giam giữ được con quỷ trong danh sách, trong tay không có hàng, mà thứ đồ chơi này lại tới, cho nên tôi sử dụng phương pháp tránh né và thành công vượt qua nguy hiểm.
Thế nhưng lần này tôi nộp hàng giả"
“Có vẻ như tình huống lần này nghiêm trọng hơn một chút, trốn cũng không tránh được."
Nói đến đây, Tào Dương dừng lại một chốc, hắn nhìn xung quanh: “Lần này tôi muốn thử một biện pháp khác."
“Xuy... xuy!"
Ngọn đèn xung quanh lấp lóe, quỷ Im lặng lại hiện ra lần nữa.
Vì vừa rồi Tào Dương có nói đến một chữ quỷ, đây không phải sơ suất mà là hắn cố ý.
Hắn muốn dẫn dụ con quỷ Im lặng ra, dẫn đến bên cạnh cái người quỷ dị kia.
Cứ như vậy, hàng đã được đưa đến, sau đó xem người thu mua này thu hàng kiểu gì.
"Đáng để thử một lần, nếu không được thì tôi chỉ có thể dẫn anh rút lui, thế nhưng tôi sẽ không lãng phí quá nhiều thời gian vì anh, bản thân anh phải cố gắng nắm chắc."
Ánh mắt Dương Gian khẽ thay đổi, tựa như đã nhận ra hành vi của Tào Dương.
Đồng thời cũng nhắc nhở hắn rằng, tôi có thể giúp anh, thế nhưng sẽ không giúp anh vô giới hạn.
Nếu đến cuối cùng thật sự không có cách nào, hắn sẽ vứt bỏ Tào Dương không chút do dự, tự mình rời đi.
"Tôi hiểu rồi."
Tào Dương gật đầu, cũng hiểu cách làm của Dương Gian, cũng không cảm thấy có gì không ổn.
Dù sao đây cũng là chuyện mà hắn dẫn đến, vừa nãy Dương Gian cũng thực sự ra tay hết sức, nếu thực sự đến trình độ kia thì mọi người cũng không còn gì để nói.
Lúc này Tào Dương lựa chọn tiến hành giao dịch lần thứ hai, lần này hắn nghĩ ra một cách không tệ, đó chính là chủ động kích hoạt quy luật giết người của lệ quỷ, dụ dỗ con lệ quỷ kia tập kích chính mình.
Một khi con lệ quỷ tiến vào phạm vi nhất định, như vậy con quỷ im lặng cũng bị lấy đi tựa như hàng hóa.
Kể từ đó, hắn có thể lợi dụng giam giữ quỷ, thuận lợi hoàn thành giao dịch lần này.
Chỉ là ý tưởng tốt như vậy, nhưng có quá nhiều chỗ không nắm chắc, kết quả cụ thể thế nào thì phải xem xong mới biết được.
Sau khi cô gái nhỏ quỷ dị kia xuất hiện, Tào Dương nhanh chóng tiến gần lại chỗ người nhận hàng đột nhiên xuất hiện ở đằng trước, giữa đôi bên được duy trì một khoảng cách ngang bằng nhau.
Lúc này Dương Gian chỉ là một quần chúng, hắn sẽ ra tay giúp đỡ vào lúc cần thiết, lợi dụng đặc tính của quỷ hồ mà dẫn Tào Dương rút lui.
Trận đối đầu lúc này đã giúp hắn hiểu được, bất kể con quỷ nào ở đây cũng đều không dễ xử lý như vậy.
Con thứ nhất thì không thể giam giữ, con thứ hai là khó có thể địch lại.
Bỗng dưng.
Cô gái nhỏ toàn thân đầy máu ứ đọng hành động, nó cất bước rồi nhanh chóng chạy về phía Tào Dương.
Mà Tào Dương cũng lập tức để ý đến điểm này, hắn cũng tăng nhanh tốc độ bước đi, kéo gần khoảng cách với người nhận hàng kia.
Khoảng cách lúc trước giữa ba người đang nhanh chóng biến mất.
Không bao lâu sau.
Tào Dương dừng bước ở trước mặt cái người nhận hàng kia, kèm theo tiếng chuông gió lay động, người nhận hàng này vẫn giống vừa rồi, chậm rãi đặt đòn gánh gánh rương hàng trên bả vai xuống, sau đó đứng ở đấy không nhúc nhích, tựa như đang đợi điều gì đó.
Mà Tào Dương cũng không tiếp tục tiến sát lại không chút do dự, cuối cùng trực tiếp lao thẳng vào vị trí cách người nhận hàng đáng sợ kia chưa đến một mét thì mới dừng lại.
Đứng ở khoảng cách này gần như đã có thể chạm vào người nhận hàng “Liệu có tác dụng không?"
Lúc này Tào Dương quay đầu nhìn thoáng qua con quỷ ở sau lưng.
Hiện tại cô gái nhỏ quỷ dị kia cũng dừng bước, không tiếp tục tới gần Tào Dương.
Không phải nói là không tới gần cái người nhận hàng kia, không biết nguyên nhân gì ngăn cản con lệ quỷ tiến thêm một bước rồi tấn công.
"Sao có thể như vậy?"
Tào Dương sợ run lên, thật không ngờ lại xảy ra tình huống như vậy.